Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 61. Tu dưỡng cơ bản của công cụ người

Chương 61. Tu dưỡng cơ bản của công cụ người


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đẹp không?
Lý Nhiên đột nhiên nhắm mắt lại hỏi.
- Tốt... Phi phi phi, xấu chết đi được!
Nhạc Kiếm Ly giống nhi bị dẫm vào đuôi, giống như chạy trốn chạy ra xa.
Núp ở phía xa, vỗ vỗ lồng ngực, xoa dịu trái tim đang điên cuồng đập loạn.
- Quả nhiên là Ma Giáo Yêu Nhân, không có cảm thấy thẹn chút nào cả!
Bởi vì Lý Nhiên chọc thủng Đạo Tắc, khiến cho áp lực hoàn toàn biến mất, sau khi mấy người còn lại ý thức được giống như phát điên lao về phía trên.
Người lên núi trước tiên là Tống Thanh Tùng.
Khi hắn ta bước lên thổ địa, thang mây trong nháy mắt bất mất, những người còn lại kinh ngạc hét lớn rơi xuống dưới, ở giữa không trung bị đưa ra khỏi bí cảnh.
- Phù ~ thật tốt quá, Lão Tử tấn cấp rồi!
Tống Thanh Tùng thở hổn hển, vẻ mặt mừng như điên.
Hắn ta đánh giá xung quanh, chú ý tới Lý Nhiên cách đó không xa đang nồi khôi phục sức lực.
Hình ảnh Lý Nhiên vừa rồi ương ngạnh đối kháng thiên lôi, hắn ta nhìn thấy toàn bộ, trong lòng không khỏi run nhè nhẹ.
Ma Đầu này quá mạnh mẽ!
Mạnh mẽ đến nỗi khiến người ta tuyệt vọng!
- Truyền thừa cuối cùng chỉ có một người giành được, nếu như đợi hắn khôi phục, ta nhất định sẽ bị loại!
- Hiện tại tu vi của hắn gần tàn phế rồi, đây là cơ hội duy nhất của ta!
Rất nhanh Tống Thanh Tùng phi kiếm trong tay, từ từ lao về phía Lý Nhiên.
Ánh mắt dần dần trở nên âm hiểm hung ác.
Coong!
Một đạo kiếm quang lóe lên, ở trước mặt hắn ta chém ra một cái khe.
Tống Thanh Tùng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Nhạc Kiếm Ly đang ôm trường kiếm, ánh mắt lạnh lùng.
- Cút.
Tống Thanh Tùng cau mày nói:
- Nhạc Kiếm Ly, ngươi có ý gì?
- Nghe không hiểu à?
Ngón tay cái của Nhạc Kiếm Ly nhẹ nhàng đẩy vỏ kiếm ra, kiếm ý lập tức cuộn trào mãnh liệt ra.
- Cần ta giải thích cho ngươi không?
Tóc gáy Tống Thanh Tùng dựng thẳng lên, không khỏi lui về sau một bước.
Cô nương này không dễ trêu chọc vào!
- Ngươi đây là có ý gì? Thân là chính đạo, chẳng lẽ lại muốn bảo vệ tên ma đầu này sao?
Hắn ta chất vấn.
- Chính đạo?
Nhạc Kiếm Ly khinh thường nói:
- Hành vi của ngươi sau khi tiến vào Bí Cảnh cũng xứng với hai chữ này sao?
Giết đồng bào, đoạt linh dược, đánh lén trên thang mây…
Nhạc Kiếm Ly đã chán ghét hắn ta đến cực điểm rồi.
Sắc mặt Tống Thanh Tùng có hơi xấu hổ nhưng vẫn gắng gượng chống đỡ nói:
- Cho dù ngươi xem thường ta thì truyền thừa này cũng chỉ có thể do một người đạt được, chẳng lẽ ngươi muốn chắp tay cho không nó? Không loại bỏ Lý Nhiên thì ta và ngươi đều không có cơ hội!
Nhạc Kiếm Ly bất vi sở động, cười lạnh nói:
- Ngươi sẽ không thật sự cảm thấy Lý Nhiên bị loại bỏ thì ngươi sẽ có cơ hội chứ?
Tống Thanh Tùng trầm mặc.
Đúng là hắn ta không phải là đối thủ của Nhạc Kiếm Ly.
Nhưng như này còn tốt hơn là phải đối mặt với Lý Nhiên, tên kia thực sự quá kinh khủng!
- Độ khó của thí luyện càng lúc càng lớn, nếu lần này cần giữ lại ba người thì tất nhiên có đạo lý của nó. Lý Nhiên không thể bị loại bỏ cho đến khi chưa biết được nội dung thí luyện cuối cùng.
Nhạc Kiếm Ly có dự cảm, độ khó của thí luyện cuối cùng sẽ là cấp Địa Ngục.
Nếu như không có Lý Nhiên thì trong lòng nàng ta cũng không nắm chắc.
- Chờ khi thí luyện kết thúc, ta sẽ nhất định tự tay giết chết hắn!
Nhạc Kiếm Ly oán hận nói.
Tống Thanh Tùng nhức đầu, cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Giống như hai người này không phải kẻ thù mà là… tiểu tình nhân cãi nhau?

Lý Nhiên thay y phục khác, đứng trước đại môn màu đỏ thẫm cao hơn mười thước, ngẩng đầu nhìn về phía tấm bảng lớn phía trên.
Phía trên có hai chữ cứng cáp mạnh mẽ chứa đựng Đại Đạo Chí Lý, chỉ liếc nhìn thôi mà thần hồn đã run rẩy:
Thiên Cung.
- Khẩu khí thật đúng là không nhỏ…
Lý Nhiên lắc đầu.
- Thật sự coi mình là Ngọc Đế.
Nhạc Kiếm Ly đi đến bên cạnh hắn, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Lúc này linh lực của Lý Nhiên dâng trào, khí huyết như long, hiển nhiên đã hồi phục lại thời kỳ toàn thịnh.
- Cái này ngay cả thời gian một nén nhang cũng chưa đến thì phải? Tốc độ khôi phục nhanh như vậy sao?
Trong lòng Nhạc Kiếm Ly âm thầm cảm thán.
- Thật sự là một quái vật…
Thật không ngờ Bí Cảnh dồi dào linh khí này lại nơi nuôi dưỡng Đoạt Thiên Công tốt nhất.
Không chỉ có tốc độ hồi phục của Lý Nhiên tăng nhanh mà ngay cả tu vi ở đây cũng đang tăng tốc.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Tống Thanh Tùng, nhếch miệng nhe răng cười.
Trong lòng Tống Thanh Tùng lập tức sợ hãi, vội vàng cúi đầu, sau lưng chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
- Hắn sẽ không biết những gì vừa xảy ra chứ…
[Vòng thí luyện thứ ba kết thúc.]
[Ba người thăng cấp…]
[Vòng thí luyện cuối cùng mở ra.]
Khi dòng văn tự trong không trung tiêu tan thì đại môn của cung điện tráng lễ cũng từ từ mở ra.
Nhìn vào, bên trong u ám sâu thẳm, căn bản không nhìn rõ cái gì.
- Đi thôi.
Lý Nhiên trực tiếp nhấc chân đi vào.
Hai người cũng vội vàng đuổi theo.
Bên trong là một hành lang được bóng tối bao phủ, ngoại trừ ánh nến lập lòe ở hai bên thì không còn chút ánh sáng nào nữa.
Ba người đi dọc theo hành lang rất lâu, cuối cùng cũng đi đến cuối con đường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất