Công Tử Biệt Tú

Chương 97: Cơ hội đến rồi

Chương 97: Cơ hội đến rồi
Nhìn thấy người đến là Tiết Ngưng Nhi, Lý Bách Chương tự giác đứng dậy, nói: “Ta đi vệ sinh một chút.”
Tiết Ngưng Nhi cứ tự nhiên như thế mà ngồi vào chỗ của Lý Bách Chương, Lâm Tú không thể không thừa nhận, trong tứ mỹ của Dị Thuật Viện, Tiết Ngưng Nhi có nhiều người theo đuổi nhất cũng không phải không có nguyên nhân.
Đương nhiên Linh m xinh đẹp, nhưng mà bộ dáng của nàng vẫn luôn có cảm giác tránh xa đừng lại gần, người đến gần nàng sẽ bị lạnh chết.
Công chúa Minh Hà thân phận tôn quý, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Tần Uyển rất mị lực, nhưng gia thế như vậy, hơn nữa nghe nói nàng tác phong không tốt, lời đồn nàng đồng thời giữ mối quan hệ không chính đáng với rất nhiều nam tử, tuy bên người cũng có không ít người vây quanh, nhưng thanh danh không thể so với ba nữ tử khác.
Tiết Ngưng Nhi thì khác, tổ phụ là Quốc Công, gia thế gần với công chúa Minh Hà, hơn nữa nàng lại rất thân thiện, tụm thành một đoàn với không ít nam đồng song trong viện, nàng muốn cái gì, sẽ có vô số người tranh nhau mang đến cho nàng, nàng đối với những người theo đuổi đó, không đồng ý cũng không cự tuyệt, vẫn luôn duy trì quan hệ như gần như xa với mỗi người, bởi vậy, mọi người đối với nàng, trong lòng đều giữ một tia hy vọng, cũng khiến cho nàng trở thành người được hoan nghênh nhất trong tứ mỹ.
Những tiểu xử nam trong Dị Thuật Viện này ngây thơ không có kinh nghiệm tình yêu, đương nhiên không phân biệt được cái gì là trà xanh, cái gì là muội muội tốt, nhưng nàng lấy thủ đoạn này khoe khoang trước mặt Lâm Tú, còn có một chút ý giảng chuyện tán trai với lão hồ ly.
Đứng trước mặt Hải Vương có đẳng cấp cao hơn nhiều so với nàng, thân phận thợ săn và con mồi, thường thường sẽ sinh ra chuyển biến.
Chỉ chốc lát sau, Tiết Ngưng Nhi đã bị Lâm Tú đùa cho che miệng cười khẽ, làm nũng đưa tay lên, nhẹ nhàng đánh vào đầu vai hắn, đỏ mặt nói: “Ha ha ha, Lâm công tử, ngươi thật là xấu…”
Một màn này, đương nhiên khiến những nam đồng song đứng cách đó không xa nghiến răng ken két.
Trong bọn họ có không ít người, sở dĩ chọn lớp võ đạo, chính là muốn xông về phía Tiết Ngưng Nhi, nhưng bình thường bọn họ ở bên người Ngưng Nhi cô nương, người trước người sau, nàng cũng chưa từng thân mật với bọn họ như vậy.
Không ngờ được, lúc này mới có lần thứ hai đi học, nàng đã bắt đầu liếc mắt đưa tình với tiểu tử kia.
Cái tên kia có cái gì tốt, không phải chỉ là bộ dạng so với bọn họ đẹp hơn, dáng người so với bọn họ tốt hơn, sức chịu đựng dài hơn so với bọn họ thôi sao… Nhìn hắn như thế, nói không chừng chỉ là một tên chỉ được vẻ bề ngoài, Ngưng Nhi cô nương nhất định là bị vẻ bề ngoài của hắn che mờ hai mắt.
Sắp đến thời gian vào học, Tiết Ngưng Nhi đứng lên, nhẹ nhàng phủi cỏ bám vào trên váy, sau đó nói với Lâm Tú: “Sắp đến giờ vào học rồi, ta qua đó trước.”
Lâm Tú gật gật đầu, nhìn theo Tiết Ngưng Nhi rời đi, khóe miệng nhếch lên vẻ cười như có như không.
Lý Bách Chương từ bên cạnh đi đến, không khỏi tán thưởng nói: "Cao, thật sự là cao…”
Hắn ở một bên thấy rõ, đầu tiên là Tiết Ngưng Nhi đến gần Lâm Tú trước, cũng là nàng tìm đề tài, không qua bao lâu, thế mà cuộc nói chuyện giữa bọn họ trực tiếp bị Lâm Tú chuyển thành chủ đạo, Tiết Ngưng Nhi hoàn toàn đi theo tiết tấu của hắn, bị hắn đùa cho khi thì cười vui vẻ, khi thì oán trách…
Cái này nói rõ điều gì, nói rõ giữa hai người căn bản không cùng một đẳng cấp, mới vừa rồi không lâu hắn mới nhận ra được, vị Lâm huynh này chính là một cao nhân chân chính.
Tôn giáo tập đã từ bên ngoài giáo trường đi đến, Lâm Tú vỗ vỗ mông đứng lên, nói: “Đi học thôi…”
Hôm nay là tiết võ đạo thứ hai, vừa mới bắt đầu vào học, Tôn giáo tập đã lệnh cho các học sinh tiếp tục chạy vòng quanh giáo trường duy chỉ giữ lại tám người, Lâm Tú và Lý Bách Chương ở trong những người được giữ lại.
Lâm Tú phát hiện, tám người giữ lại này, đều là những người có biểu hiện thể chất nổi trội xuất sắc ở tiết học đầu tiên.
Tôn giáo tập nhìn bọn họ, nói: “Con đường võ đạo, không thể so với dị thuật, nếu như không có thân thể mạnh mẽ, huấn luyện cường độ mạnh, sẽ chỉ có tác dụng ngược, ba ngày trước ta đã kiểm tra qua rồi, thể chất mấy người các ngươi rất cao, đã có thể nhập môn, ta sẽ vận chuyển một đạo chân khí vào trong cơ thể các ngươi, các ngươi nhớ kỹ lộ tuyến vận hành của đạo chân khí này, sau đó thử tự mình dẫn đường…”
Trong tám người, Lý Bách Chương và một người khác tên là Vương Uy đã tu luyện ra được chân khí, Tôn giáo tập để bọn họ ở một bên chờ, sau đó đi đến bên người Lâm Tú, nói: “Đưa tay.”
Lâm Tú đưa bàn tay ra, Tôn giáo tập áp bàn tay dày rộng của hắn vào bàn tay của Lâm Tú, sức mạnh trong cơ thể Lâm Tú không có phản ứng gì, cái này nói rõ Tôn giáo tập là một cường giả võ đạo thuần túy.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất