Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A!

Chương 76. Lý công tử trở về rồi!

Chương 76. Lý công tử trở về rồi!


Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mỗi ngày chẳng những không thiếu đồ ăn ngon mà thái độ của họ cũng vô cùng cung kính.
Tôn a di cũng không dám nói đùa với bọn họ nữa, vừa thấy mặt đã gọi "Tiên trưởng, tiên trưởng".
Loại chuyển biến này, ngược lại khiến cho hai người không thoải mái lắm.
Cho nên cũng không muốn lại ở lâu.
Hôm sau, Lý Nhiên để lại một ít ngân phiếu, xem như là phí ăn uống và dừng chân trong khoảng thời gian này.
Cũng không chào hỏi bất kỳ người này, hai người cứ như vậy lặng lẽ rời đi.
Vùng trời trên khe núi.
Lý Nhiên và Nhạc Kiếm Ly lơ lửng giữa không trung.
- Ta muốn đến Vô Ương Thành một chuyến, ngươi thì sao? Trở về tông môn sao?
Lý Nhiên hỏi.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói.
- Tông môn truyền tin tức đến, bảo ta đến Phi Vân Sơn một chuyến.
Thực ra tin tức này nàng ta đã sớm nhận được, chỉ là vẫn luôn làm như không biết mà thôi.
Ở Vân Tiêu thôn mấy ngày này, khiến cho nàng ta vô cùng quyến luyến, không nỡ rời đi.
Lý Nhiên thở dài một tiếng.
- Giang hồ từ biệt, cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại.
Nhạc Kiếm Ly hất đầu qua.
- Ngươi và ta chính ma khác biệt, không nên gặp lại là tốt nhất.
Chẳng biết tại sao, lúc nàng ta nói ra những lời này cánh mũi ê ẩm, trong lòng cũng có chút buồn phiền hoảng sợ.
Lý Nhiên đã sớm với cái thói khẩu thị tâm phi của nàng ta rồi.
- Nếu đã như vậy, vậy thì ta vẫn nên trốn tránh ngươi thôi…
Hắn cố ý nói.
- Ngươi dám!
Nhạc Kiếm Ly má phấn tức giận.
- Nếu ngươi dám trốn tránh ta, ta, ta một kiếm giết chết ngươi!
- ...
Lý Nhiên buồn cười nói.
- Cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, như ngươi vậy không ai thèm lấy đâu.
Nhạc Kiếm Ly hừ lạnh nói.
- Đối với ta mà nói, kiếm đạo chính là bạn đồng hành, căn bản không cần nam nhân!
- Được, ngài là Kiếm Tiên cao quý, không dính khói bụi trần gian được chưa?
Lý Nhiên nói.
- Nếu không còn chuyện gì khác nữa, vậy ta đi trước nhé?
- Đợi một chút.
Nhạc Kiếm Ly gọi hắn lại, nhẹ giọng nói.
- Ngươi phải cẩn thận một chút, chuyện của Tống Thanh Tùng ầm ĩ rất lớn, lần này ta đi Phi Vân Sơn hơn phân nửa chính là vì chuyện này.
- Ngươi yên tâm, chuyện đã xảy ra trong bí cảnh ta sẽ không tiết lộ.
- Ngươi tốt nhất đừng ở lại bên ngoài quá lâu, làm xong việc thì nhanh chóng trở về tông môn, đợi đầu sóng ngọn gió qua đi rồi tính tiếp.
Nàng ý vị dặn dò, không còn chút dáng vẻ lạnh lẽo cô quạnh vốn có của Kiếm Tiên.
- Được rồi, ta biết rồi.
Lý Nhiên đưa tay xoa xoa đầu của nàng ta.
- Ngươi cũng không xem một chút ta là ai? Hạo Nguyệt tôn giả muốn động vào ta cũng phải cân nhắc một chút đấy.
- Cắt, ngươi lợi hại nhất được chưa…
Nhạc Kiếm Ly mỉm cười mặt đỏ lại, cũng không có ý đẩy ta Lý Nhiên ra.
- Vậy lần này ta đi thật đây.
- Ừm.
- Hẹn gặp lại, tiểu tức phụ.
- Ai, ai ai là tiểu tức phụ của ngươi!
Nhạc Kiếm Ly vừa muốn rút kiếm, Lý Nhiên đã biến mất vô ảnh vô tung.
Gò má nàng đỏ bừng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Cái đồ háo sắc này, lần sau đừng để ta bắt được ngươi!
Nói xong khóe miệng lại nhịn không được nhếch lên, trong mắt giống như có ba quang nhộn nhạo.
- Hẹn gặp lại, tên khốn…
Vô Ương Thành.
Nơi này là vương triều Đế Đô, là Thành Bang phồn hoa nhất hạo thổ.
Bầu trời Đế Đô cấm chỉ phi hành.
Lý Nhiên dừng ở ngoài thành, chắp tay phía sau đi về phía cửa thành.
Tường thành Vô Ương Thành đồ sộ kiên cố, trên cửa thành lớn như vậy, có hai chữ "Vô Ương" Ngân Câu Thiết Họa.
Tự thể trực tiếp điêu khắc ở trên tường, khí thế hùng hồn, khắc sâu ba phân.
Có người nói hai chữ này là Thịnh Tộc Cổ Đế tự tay viết xuống, có thể tiêu diệt toàn bộ Yêu Tà.
Cửa thành kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt, người vào thành xếp thành hàng dài, chờ đợi quan binh lục soát.
Lý Nhiên thành thật xếp sau cùng.
Lúc này vào đông trời đông giá rét, hắn lại chỉ mặc áo trắng đơn bạc, cộng thêm khuôn mặt tuấn mỹ vô song, vừa nhìn đã biết là lai lịch bất phàm.
Khiến cho những người xung quanh đều nhao nhao liếc mắt nhìn.
Lúc đến phiên hắn, quan binh kiểm tra ngây người trong chốc lát, sau đó kinh ngạc kêu lên.
- Lý công tử, ngài đã trở về rồi sao?
Lý Nhiên cũng ngây ngẩn cả người.
- Ngươi biết ta sao?
Quan binh nở nụ cười nịnh nọt.
- Ngài ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, lóa mắt giống như đom đóm trong đêm tối, tiểu nhân sao có thể không nhận ra được chứ?
Lý Nhiên.
- …
Vô Ương Thành là Đế Đô, mỗi ngày đều có hàng loạt Tu Hành Giả lui tới, trong đó có không ít ma đạo hung ác giết người.
Kiểm tra cửa thành cũng đã trở thành chức nghiệp nguy hiểm, hơi không cẩn thận một chút thôi thì cái mạng nhỏ cũng khó có thể giữ được.
Vì thế, đám quan binh đặc biệt chuẩn bị một tập tranh vẽ, trên có vài bức tranh của mấy đại nhân vật tuyệt đối không thể trêu chọc vào.
Mà Lý Nhiên đứng đầu trong danh sách đó, trình độ nguy hiểm đạt mức năm sao!
- Lý công tử tới, còn không mau qua đây nghênh tiếp!
Quan binh kia chào hỏi một tiếng, những người khác cũng bất chấp đang kiểm tra, tất cả đều chạy tới.
Đứng ở trước mặt Lý Nhiên, đồng loạt cúi người chào nói.
- Lý công tử, hoan nghênh về nhà!
- …


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất