Chương 71. Đãi ngộ của truyền nhân Tiên Đế!
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phần thưởng của hệ thống cộng thêm thu hoạch từ Bí Cảnh đã trực tiếp tạo ra bước nhảy vọt về chất cho thực lực của Lý Nhiên!
Hắn muốn đứng dậy để xuống giường thì đột nhiên kêu "Ôi" một tiếng rồi lông mày hắn nhíu chặt lại.
Chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân giống như bị thắt lại, đau đớn mà ngay cả một điểm khí lực cũng không thể dùng được.
Nhạc Kiếm Ly đưa gối qua rồi đặt sau lưng hắn.
- Bởi vì ngươi vận chuyển linh lực quá tải khiến cho kinh mạch trong cơ thể đang vô cùng rối loạn nên cần thời gian để từ từ chải vuốt. Việc này không thể gấp được.
- Cảm ơn.
Lý Nhiên nói.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu rồi nghiêm túc nói:
- Là ta nên cám ơn ngươi, cám ơn ngươi đã không bỏ rơi ta, nếu không thì ta đã sớm hóa thành hư vô rồi.
Cả đời này nàng ta cũng sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng chấn động khi cự nhân màu vàng khởi động thiên mạc.
Lý Nhiên hoàn toàn có thể tự mình chạy trốn nhưng hắn lại lựa chọn tốn thêm một tia tâm thần để ôm lấy nàng rồi cùng nhau chạy thoát.
Nếu không thì hắn cũng không có khả năng bị thương nặng như vậy.
Lý Nhiên lắc đầu.
- Ta chỉ tiện tay mà thôi nên ngươi không cần phải nói cảm ơn đâu. Hơn nữa việc này xảy ra… Có khả năng là bắt nguồn từ ta.
- Chuyện này xảy ra là do ngươi sao? Tại sao ngươi lại nói những lời này?
Nhạc Kiếm Ly không hiểu nên hỏi lại.
Lý Nhiên nói:
- Bí Cảnh tồn tại là để tìm kiếm người hữu duyên mà cuối cùng chúng ta đã thu được truyền thừa nên chính là truyền nhân của Tiên Đế. Nhưng Bí Cảnh không chỉ không đưa chúng ta đi một cách bình an được mà ngược lại còn tan vỡ sụp đổ, ngươi không cảm thấy có gì đó kỳ lạ sao?
- Ừm…
Đây cũng là chỗ mà Nhạc Kiếm Ly cảm thấy nghi ngờ.
Dường như trận chiến cuối cùng kia muốn chôn vùi cả hai người bọn họ vào trong đó vậy.
Đây cũng không phải là đãi ngộ mà Tiên Đế truyền nhân nên có.
- Ý của ngươi là..
Lý Nhiên hừ lạnh rồi nói:
- Là một luồng đạo tắc!
- Lúc ta ở Đăng Thiên Thê, bởi vì ta không tuân theo quyền uy của nó nên đạo kia mới muốn giết ta!
Sự sụp độ cuối cùng kia rõ ràng là do luồng đạo tắc kia gây ra.
Nó không thể ngăn cản Lý Nhiên thu được truyền thừa bởi vì đây là sự an bài của Tiên Đế nhưng nó có thể lợi dụng những sơ hở của quy tắc để làm cho Lý Nhiên thân tử đạo tiêu vào thời khắc cuối cùng!
Nhưng đáng tiếc là Lý Nhiên vẫn bình an vô sự còn nó lại tan thành mây khói cùng với Bí Cảnh.
- Thì ra là như vậy!
Nhạc Kiếm Ly bừng tỉnh.
Nếu đúng là như vậy thì nàng ta đã hiểu thông suốt rồi.
Lý Nhiên cười lạnh một tiếng.
- Cẩu vật đấy lại còn muốn đồng quy vu tận với lão tử sao? Nằm mơ đi!
Hắn dùng quá nhiều sức để nói nên đã làm ảnh hưởng đến thương thế rồi đột nhiên đứng lên ho khan dữ dội.
Nhạc Kiếm Ly buồn cười nói:
- Được rồi, ta biết ngươi lợi hại rồi nên trước tiên cứ nghỉ ngơi cho tốt đi!
Nàng ta đứng dậy rồi rời đi.
Một lát sau, nàng ta bưng một chén canh thuốc đi tới.
- Đây là chén thuốc do ta chế biến bằng Hồi Linh Đan nên ngươi cứ uống trước đi đã!
- Ngươi nấu canh thuốc cho ta sao?
Lý Nhiên giật mình.
Hắn cảnh giác nói:
- Ngươi sẽ không hạ độc vào trong chén canh thuốc này đấy chứ?
Nhạc Kiếm Ly ngày ngày la hét muốn giết chết hắn, nhưng bây giờ lại chủ động sắc thuốc cho hắn?
Một màn này dưới cái nhìn của Lý Nhiên, vẫn luôn cảm thấy có chút quen thuộc "Đại Lang, tỉnh dậy uống thuốc đi".
- Ngươi nghi ngờ ta ở hạ độc trong thuốc sao?
Nhạc Kiếm Ly bị chọc tức quá chừng.
- Ngươi nằm ở đây ba ngày cũng đủ để ta giết ngươi hơn trăm lần rồi, còn cần phải phiền phức như vậy sao?
- Hình như cũng đúng…
Lý Nhiên xấu hổ vò đầu.
- Thuốc này ngày nào ta cũng đút ngươi uống, nếu trúng độc ngươi đã sớm bị độc chết rồi!
Nhạc Kiếm Ly trừng mắt oán hận nhìn hắn.
- Ngại quá, là ta trách oan cho ngươi… Đợi đã, ngươi nói ngày nào ngươi cũng đút cho ta sao?
Lý Nhiên nghi hoặc nói.
- Ta vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, làm sao ngươi đút thuốc cho ta được chứ?
Chưa từng nghe người nào bất tỉnh còn có thể uống thuốc, cũng không thể truyền nước được?
- Điều này…
Nhạc Kiếm Ly trong chốc lát nghẹn lời, sắc mặt không hiểu sao hơi đỏ lên.
Lý Nhiên thấy thế gật đầu nói.
- Ha hả, ta biết rồi.
Nhạc Kiếm Ly khẩn trương nói.
- Ngươi, ngươi biết cái gì?
- Ta biết ngươi đang gạt ta, mấy ngày nay căn bản không đút thuốc cho ta đúng không?
Lý Nhiên hừ hừ nói.
- …
Nhạc Kiếm Ly thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được liếm liếm môi, đôi môi anh đào hồng phấn khéo léo động lòng người.
- Ngươi cũng biết nhiều thật đấy…
Lý Nhiên kinh mạch hỗn loạn, ngay cả giơ tay lên cũng rất khó khăn.
Nhạc Kiếm Ly bưng chén thuốc, dùng thìa đút từng ngụm từng ngụm cho hắn.
Cả quá trình ánh mắt né tránh, không dám đối diện với hắn.
Lý Nhiên buồn cười nói.
- Ngươi là tiên nữ chính đạo xuất thân rõ ràng, vậy mà lại ở đây chăm sóc một tên Ma Đầu... Việc này truyền ra ngoài, sợ rằng chính đạo sẽ không dung thứ cho ngươi.
- Hừ, chẳng qua chỉ là trả nhân tình cho ngươi thôi mà!
Nhạc Kiếm Ly lạnh lùng nói.