Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1399. Dị Thú Quan Tài Đồng Thau Cổ

Chương 1399. Dị Thú Quan Tài Đồng Thau Cổ
“Ngọc Huyễn điện hạ, hiện tại coi như tôi đã người thuộc nơi ẩn núp Thiên Ngoại, vì có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng vì đảm bảo cho tôi có thể còn sống trở về, hai người có thể nói chuyện xảy ra trong nơi ẩn núp cho tôi biết không? ” Hàn Sâm biết rõ lần này đi sẽ rất nguy hiểm, nhưng hắn lại không thể không đi, cho nên hắn muốn có thể tìm được một chút hi vọng sống, hơn nữa Hàn Sâm cũng thực sự rất hiếu kỳ về tòa nơi ẩn núp này.
Ngọc Huyễn nhìn sang Thanh Nhạc, khẽ gật đầu với Thanh Nhạc, Thanh Nhạc thấy thế mới lên tiếng: “Chuyện bên trong nơi ẩn núp đó thì chúng tôi cũng không biết nhiều, đúng là có ba nhân loại từ bên trong đi ra, nhưng lời của bọn hắn nói sau khi đi ra, chúng ta lại không biết là thật hay giả.”
Hàn Sâm không hiểu Thanh Nhạc có ý gì, khẽ nhíu mày nhìn hắn.
Thanh Nhạc biết rõ Hàn Sâm nghe không hiểu, tiếp tục nói: “Ba người kia đi ra ngoài, lời bọn hắn miêu tả tình hình bên trong trên cơ bản giống nhau, nhưng có một vấn đề mấu chốt, ba người lại nói hoàn toàn khác nhau, chúng ta không biết nên tin tưởng ai. Hơn nữa sau đó, bọn hắn cũng ly kỳ chết đi, không có khả năng hỏi lại kết quả nữa.”
“Mấu chốt của vấn đề là cái gì? ” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
“Bọn hắn bỏ qua kiến trúc ngay sau cửa thành nơi ẩn núp đó, một mực đi sâu vào bên trong nơi ẩn núp, khi bọn hắn đi tới trước một tòa cung điện, gặp được một chuyện đáng sợ, khiến cho phần lớn người đều chết hết, chỉ có ba người bọn hắn đi phía sau là kịp quay người chạy về”
Thanh Nhạc nói đến đây, trầm ngâm một lát, giống như đang tổ chức ngôn ngữ, mới tiếp tục nói: “Chỉ là đối với chuyện xảy ra lúc đó, ba người bọn họ miêu tả hoàn toàn khác nhau.”
Hàn Sâm không cắt lời, chờ Thanh Nhạc nói rõ mọi chuyện.
Thanh Nhạc tiếp tục nói: “Nhưng có một chỗ ba người bọn họ lại nói giống nhau, bọn hắn nói, bọn hắn đi đến trước mặt đại điện, thấy được trước đại điện có đặt ngang một cỗ quan tài đồng thau cổ, trên quan tài đồng thau cổ kia, còn có một dị thú nằm ở phía trên. Bọn hắn nói dị thú đó là một con hồ ly, người khác lại nói là một con mèo, bộ lông toàn thân máu đỏ, trước sau như một nằm trên quan tài đồng thau cổ, cũng không biết rốt cuộc đó là loại gì”
Hàn Sâm nghe đến đó, trong lòng lập tức nhói một cái: “Chẳng lẽ là Cửu Mệnh Huyết Miêu, không phải là một con Cửu Mệnh Huyết Miêu còn sống chứ?”
“Vật kia còn sống không? ” Hàn Sâm cố nén kích động trong lòng lên tiếng hỏi, nếu thật sự là Cửu Mệnh Huyết Miêu, tỷ lệ sống sót của hắn cũng lớn hơn nhiều rồi.
Hắn cũng luyện qua Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, hơn nữa còn có sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trên thân thể, nếu tòa nơi ẩn núp này thật sự có quan hệ cùng Huyết Mệnh Giáo, với hắn mà nói ngược lại là một chuyện tốt, nếu không may gặp phải nguy hiểm gì cũng có thể giả mạo giáo đồ Huyết Mệnh Giáo.
“Không biết. ” Thanh Nhạc lắc đầu: “Ba người bọn họ nói đều khác nhau, một người nói là con dị thú kia sống lại giết tất cả mọi người; một người nói dị thú kia chỉ là pho tượng, là sau khi quan tài bằng đồng xanh mở ra, tất cả mọi người mới ly kỳ chết đi; còn có một người nói là sau khi bọn hắn khi nhìn thấy con dị thú kia, dĩ nhiên lại bắt đâu tự giết lẫn nhau, kết quả là đều chết hết.”
“Có phải là lực lượng ảo giác hay không? ” Hàn Sâm hỏi.
“Nếu như chỉ thuần túy là ảo giác, như vậy ba người trốn ra khỏi đã không chết. ” Ngọc Huyễn nói một câu.
Hàn Sâm khẽ gật đầu, Ngọc Huyễn nói không có sai, nếu như chỉ là ảo giác, ba người kia đã trốn ra ngoài sẽ không phải chết, bọn hắn nhất định là bị cái gì công kích.
“Bọn họ chết như thế nào? Trên người có vết thương không? ” Hàn Sâm lại hỏi một câu.
