Công Tử Biệt Tú

Chương 98: Cơ hội đến rồi (2)

Chương 98: Cơ hội đến rồi (2)
Ngay sau đó, Lâm Tú đã cảm giác được có một sức mạnh mãnh liệt bá đạo thông qua bàn tay hắn đi vào trong thân thể, sức mạnh này rất cuồng bạo, thậm chí khiến cho thân thể hắn sinh ra loại cảm giác đau đớn.
Khó trách tu hành võ đạo cần phải tăng cường thể chất trước, đến ngay cả hắn còn như thế này, vậy thì những người có thể chất kém đó, căn bản không thể nhận được sức mạnh như vậy, chỉ sợ một lần thôi cũng sẽ tạo thành tổn thương vĩnh viễn với cơ thể.
Sau khi loại sức mạnh này đi vào trong thân thể Lâm Tú, dựa vào lộ tuyến nào đó, chạy một vòng, Tôn giáo tập nói: “Nhớ kỹ con đường này, rồi thử giữ lại chân khí.”
Lâm Tú gật gật đầu, thử dẫn đường vận chuyển sức mạnh này trong cơ thể, bởi vì chân khí này quá mức cuồng bạo, hắn cũng cần toàn lực ứng phó, nhưng cho dù như thế, cũng chỉ có thể khiến cho chân khí ở trong cơ thể vận chuyển nửa vòng, tiếp đó chậm rãi tiêu tán.
Tôn giáo tập gật gật đầu với hắn, nói: “Lần đầu thử đã có thể giữ lâu như vậy, đã xem như là không tệ rồi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng ba tháng, hẳn là ngươi có thể bước lên đi vào cánh cửa võ đạo.”
Lâm Tú ôm quyền nói: “Đa tạ Tôn giáo tập.”
Tôn giáo tập không nói gì nữa, tiếp tục đi về phía người tiếp theo, năm người còn lại, có người không chịu được chân khí đi vào, thất bại tại chỗ, bị Tôn giáo tập đuổi đi chạy vòng, hai người khác giống như Lâm Tú, đều kiên trì được để cho chân khí chạy một vòng trong cơ thể.
Trong thời gian nghỉ ngơi, có một bóng người bỗng nhiên đi đến bên người Lâm Tú.
Lâm Tú có chút ấn tượng với người này, hắn là người thứ hai ở đây đã tu ra được chân khí, hình như tên là Vương Uy.
Vương Uy đi đến bên người Lâm Tú, vỗ vỗ bả vai Lâm Tú, hạ giọng nói: “Ta cảnh cáo ngươi, cách xa Ngưng Nhi cô nương một chút, ngươi không xứng với nàng.”
Nói xong câu đó, hắn tự mình rời đi.
Tiết Ngưng Nhi ở Dị Thuật Viện có rất nhiều người theo đuổi, đối với lời cảnh cáo của Vương Uy, Lâm Tú cũng không có gì bất ngờ, lúc này, Lý Bách Chương đi đến, hỏi: “Hắn uy hiếp ngươi?”
Lâm Tú cười cười, nói: “Người trẻ tuổi, có thể hiểu được.”
Lý Bách Chương lắc đầu nói: “Cũng là một người đáng thương, hắn thật sự cho rằng có cơ hội ôm được mỹ nhân về, cháu gái của Tam đẳng công sao có thể gả cho con trai của Tam đẳng hầu, người đáng thương giống như hắn, nhiều lắm…”
Đột nhiên Lâm Tú hỏi: “Hắn thức tỉnh năng lực gì?”
Lý Bách Chương nghĩ nghĩ, nói: “Hình như là năng lực không gian, năng lực cấp huyền hạ phẩm, Ngưng Nhi cô nương sao có thể coi trọng hắn…”
Trong lòng Lâm Tú chớp động, năng lực không gian, nghe có vẻ rất mạnh, nhưng thật ra không có tác dụng gì, nguyên nhân chủ yếu là năng lực này không có biện pháp tu hành, thức tỉnh hoàn toàn là dựa vào may mắn, dường như là mấy chục năm trước, có một người thức tỉnh năng lực này đến ba lần.
Sau đó người kia được chiêu lãm vào quân đội, lợi dụng năng lực của hắn, vận chuyển lương thực trong đại chiến, một mình hắn, có thể gánh vác được một nửa hậu cần của quân đội.
Lâm Tú phát hiện hắn là một người có lòng tham không đáy, thật không dám giấu giếm, năng lực không gian, hắn cũng muốn.
Cho dù là không thể dùng để chiến đấu, dùng để đựng đồ cũng không tệ, tùy tiện mở một không gian ở bên mình, thậm chí còn tiện hơn so với túi đựng vật và nhẫn không gian ở trong tiểu thuyết.
Nhưng mà người này ôm địch ý với hắn lớn như thế, chuốc hắn say là không thể nào, ngoại trừ cái đó ra, còn có phương pháp gì nữa?
Rất nhanh, Lâm Tú nhướng mày, trong lòng có một kế hoạch.
Ở bên phía nữ tử, vừa mới làm xong một vài luyện tập thể lực, Lâm Tú lắc lư đi qua đó, đi đến bên người Tiết Ngưng Nhi, vừa nói vừa cười với nàng.
Điều này khiến cho trong lòng Tiết Ngưng Nhi mừng thầm, xem ra kế hoạch của nàng tiến hành rất thuận lợi.
Lâm Tú đã chủ động đến gần nàng.
Có người vui, đương nhiên có người sầu.
Ánh mắt Lâm Tú liếc nhìn Vương Uy một cái, phát hiện sắc mặt hắn xanh mét, nhìn ánh mắt hắn giống như là muốn ăn thịt người vậy.
Lâm Tú và Tiết Ngưng Nhi nói chuyện chốc lát, đã đùa cho nàng che miệng cười không ngừng, cũng đánh mấy đấm không đau không ngứa lên người hắn, rồi lúc này mới quay trở về.
Vương Uy bởi vì hắn và Tiết Ngưng Nhi nói chuyện mà đã cảnh cáo mình, nói ra hắn không linh lợi, hơn nữa dễ dàng ghen, một khi đã như thế, vậy thì để cho hắn chịu một chút kích thích…
Vốn dĩ Lâm Tú tưởng chuyện còn cần phiền phức một chút, không ngờ được hắn vừa mới quay lại, đã có một bóng người đi đến.
Ngực Vương Uy phập phồng, tức giận nhìn Lâm Tú, cắn răng nói: “Họ Lâm kia, ta muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi có dám nhận không!”
Khóe miệng Lâm Tú hơi nhếch lên.
A ha, cơ hội đến rồi…
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất