Chương 94. Lý Nhiên, ta hận chết ngươi! (2)
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không có gì, chỉ là hiếu kỳ mà thôi… Vậy các ngươi dự định lúc nào thì từ hôn?
- …
Không thích hợp!
Thật sự quá không thích hợp!
Tiêu Thanh Ca hắng giọng một cái rồi nói:
- Mặc dù đây là chỉ thị của phụ mẫu, là lời của bên kết duyên, nhưng ta và Lý Lang cũng là lưỡng tình tương duyệt, tại sao lại từ hôn chứ?
Nhạc Kiếm Ly nhíu mày nói:
- Chỉ cần Lý Nhiên đang ở U La Điện thì hắn vĩnh viễn cũng không thể kết hôn được, Tiêu cô nương hà tất phải lãng phí thời gian quý báu của mình chứ?
Tiêu Thanh Ca hừ lạnh nói:
- Có lãng phí hay không thì cũng là chuyện của ta, Nhạc thủ tịch không khỏi quan tâm nhiều quá rồi đó!
Bây giờ mà còn không nhìn ra được thì nàng ta chính là một kẻ ngốc rồi!
Nữ nhân Nhạc Kiếm Ly này chắc chắn là thích Lý Nhiên!
- Quả đúng như vậy, là ta nhiều lời rồi.
Nhạc Kiếm Ly cũng không nói nhiều nữa, chỉ cầm kiếm rồi đứng lên:
- Cáo từ.
Tiêu Thanh Ca nhìn theo bóng lưng của nàng ta, trong lòng bỗng dâng lên một cỗ tức giận không tên.
- Bất kể có thế nào đi nữa thì ta và Lý Lang vẫn còn có danh phận ở đó, cũng xin Nhạc thủ tịch tự trọng!
- Ngươi nói cái gì?
Nhạc Kiếm Ly quay đầu, con ngươi lạnh như băng.
Ánh mắt của hai người va chạm vào nhau trong không khí, trong nháy mắt, tia lửa bắn tung tóe khắp nơi.
…
Lý Nhiên thu xếp ổn thỏa cho Thẩm Ninh xong, cũng giúp nàng đắp thuốc tiêu sẹo, lúc này hắn mới yên tâm rời đi.
Đi thẳng một đường về phía Tiêu gia.
Tiêu Thanh Ca đã không còn là đệ tử của Thần Đạo Cung nữa, tất nhiên nàng ta cũng không cách nào tu hành tâm pháp của Thần Đạo Cung, vì thế nên tu luyện của nàng ta cũng đang nằm trong giai đoạn bị đình trệ.
Mà hắn thì đã thu được một bản “Ngọc Nữ La Sát Kinh” từ trong tay Lý Vô Thường.
Công pháp này có giai vị rất cao, đủ để có thể tu luyện thẳng tới Chứng Đế, vừa đúng lúc có thể đưa cho Tiêu Thanh Ca sử dụng.
Đi được nửa đường, đột nhiên dòng người bên cạnh đều di chuyển ào ạt, vẻ mặt của mọi người đều có vẻ rất hưng phấn.
Hắn còn mơ hồ nghe được mấy tiếng như “Tiêu gia”, “Tiêu Thanh Ca”, “đánh nhau” gì đó.
Lý Nhiên nhướng mày.
- Chẳng lẽ bên trong Vô Ương Thành này còn có người dám đi gây sự với Tiêu gia sao?
Hắn không khỏi bước nhanh hơn.
Mới vừa tiến tới gần Tiêu gia thì hắn đã nhìn thấy có hai bóng người đang đánh nhau kịch liệt trên mảnh đất trống ở đằng trước.
Một người trong đó có mái tóc dài bay lượn, vô cùng xinh đẹp, đó chính là Tiêu Thanh Ca.
Mà người còn lại thì mặc một thân thanh sam, tay cầm trường kiếm, giữa hai lông mày tỏa ra vẻ cực kỳ anh khí.
Lý Nhiên không khỏi ngây ngẩn cả người.
- Nhạc Kiếm Ly? Sao nàng ta lại tới đây chứ? Không đúng, làm sao mà hai người bọn họ lại đánh nhau rồi?
Rầm!
Hai người đều đánh một đòn về phía nhau.
Tiêu Thanh Ca bay ngược ra sau, còn Nhạc Kiếm Ly lại không chút hề hấn gì.
Nhạc Kiếm Ly rất mạnh, dù cho Tiêu Thanh Ca đã khôi phục tu vi rồi thì cũng không phải là đối thủ của nàng ta.
Nhưng nàng ta vẫn luôn khắc chế, trường kiếm cũng chưa từng bị tuốt ra khỏi vỏ.
- Ngừng tay đi, ngươi không phải là đối thủ của ta đâu.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu nói.
- Hừ, vậy thì thế nào? Tu vi có cao tới đâu đi nữa thì Lý Nhiên cũng sẽ không thèm để ý đến ngươi đâu!
Tiêu Thanh Ca vô cùng tức giận mà nói.
- Ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa xem!
Đôi mắt của Nhạc Kiếm Ly tràn đầy vẻ tức giận.
- Ta nói, ngươi chết tâm đi, Lý Nhiên còn lâu mới đi thích một nữ nhân cuồng bạo lực như ngươi!
Tiêu Thanh Ca lớn tiếng nói.
Thương Lang!
Trường kiếm bị tuốt ra khỏi vỏ!
Kiếm khí mạnh mẽ cuốn quét, bức ép quần chúng vây xem ở xung quanh đều phải lui về phía sau mấy thước!
Giọng nói của Nhạc Kiếm Ly lạnh lẽo đến tận xương.
- Nếu ngươi đã nói ta là người cuồng bạo lực, vậy ta đây sẽ bạo lực cho ngươi xem!
Trường kiếm nở rộ thần quang, trong một khoảng thời gian ngắn là đã biến thành một thanh cự kiếm!
Phảng phất như có mây đen đang bao phủ trên đỉnh đầu của Tiêu Thanh Ca vậy.
Vẻ mặt Tiêu Thanh Ca cực kỳ nghiêm túc, cứ như thể lâm vào đại địch vậy.
Trực giác nói cho nàng ta biết nàng ta không thể chống đỡ nổi một đòn này.
- Dừng tay!
Mắt thấy chuyện đã càng ngày càng phức tạp rồi, Lý Nhiên lắc mình một cái là đã xuất hiện ở giữa hai người:
- Chuyện gì vậy hả? Sao các ngươi lại đánh nhau cơ chứ?
Hắn nhìn hai bên một chút.
Một bên là Tiêu Thanh Ca giơ tay quệt khóe môi một cái, vẻ mặt rất ủy khuất.
Bên kia lại là Nhạc Kiếm Ly với sắc mặt tái xanh, gương mặt lạnh tựa như sương.
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt.
- Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó rồi…
Nhạc Kiếm Ly cười lạnh một tiếng.
- Lý Nhiên, ngươi tới thật đúng lúc! Vậy thì ngươi hãy nhận một kiếm này thay cho nàng ta cũng được!
Nàng ta đè ép hai tay xuống, cự kiếm ầm ầm chém tới!
Lý Nhiên đứng tại chỗ, không tránh cũng không né.
- Lý Lang cẩn thận!
Tiêu Thanh Ca phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Mắt thấy cự kiếm đã sắp chém lên trên người hắn rồi, nhưng chỉ còn cách một khoảng cách nhỏ thì nó lại dừng lại, kiếm ý thổi bay y phục của hắn.