“Không có thương tổn, chỉ là máu huyết trên người toàn bộ ngưng tụ thành tinh thể, giống như là đá quý màu đỏ, tràn ngập khắp mạch máu của bọn họ và trái tim. ” Thanh Nhạc nói ra.
Hàn Sâm nhíu mày không nói gì, nói đến đây, những gì mà hai người Thanh Nhạc biết cũng đã nói xong rồi, Hàn Sâm càng thêm xác định, tòa nơi ẩn núp này nhất định có quan hệ gì đó với Huyết Mệnh Giáo.
Nếu như dị thú trên quan tài đồng thau cổ kia thật sự là Cửu Mệnh Huyết Miêu, Hàn Sâm có cảm giác chuyến đi lần này của mình có lẽ sẽ gỡ bỏ được một nỗi băn khoăn lớn.
Ngọc Huyễn và Thanh Nhạc cũng không mang theo Hàn Sâm tới nơi ẩn núp Thiên Ngoại mình, mà trực tiếp đi tới tòa nơi ẩn núp kia, có lẽ quả thật có chút sốt ruột.
Đợi đến khi đến đó, Hàn Sâm mới biết được trừ hắn ra, nơi ẩn núp Thiên Ngoại trừ hắn ra, cũng chỉ tìm được ba tên nhân loại.
Lần trước tổn thất nặng nề, Bán Thần Nhân loại vốn đã ít, nhân loại Bán Thần ở nơi ẩn núp Dị Linh, trên cơ bản đều không thể quay về liên minh, bị liên minh dán nhãn hiệu là người mất tích.
Mặc dù là nhân loại Bán Thần như vậy, ở không gian nơi ẩn núp thứ tư vẫn có rất ít, lúc trước nơi ẩn núp Thiên Ngoại có thể tìm được gần ba mươi nhân loại Bán Thần, đã coi như là phi thường lợi hại.
Hiện tại sau một lần thăm dò lại chết hết, lần này tìm được Nhân loại đã ít đến thương cảm.
“Chỉ là một nhân loại mới ngưng tụ ra Gien hạch Đồng Thau thì làm được cái gì? ” Trong doanh địa tạm thời, một người phụ nữ Dị Linh nhìn Hàn Sâm rồi nhíu mày nói, hiển nhiên là hết sức bất mãn đối với chuyện Ngọc Huyễn và Thanh Nhạc mang về một nhân loại như vậy.
Ngọc Huyễn thân là con trai thứ sáu của Đại Đế, đối với nữ Dị Linh này lại dị thường cung kính: “Đại tỷ, hiện tại Nhân loại thật sự khó tìm, thêm một người coi như là thêm một cơ hội, để hắn thử một chút xem sao.”
Nữ Dị Linh gật gật đầu không tiếp tục cái đề tài này, ánh mắt nhìn về phía một người đàn ông bên cạnh, khuôn mặt băng sơn kia lập tức hòa †an, thản nhiên cười nói nói: “Lệ tiên sinh, lần này hành động tất cả xin nhờ ngài.”
“Điện hạ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố hết sức. ” Người đàn ông bị nữ Dị Linh gọi là Lệ tiên sinh kia, không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lại.
Hàn Sâm nhìn hơi kinh ngạc, nhịn không được quan sát tỉ mỉ người được xưng là Lệ tiên sinh này.
Không hề nghi ngờ, hắn là một Nhân loại, nhưng người này lại được con của Đại Đế coi trọng như vậy, thật sự khiến người ta có chút giật mình.
Người đàn ông này thoạt nhìn khoảng chừng ba mươi tuổi, tuổi thật thì không biết đã bao nhiêu, sinh cơ trên người cũng không quá mạnh, nhưng Hàn Sâm lại cảm giác được, sinh cơ trên người Lệ tiên sinh này tuyệt đối không chỉ có như thế, có vẻ là cố ý thu liễm lực lượng.
Nữ Dị Linh được Ngọc Huyễn gọi là đại tỷ, tư thái lúc nói chuyện cùng Lệ tiên sinh bày ra vẻ vô cùng thấp, giống như là bằng hữu, hoặc khoa trương hơn, có cảm giác nữ Dị Linh kia thậm chí giống như đệ tử đối mặt với sư phụ, đối với Lệ tiên sinh vô cùng tôn kính.
Mà ở bên người Lệ tiên sinh, còn có hai nhân loại, một già một trẻ, người già đã là râu tóc bạc trắng, trẻ thì nhìn mới chừng hai mươi, nhưng tuổi thật có lẽ tuyệt không chỉ như thế.
Khí tức trên thân hai người đều rất cường đại, có thể so sánh cùng Tử Vong Ma Long, rất có thể là nhân loại đã ngưng tụ ra Gien hạch Bảo Thạch.
Mà hai nhân loại Bán Thần như vậy, rõ ràng đi theo Lệ tiên sinh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, một trái một phải như hai tên hộ vệ, đứng ở bên người Lệ tiên sinh.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng: ” Lệ tiên sinh này có lẽ có địa vị ở nơi ẩn núp Thiên Ngoại vô cùng cao, nếu không lần trước thăm dò, cũng sẽ không có ba người bọn hắn. Một nhân loại lại có thể lăn lộn trong nơi ẩn núp của Dị Linh tới mức này, Lệ tiên sinh này thật sự có chút không đơn giản, nhưng tại sao mình chưa bao giờ từng nghe nói về một người như vậy trong liên minh? Hắn cũng là Bán Thần không thể quay về liên minh sao?”
Hết chương 1399.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất