Chương 96. Phương pháp sử dụng Khổn Tiên Thằng chân chính! (2)
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhạc Kiếm Ly sửng sốt.
- Đây là cái gì?
Chỉ thấy Khổn Tiên Thằng đón gió mà biến dài ra, nhanh chóng bay vụt tới rồi trói chặt nàng ta lại chỉ trong nháy mắt.
Hai tay nàng ta bị trói ở sau người, thân hình bị ghìm cho có lồi có lõm, những chỗ không nên trói lại thật sự không hề trói.
Cộng thêm hương thơm nhàn nhạt tỏa ra, cảm giác thẹn thùng lập tức bùng phát.
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
Lý Nhiên:
- …
Nhạc Kiếm Ly:
- …
- Cái tên đăng đồ tử nhà ngươi, còn không mau thả ta ra!
Nhạc Kiếm Ly phục hồi tinh thần lại, nàng ta dùng sức vùng vẫy kịch liệt.
Nhưng nàng ta có giãy dụa thế nào đi nữa thì Khổn Tiên Thằng lại càng trói chặt hơn.
Cuối cùng, nàng ta than nhẹ một tiếng, khuôn mặt hồng hồng mà đứng yên tại chỗ, không dám cử động một chút nào nữa.
- Đây chính là Tiên Khí mà Lý lão đầu đã nói đấy à? Mẹ ơi, quá không đáng tin rồi đó!
Nhạc Kiếm Ly oán hận mà nhìn hắn chằm chằm, thoạt nhìn cứ như thể hận không thể cắn hắn một cái vậy.
- …
- Thôi bỏ đi, hay là cứ đưa về nhà trước đã nói sau.
Lý Nhiên trực tiếp khiêng nàng ta lên trên vai rồi tung người bay về phía Lý phủ.
…
- Thiếu Chủ.
- Tham kiếm Thiếu Chủ.
Bọn hạ nhân một bên chào hỏi, một bên lại len lén nhìn về phía Nhạc Kiếm Ly, biểu cảm trên mặt ai nấy cũng đều cực kỳ đặc sắc.
- Cô nương kia là ai vậy? Hình như không phải là Tiêu tiểu thư.
- Chưa từng thấy qua, chẳng qua dáng dấp cũng thật là xinh đẹp.
- Thì ra Thiếu Chủ lại thích kiểu thế này.
- Kích thích thật đó nha!
- Aizz, khi nào thì Thiếu Chủ sẽ tới trói ta chứ?
- Ngươi ở đây mơ mộng cái gì đó.
…
Nghe thấy tiếng nghị luận ở xung quanh, Nhạc Kiếm Ly thành công thể nghiệm được cái gì gọi là tính chết chóc của xã hội.
Nàng ta xấu hổ và giận dữ gần chết, cắn răng nghiến lợi mà nói:
- Lý Nhiên, ta nhất định sẽ giết ngươi!
Lý Nhiên gật đầu nói:
- Được rồi, chẳng qua chờ ngươi ngủ dậy rồi lại nói sau.
Hắn khiêng Nhạc Kiếm Ly rồi đi thẳng một đường về phòng của mình.
Ném lên giường, đắp chăn.
- Nghỉ ngơi thật tốt đi!
Nhạc Kiếm Ly hơi giật mình, nàng ta chớp chớp đôi mắt to:
- Nhưng mà trói chặt quá, ta không ngủ được…
- Hình như cũng đúng…
Lý Nhiên vuốt cằm mà nói:
- Vậy ngươi phải bảo đảm sẽ không chạy.
- Ừm.
Nhạc Kiếm Ly gật đầu.
Kết quả, Lý Nhiên vừa mới cởi Khổn Tiên Thằng ra thì nàng ta đã đánh một đòn tới.
- Đăng đồ tử, ta liều mạng với ngươi!
- …
Lý Nhiên vững vàng áp chế nàng ta lại.
- Ta biết ngay ngươi sẽ không thành thật mà…
Nhạc Kiếm Ly vô cùng tức giận, nàng ta cắn lên trên cánh tay của hắn một cái.
- Chết tiệt, ngươi là chó đấy à?
Lý Nhiên không dám sử dụng linh lực, sợ làm hàm răng của nàng ta vỡ nát, chỉ có thể để mặc cho nàng ta cắn mà thôi.
Dưới tình thế cấp bách, hắn nâng tay phải lên đánh một cái.
Chát.
Không khí lập tức an tĩnh lại trong nháy mắt.
Nhạc Kiếm Ly cứ tựa như bị người ta điểm phải huyệt đạo vậy, nàng ta trở nên bất động, không nhúc nhích chút nào.
Lý Nhiên cảm nhận được xúc cảm cực kỳ co dãn kia, hắn chậm rãi quay đầu nhìn lại, cả người đều cứng đờ.
- Ta muốn nói là ta không phải cố ý đâu… ngươi có tin không?
- Đồ lưu manh! Ta giết chết ngươi!
- …
Rầm!
Phảng phất cứ như một cơn địa chấn vậy, cả phòng đều chấn động hết cả lên.
Đám hạ nhân gia đinh ở bên ngoài xem náo nhiệt, ai nấy cũng đồng loạt sợ run cả người.
- Kịch liệt như vậy à?
- Không hổ là Thiếu Chủ, mạnh mẽ vô địch!
- Là tấm gương của chúng ta, là hình mẫu của chúng ta đó!
Ước chừng khoảng nửa canh giờ trôi qua, trong phòng rốt cục mới yên tĩnh lại.
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ mà thở hồng hộc.
- Đánh đủ chưa?
Lý Nhiên hỏi.
Nhạc Kiếm Ly lắc đầu.
- Ta đi nghỉ một lát trước đây, đợi lát nữa rồi đánh tiếp.
- …
Lý Nhiên giải thích:
- Ta không có ý kiến nào khác mà chỉ muốn cho ngươi nghỉ ngơi tốt một chút. Nếu như ngươi lại thôi động linh lực mạnh mẽ như vậy thì ngươi nhất định sẽ làm tổn hại căn cơ.
Nếu như linh lực bên trong Đan Điền bị tiêu hao hết thì cho dù có thôi động mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ sử dụng Kim Đan Kiệt Nguyên…
Đó chính là câu tục ngữ "Tổn thương nguyên khí".
Trong tình huống bình thường, được điều dưỡng một khoảng thời gian là tốt rồi nhưng nếu như cứ liều mạng giống như Nhạc Kiếm Ly thì rất có thể sẽ làm suy giảm căn cơ.
Chuyện này không phải là một vấn đề nhỏ nên rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thành tựu sau này.
Dù sao, không phải tất cả mọi người đều giống như Lý Nhiên khi có Đoạt Thiên Công mạnh mẽ bảo vệ cơ thể.
Mặt Nhạc Kiếm Ly đỏ bừng.
- Chuyện này, vậy thì ngươi cũng không thể đánh người khác ở nơi đó được đâu!
Hiện tại toàn thân nàng ta vẫn tê dại giống như có một con kiến nhỏ đang bò tới bò lui.
Lý Nhiên lúng túng vò đầu.
- Xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không cố ý, hơn nữa không phải ngươi cũng cắn ta mấy lần sao?
Nhạc Kiếm Ly nhìn thấy dấu răng rõ ràng trên cánh tay hắn thì đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.