Công Tử Biệt Tú

Chương 82: Ban thưởng

Chương 82: Ban thưởng
Xem ra, đây là thời điểm hắn nên nghiêm túc suy xét một chút vấn đề mở một bệnh viện thú y ở Vương Đô.
Lâm Tú cho rằng hôm nay Lý tổng quản sẽ không đến, nhưng sau cơm trưa, vẫn là gặp được hắn.
Trải qua hơn một tháng quen biết, hai người đã rất quen thuộc, Lý tổng quản vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Cái thời tiết quỷ quái này, cuối cùng cũng mát mẻ rồi, năm nay tiến cung một lần cuối cùng, về sau không cần đi nữa.”
Lâm Tú nghe vậy, trong lòng thoáng qua một tia tiếc nuối.
Mấy ngày gần đây, dưới tác dụng của nguyên tinh, thực lực của hắn đang nhanh chóng tăng lên, chỉ cần tiến cung vài lần nữa hẳn là sẽ có thể thức tỉnh lần thứ hai, đáng tiếc trời không toại lòng người, mất đi sự củng cố của nguyên tinh, lúc này sợ rằng phải cần mấy tháng nữa.
Một tháng qua, Lâm Tú đã rất quen thuộc hậu cung.
Những vị phi tần đó ở cung nào, mỗi một vị phi tần có tính tình gì, có kiêng kỵ cái gì, hắn đều rõ ràng, đây đều là Lý Tổng quản nói cho hắn, vì sợ Lâm Tú nói sai làm sai, đắc tội các nàng, rước tai họa vào cho bản thân.
Hôm nay vẫn theo thường lệ như trước, bắt đầu từ chỗ Hoàng Hậu nương nương, dựa theo địa vị của phi tần, lần lượt đi từng cung điện.
Khác với lần đầu tiên, lần này Lâm Tú đi vào cung Trường Xuân của Quý phi nương nương, nàng còn phá lệ thưởng cho hắn hai quả dưa hấu.
Tính tình Quý phi nương nương không tốt lắm, điều này là tất cả mọi người ở hậu cung đều biết, có lẽ là vì Lâm Tú hai lần chữa khỏi cho sủng thú của nàng, nên nàng đối với Lâm Tú vẫn là có chút đặc biệt.
Lại một lần nữa đi vào cung của Thục phi nương nương, Lâm Tú có chút bất ngờ.
Bình thường đi đến cung Thiên Thu, trong viện chỉ có vài người cung nữ và hoạn quan, thế mà hôm nay lại gặp không ít người, ở phía trước đám người, Thục phi nương nương và một người nam tử trung niên đứng chung một chỗ, cả hai đang thưởng thức bồn hoa cúc nở rộ ở trong chậu.
Tầm mắt của Lâm Tú liếc qua người nam tử trung niên, không thể không thừa nhận, bộ dạng của người này rất anh tuấn, so với bản thân hắn cũng không kém bao nhiêu, hơn nữa bởi vì liên quan đến tuổi tác, trên người hắn còn có một loại trầm ổn mà Lâm Tú không có.
Đây là thuộc loại mị lực độc đáo của nam nhân trưởng thành, là loại mị lực mà các cô gái hoàn toàn không chống lại được.
Nhưng Lâm Tú hiểu rất rõ, nam nhân ở trước mắt chỉ thích thiếu phụ.
Không có gì nghi ngờ, ngoại trừ Lâm Tú ra, nam nhân có thể xuất hiện ở trong hậu cung, còn có thể đứng chung một chỗ với Thục phi nương nương đó chính là Hoàng đế Đại Hạ.
Lý tổng quản nhanh chóng đi lên, quỳ ở trên đất, cung kính nói: “Nô tài tham kiến bệ hạ!”
Lâm Tú cũng đi lên trước một bước, chắp tay khom người nói: “Thần, tham kiến bệ hạ.”
Hiển nhiên là Hoàng đế Đại Hạ biết Lâm Tú, nhìn hắn nói: “Ngươi hẳn chính là con trai của Bình An bá, một tháng qua, ngươi vất vả rồi, ngươi muốn ban thưởng cái gì, có thể nói với Trẫm.”
Lâm Tú vẫn là biết quy củ, nghe vậy khom người nói: “Hồi bệ hạ, thần là học sinh của Dị Thuật Viện, hưởng bổng lộc của triều đình, phân ưu cho bệ hạ là việc thuộc bổn phận của thần, thần không cần ban thưởng.”
Lý tổng quản ở bên cạnh kéo kéo ống tay áo hắn, nói: “Lâm công tử, từ trước đến giờ bệ hạ công tư phân minh, có công tất có thưởng, làm sai phải chịu phạt, ngươi muốn ban thưởng cái gì, có thể trực tiếp nói với bệ hạ.”
Trong lòng Lâm Tú buồn bực, làm gì có loại thưởng cho người khác như thế?
Hắn lại không biết điểm mấu chốt trong lòng Hoàng đế, lỡ như xin nhiều, Hoàng đế không cho thì làm sao bây giờ, khiến cho Hoàng đế xấu hổ, người xui xẻo vẫn là mình.
Mà nếu như nhẹ, vậy thì chẳng phải mình thiệt sao?
Trong lòng Lâm Tú băn khoăn, muốn nói muốn cái gì, thật ra là có, hắn muốn có một tòa nhà lớn ở gần hoàng cung, là loại phụ mẫu hạ nhân đều có thể chuyển đến ở, bình thường bất luận phải đi Dị Thuật Viện hay là Thanh Lại ti cũng không cần phải đi lâu như vậy, nhưng tòa nhà như thế, giá cũng không rẻ, hắn không biết Hoàng đế có cho hay không…
Thời gian nhìn chỉ như một cái chớp mắt, nhưng trong lòng Lâm Tú đã do dự vô số lần, cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ, đáng tiếc thì đáng tiếc một chút, nhưng cũng còn tốt hơn là nói sai.
Lúc này, bỗng nhiên Thục phi nhìn về phía Hoàng đế Đại Hạ, nói: “Bệ hạ, theo thần thiếp thấy, hay là ban cho hắn một tòa nhà ở hoàng thành đi, bệ hạ thích hoa quả ướp lạnh, đến lúc đó lúc nào cũng có thể triệu hắn tiến cung, không cần đợi lâu như vậy nữa…”
Hoàng đế Đại Hạ nhớ ra, mỗi lần hắn triệu Lâm Tú tiến cung, đúng là cần thời gian rất lâu, nghe vậy gật gật đầu, nói: “Vẫn là Thục phi suy nghĩ chu đáo, Chu Cẩm, ngươi đi Nội Vụ ti tra một chút, chọn một tòa nhà ở gần hoàng cung thưởng cho hắn.”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất