Công Tử Biệt Tú

Chương 86: Còn trẻ không biết ngự tỷ tốt

Chương 86: Còn trẻ không biết ngự tỷ tốt
“Một tên đi dạo thanh lâu thì nói cái gì linh hồn?”
“Triệu Linh m, ta nói cho ngươi biết, cả đời Lâm Tú ta giữ mình trong sạch, vẫn còn giữ một thân trong sạch, ngươi có thể chà đạp thân thể ta, nhưng không được giẫm lên linh hồn của ta!”
“Ngươi vẫn còn một thân trong sạch?”
“Lừa ngươi ta đi ra ngoài bị xe ngựa đâm!”
Triệu Linh m trầm mặc một lát, tạm thời tin Lâm Tú, sau đó mở miệng nói: “Cho dù ngươi không gạt ta, nhưng trước khi hôn ước kia thật sự giải trừ, ngươi không được có quan hệ thân mật gì với cô gái khác…”
Lâm Tú không phục nói: “Cái này không công bằng, ta…”
Nhìn thấy trên người Triệu Linh m phát ra hàn khí, Lâm Tú quả quyết nói: “Ta đồng ý với ngươi, ta không phát sinh quan hệ vượt qua giới hạn bằng hữu với cô gái khác là được, nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu hành của ta, đương nhiên ngoại trừ Linh m ngươi…”

Thật ra Lâm Tú rất đồng ý với lời nói của Triệu Linh m, con người không thể đứng vững nếu không có niềm tin, huống chi là hai gia tộc, từ trên mặt đạo đức mà nói, trước khi hôn ước được giải trừ, hắn cũng nên vì Triệu Linh Quân mà thủ thân như ngọc.
Điểm này thật ra cũng không khó để làm được.
Nói ra lời trong lòng, bây giờ đối với Lâm Tú mà nói, những loại dị thuật cổ quái đủ loại kia còn có sức hấp dẫn lớn hơn so với nữ nhân, hắn kiếp trước, có loại hình nữ nhân nào chưa từng gặp, có tư thế nào chưa chơi đùa, không đến mức háo sắc như thế.
Hôm nay là ngày Dị Thuật Viện mở viện.
Ngoại trừ tình huống đặc thù, tất cả học sinh của Dị Thuật Viện đều phải đến học viện báo danh.
Nhà mới Lâm Tú mới chuyển cách Dị Thuật Viện cũng không xa, nhưng hắn vẫn đi vào cung sớm, đi tới bên trong Dị Thuật Viện.
Khác với mấy lần trước đến, khi đó Dị Thuật Viện rất lạnh lẽo, dọc đường đi không nhìn thấy mấy bóng người, nhưng mà hôm nay, trên các con đường trong viện đều có bóng người đi lại, tiếng nói chuyện bàn luận của các học sinh rất náo nhiệt.
Lâm Tú đứng ở trong đám người, ánh mắt sáng người, giống như là một con hồ ly xông vào đàn gà.
Mỗi một người học sinh đều là người có năng lực dị thuật của Dị Thuật Viện, đối với Lâm Tú mà nói, giống như thiên đường vậy.
Rất sớm trước kia, Lâm Tú cũng đã nghiên cứu qua, hiện nay Dị Thuật Viện có tổng cộng hơn hai trăm học sinh, trong đó, Thiên Tự Viện mười người, Địa Tự Viện hơn ba mươi người, Huyền Tự Viện hơn bảy mươi người, còn lại hơn một trăm người đều là học sinh Hoàng Tự Viện.
Trong những học sinh này, chỉ có học sinh của ba viện trước được coi trọng, còn phần lớn mọi người giống như Lâm Tú, chỉ là nhân tài dự trữ triều đình chiêu mộ, triều đình cũng không trông cậy bọn họ có cái gì để trọng dụng, chỉ cần vào thời điểm cần dùng đến bọn họ, lợi dụng năng lực của bọn họ, chia bớt một phần sức lực với triều đình là được.
Hôm nay là ngày mở viện, buổi trưa viện trưởng sẽ nói chuyện ở Sùng Văn Điện, học sinh bốn viện, đều phải có mặt ở đó.
Lúc này khoảng cách thời gian đến buổi trưa còn không ngắn, Lâm Tú sớm đi đến Sùng Văn Điện, đã có hơn mười học sinh đến trước hắn một bước.
Lâm Tú quan sát một chút, học sinh trong điện, nam tử chiếm đa số, nhưng nữ tử cũng có không ít, không biết bọn họ đều là năng lực gì, Lâm Tú không quen biết ai, đương nhiên cũng không tiện đến gần.
Linh m vẫn chưa đến, hắn đứng ở một góc đại điện, một khắc nào đó, bỗng nhiên có người ở cửa la lớn: “Mau đến xem, mau đến xem, công chúa Minh Hà đến rồi!”
Hu la!
Hắn ta vừa mới nói xong, học sinh nam ở trong viện giống như là nổ tung, đột nhiên tất cả đều trào ra ngoài đại điện, xung quanh Lâm Tú lập tức trống hẳn ra.
Lâm Tú liếc mắt ra ngoài cửa nhìn một cái, tiếp đó lắc đầu nói: “Còn trẻ không biết ngự tỷ tốt, coi thiếu nữ là bảo bối là sai lầm…”
Công chúa Minh Hà thì có cái gì đẹp, vừa thấp vừa đen, tuổi còn còn nhỏ nên chỉ có sân bay, thật không biết những người này thích nàng cái gì, nhìn từ tình huống vừa rồi, nàng ta ở trong viện dường như còn có nhân khí không thấp.
Trong lòng Lâm Tú đang trào phúng công chúa Minh Hà, bỗng nhiên bên tai truyền đến một giọng nói.
“Xin hỏi huynh đài, ngự tỷ… có nghĩa là gì?”
Lâm Tú quay đầu, phát hiện nam tử ở lại trong điện không chỉ có một mình hắn, cách đó không xa còn có một thanh niên đang dựa vào cột, lúc này thanh niên kia rời khỏi cột, đi đến bên người Lâm Tú, có chút tò mò hỏi.
Lâm Tú không giải thích cụ thể với hắn, mà liếc mắt nhìn về phía phương hướng khác.
Ở cuối tầm mắt của hắn, có một bóng người đứng đó.
Đó là một nữ tử trẻ tuổi, dáng người cao gầy như Linh m, nhưng so với nàng ấy thì nữ tử này đầy đặn hơn, ngực lớn mông cong, chỉ đứng đó thôi, cả người đã tự nhiên lộ ra một loại thần thái mị hoặc, khi Lâm Tú mới đi vào trong điện này đã chú ý đến nàng.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất