Chương 95. Phương pháp sử dụng Khổn Tiên Thằng chân chính! (1)
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhạc Kiếm Ly oán hận nói:
- Vì sao ngươi không đánh trả?
Lý Nhiên nhún nhún vai.
- Vậy vì sao ngươi không chém thẳng tới đi?
- Ngươi!
Nhạc Kiếm Ly tức giận mà giậm chân một cái, sau đó, nàng ta xoay người, phi thân rời khỏi nơi này.
- Lý Nhiên, ta hận chết ngươi, ta không bao giờ muốn gặp lại ngươi nữa!
- …
Lý Nhiên xoa xoa mi tâm.
- Đây là chuyện gì vậy chứ…
Nhạc Kiếm Ly lướt vùn vụt trên đường phố như thoi đưa, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của những người bên cạnh.
Nàng ta cũng không biết mình bị làm sao nữa.
Hồi ức cùng với Lý Nhiên không ngừng lướt qua trong đầu nàng ta.
Từ việc đối chọi gay gắt đến kề vai chiến đấu, rồi đến đồng sinh cộng tử. Bộ dạng cương quyết có chết cũng không quỳ xuống kia của Lý Nhiên, bộ dạng lạnh lùng và tàn khốc khi giải quyết Đào Ngột, bộ dạng vĩ đại nâng tay chống đỡ cả bầu trời vì nàng ta…
Từng cảnh tượng ấy đều khắc ghi ở trong lòng khiến cho bất kể có như thế nào đi nữa, nàng ta cũng đều không thể quên được.
Bên trong thôn Vân Tiêu nho nhỏ kia, Lý Nhiên mất hết tu vi, chỉ có thể để cho nàng ta chăm sóc, cũng chính vì vậy mà khoảng cách của hai người cũng được kéo gần lại hơn.
Đó là khoảng thời gian khó có thể quên được nhất trong lòng nàng ta.
Lý Nhiên khi thì lạnh nhạt khi thì ôn nhu, khi thì đáng tin khi lại tiêu sái, thỉnh thoảng còn để lộ ra bộ dạng lưu manh, nhưng lại không hề khiến cho người khác chán ghét, ngược lại càng làm cho nàng ta mặt đỏ tim đập nhanh.
Điều này làm cho kiếm tâm tĩnh lặng không một gợn sóng của Nhạc Kiếm Ly lại nổi lên sóng to gió lớn một lần nữa.
Cho nên sau khi nghe thấy hắn có hôn ước, nàng ta mới phi hành suốt đêm không ngủ để đến được Vô Ương Thành.
Nhưng ngay một khắc Lý Nhiên che chắn ở trước người Tiêu Thanh Ca kia, Nhạc Kiếm Ly đã tỉnh mộng rồi.
- Ta và hắn có quan hệ gì chứ? Có tư cách gì mà đi chất vấn Tiêu Thanh Ca? Bọn họ là do phụ mẫu hai bên kết duyên cho nhau, vậy ta thì sao…
Đứng ở trong một con hẻm nhỏ không có một bóng người, vẻ mặt Nhạc Kiếm Ly hiện lên nét cay đắng.
- Có lẽ… nên trở về tông môn thôi.
- Hì hì…
Một giọng nam vang lên bên tai nàng ta.
- Ta nói vị tỷ tỷ đây chạy cũng rất nhanh đó, thiếu chút nữa là ta đã không đuổi kịp rồi.
Nhạc Kiếm Ly bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy Lý Nhiên đang cười hì hì mà nhìn nàng ta.
- Không vui vẻ bầu bạn với kiều thê của ngươi đi, đuổi theo ta đến đây làm cái gì?
Nàng ta quay phắt đầu đi rồi nói:
- Chẳng lẽ là còn muốn báo thù cho nàng ta hết giận hay sao?
Lý Nhiên cười cười mà nói ra:
- Ngươi cũng không phải thật sự muốn động thủ, nếu không… Thanh Ca sẽ không chống đỡ nổi quá ba chiêu đâu.
Nghe được hai chữ “Thanh Ca”, sắc mặt của Nhạc Kiếm Ly lại tái nhợt thêm vài phần, nàng ta lạnh lùng nói:
- Ngươi nói sai rồi, ngươi tới muộn một bước thôi thì ta cũng đã giết chết nàng ta rồi!
- …
Lý Nhiên có chút bất đắc dĩ.
Tính khí của nữ tử này cứ giống như hòn đá trong hầm cầu vậy, đã vừa thối còn vừa cứng nữa…
- Đúng rồi, không phải ngươi nói muốn đến Phi Vân Sơn sao, làm thế nào mà chạy đến Vô Ương Thành rồi?
Lý Nhiên hiếu kỳ nói.
- Ngày hôm trước ta cũng đã xuống núi rồi.
Nhạc Kiếm Ly nói.
- Ngày hôm trước?
Lý Nhiên hơi nghi hoặc một chút.
Phi Vân Sơn nằm ở Tây Vực, cách Vô Ương Thành một khoảng cực kỳ xa xôi, gần như kéo dài đến cả nửa cái Trung Thổ…
Hắn nhìn đôi môi tái nhợt của Nhạc Kiếm Ly, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hắn cau mày mà nói:
- Không phải là ngươi bay liên tục hai ngày hai đêm đến đây đó chứ?
Kim Đan Cảnh cũng không có năng lực Hoành Độ Hư Không, muốn đi đến một nơi nào đó, ngoại trừ Truyền Tống Trận ra thì cũng chỉ có thể dựa vào khả năng phi hành mà thôi…
Cứ coi như là người sắt đi, mà liên tục bay lâu như vậy thì cũng sẽ không thể chống đỡ nổi đâu!
- Không liên quan gì đến ngươi, không cần ngươi quan tâm.
Nhạc Kiếm Ly bướng bỉnh nói.
Lý Nhiên bắt lấy cánh tay của nàng ta, dùng linh lực dò xét qua một lượt, chỉ thấy kinh mạch của nàng ta trống rỗng, ngay cả Kim Đan cũng hơi mờ nhạt đi một chút.
Đây là dấu hiệu của việc mạnh mẽ thôi động linh lực, lại không được nghỉ ngơi tốt nên rất có thể sẽ làm cho căn cơ bị suy giảm.
- Nhạc Kiếm Ly, ngươi điên rồi sao? Đây là đang liều mạng đó!
Lý Nhiên tức giận nói.
- Ta nói, không cần ngươi quan tâm!
- Lão Tử cứ muốn xía vào cho bằng được đó!
Lý Nhiên kéo nàng ta đi ra khỏi con ngõ nhỏ:
- Đi, theo ta về nhà!
- Ta đến nhà ngươi làm cái gì?
Nhạc Kiếm Ly hơi giãy giụa một chút.
- Ngủ!
- Ngủ… ngủ?
Nhạc Kiếm Ly bỗng nhiên giãy ra, nàng ta rút bảo kiếm, lắp bắp mà nói:
- Ngươi… ngươi muốn làm cái gì hả? Ta cũng không phải là loại người tùy tiện như thế đâu!
- …
Chân mày của Lý Nhiên giật giật một lúc, hắn cũng lười nói nhảm với nàng ta, trực tiếp lôi Khổn Tiên Thằng ra rồi ném tới.
Hắn dự định là sẽ chế phục nàng ta trước, sau đó sẽ đưa nàng ta về nhà để nghỉ ngơi cho thật tốt.
Nếu không… không biết con ngựa hừng hực khí thế này còn muốn ồn ào tới khi nào nữa.