Chương 79. Lý Nhiên, không phụ Ma danh
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lý Nhiên, cuối cùng ngươi cũng tới rồi...
Thanh âm nghẹn ngào, giọt nước mắt đảo quanh trong mắt.
Tới muộn một chút nữa thôi, nàng thực sự không thể chống đỡ được.
Lý Nhiên trừng mắt liếc nàng ta.
- Lại gặp mặt rồi, Tôn cô nương!
Hắn nhấn mạnh ba chữ sau, hiển nhiên là đang trách nàng lừa gạt mình.
Hai người ở chung lâu như vậy, hắn không hề biết "Tôn Thanh Thanh" này chính là vị hôn thê của mình!
Trước kia hắn cũng cảm thấy là lạ, nhưng không liên tưởng đến phương diện này, bây giờ nghĩ lại một chút, rất nhiều chuyện đã có thể giải thích thông suốt được rồi.
Tiêu Thanh Ca ngượng ngùng cúi đầu.
- Xin lỗi, người ta chỉ muốn cho ngươi một kinh hỉ thôi mà...
- Kinh hỉ ? Kinh hách thì có!
Lý Nhiên tức giận nói.
- Ta sai rồi còn không được sao ~
Trên mặt Tiêu Thanh Ca vẫn còn những giọt nước mắt, nụ cười lại vô cùng xán lạn.
- Nhưng mà, có thể thấy ngươi bình an trở về. Thật tốt!
Lý Nhiên nghe thấy vậy trầm mặc, nhớ lại khoảng thời gian lúc hai người chung đụng ở trong Thập Vạn Đại Sơn, đáy mắt hiện lên một tia dịu dàng.
- Chờ lát nữa ta lại thu thập ngươi!
- Chờ lát nữa người ta mặc cho ngươi thu thập.
Tiêu Thanh Ca nắm lấy góc áo hắn, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng.
Lý Nhiên.
- ...
Hắn quay đầu, nhìn Lý Thắng dưới đài, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Lý Thắng chỉ cảm thấy gân cốt cả người đều sắp nứt ra rồi.
Vốn dĩ một kích này tung ra chỉ lát nữa thôi Tiêu Thanh Ca sẽ phải bỏ mình, nhưng hắn lại đột nhiên bị linh lực cuồn cuộn đánh tan.
- Rốt cuộc là người nào...
Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên trên đài, nước tiểu thiếu chút nữa tè ra vài giọt.
- Lý, Lý Lý Lý Nhiên?
- Tên Ma Đầu này trở về lúc nào ?
Sau lưng Lý Thắng một trận tê dại.
Mặc dù là hắn ta là đường ca của Lý Nhiên, nhưng chính vì như vậy, hắn ta mới biết được đường đệ của mình kinh khủng đến mức nào!
- Nhiên đệ, ngươi trở về lúc nào đấy, sao lại không nói với người trong nhà một tiếng?
Lý Thắng giãy dụa đứng lên, trên mặt treo nụ cười mỉa mai.
Lý Nhiên lạnh lùng cười.
- Ta trở về Vô Ương Thành, còn phải báo cáo với ngươi sai?
Trong lòng Lý Thắng run lên.
- Ta không có ý đó...
Lý Nhiên giơ tay lên ngắt lời nói.
- Nếu như ta nghe không lầm, vừa rồi ngươi nói muốn thay mặt ta tới từ hôn sao?
Lý Thắng nuốt một ngụm nước bọt.
- Đây là sự sắp xếp của gia tộc, ta cũng chỉ là phụng mệnh hành sự...
- Vậy giết chết Tiêu Thanh Ca, cũng là sự sắp xếp của gia tộc sao?
- Điều này...
Trong lòng Lý Thắng run rẩy, mồ hôi lạnh thấm ướt quần áo.
Lý Nhiên vươn tay, một lực hút to lớn truyền đến, trong nháy mắt hút Lý Thắng tới.
Giữa không trung bóp chặt cổ hắn ta, thanh âm giống như cơn gió lạnh đến thấu xương.
- Động thủ với vị hôn thê của ta ?
- Lý Thắng, ngươi chán sống rồi ư?
Sắc mặt Lý Thắng xanh mét, giống như chết chìm ở trong không trung giãy dụa.
Người Lý gia thấy vậy nhất thời khẩn trương.
Chấp sự Lý gia đứng ra, lo lắng nói.
- Nhiên thiếu gia, tuyệt đối chớ kích động! Theo tộc quy, tương tàn đồng tộc chính là trọng tội!
- Hử?
Ánh mắt Lý Nhiên nhìn về phía hắn ta.
- Ngươi ở đây dạy ta làm việc sao?
Một cỗ áp lực cực lớn truyền đến, trực tiếp ép đầu gối chấp quỳ xuống đất, nằm trên đất không thể động đậy!
Những người khác tâm lạnh hơn nửa.
Xong đời rồi, Lý Nhiên lúc này thực sự nổi giận rồi!
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Gia tộc Lý gia khổng lồ, rắc rối phức tạp.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều tin phục tộc trưởng nhất mạch.
Trong đó một đám người do đại trưởng lão cầm đầu, thường xuyên ngoài sáng trong tối đối nghịch với tộc trưởng.
Mà Lý Thắng thân là nhi tử của đại trưởng lão, sau lưng làm ra rất nhiều thủ đoạn kéo bè kéo lũ xu nịnh, cũng dùng cách này để bôi đen Lý Nhiên.
Có thể nói Lý Nhiên có một nửa ác danh, đều là bị Lý Thắng gán ghép ra!
Những thứ này Lý Nhiên đều biết, chỉ là ở U La Điện xa xôi, không thèm để ý đến hắn ta mà thôi.
Không ngờ hắn ta vậy mà lại càn rỡ như thế!
Lý Nhiên một tay bóp cổ họng hắn ta, giọng nói lạnh lùng.
- Một ngày hôn ước chưa bị hủy bỏ thì Tiêu Thanh Ca chính vị hôn thê của ta!
- Lý Thắng hạ sát vị hôn thê của ta, nhãn võ cương thường, tổn hại luân lý, lý nên giết chết chấn chỉnh càn khôn!
- Niệm tình bên ngoài không thể đắc thủ, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha!
- Hủy bỏ tu vi, làm gương răn đe!
Linh lực trong tay Lý Nhiên phun trào, rót vào trong cơ thể Lý Thắng. Linh lực dâng trào mãnh liệt, trong nháy mắt phá hủy kinh mạch!
Cả người Lý Thắng sốt rét co quắp, hai mắt trở nên trắng bệch, máu tươi từ thấy khiếu không ngừng chảy ra.
Ầm.
Lý Nhiên buông tay ra, Lý Thắng đập ở trên võ đài, giống như bùn nhão vậy vẫn không nhúc nhích.
Kinh mạch cả người hắn ta từng khúc từng khúc bị phá hủy, đan điền bên trong rỗng tuếch, từ giờ khắc này, hắn ta biến thành phàm nhân mà mình khinh thường nhất.
Dù cho có tiên đan cũng không thể làm nên chuyện gì!
Mọi người nhìn thấy một màn như vậy, trong lúc nhất thời sắp nứt cả tim gan!
Đây chính là nhi tử của đại trưởng lão Lý gia, nội môn đệ tử Chính Nhất Tông đấy!