Đại Vận Thông Thiên

Chương 146: Thất Nguyệt (2)

Chương 146: Thất Nguyệt (2)


Vương Viện liên tục xin lỗi, Nhạc Hoan Hỉ nói: "Không có gì, cái này cũng tốt, anh đang ngại quần quá đơn điệu đây, cảm ơn em gái phun giúp anh."
Tất cả mọi người cười lên.
Tô Manh Manh nghĩ Sở Thất Nguyệt là nói đùa: "Sở tiểu thư thật hài hước."
Sở Thất Nguyệt nói: "Tôi nói là thật đó, thực chuẩn bị nuôi heo, còn là Trương Hợp Hoan đề nghị cho tôi nữa."
Cả đám người đều ngẩn ra, cô nương xinh đẹp như vậy, người giống như tiên tử mà mày lại để cho con người ta đi nuôi heo? Cái tương phản này hình như cũng quá lớn đi? Trương Hợp Hoan này đầu óc đến cùng là có sạn đến cỡ nào mà ra nhiều ý tưởng cổ quái như vậy chứ?
Lý Quốc Cường nói: "Cũng tốt, thời đại nào cũng không tách rời khỏi nghiệp nuôi dưỡng, Sở tiểu thư khẳng định là muốn nuôi dưỡng quy mô lớn?"
"Tôi cũng không hiểu cái gì cả, tất cả bắt đầu từ đầu, dù sao Trương Hợp Hoan hẳn sẽ không hố tôi."
Trương Hợp Hoan nói: "Đúng vậy, anh hố ai cũng không thể hố em, không tới ba năm sẽ làm cho trên bàn khách sạn to nhỏ của Bằng Thành đều xuất hiện nhãn hiệu thịt heo Thất Nguyệt của em."
Sở Thất Nguyệt nói: "Em đã đăng kí nhãn hiệu, Hợp hoan bài!"
Trương Hợp Hoan nói: "Bằng gì dùng tên của anh chứ?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Anh cũng không xin độc quyền, hơn nữa tên này tiếp địa khí, nghe tựa như nông sản phẩm."
Mọi người lại cười lên, hai người này rõ ràng đang liếc mắt đưa tình, thực sự yêu đương mà.
Tô Manh Manh nâng ly rượu vang kính Trương Hợp Hoan: "Tiểu Trương, đêm nay xem như tiệc đón gió chị hoan nghênh cậu, chờ tỷ lệ nghe đài tiết mục của cậu phá tam, tôi lại tổ chức tiệc mừng công cho cậu."
Lý Quốc Cường liếc mắt nhìn bạn gái một cái, sao lại cảm thấy cô ta tốt như vậy đối với Trương Hợp Hoan chứ? Vừa đón gió vừa mừng công? Cô là bạn gái của tôi đó! Tôi thăng chức cũng không thấy cô cao hứng như vậy.
Trương Hợp Hoan nói: "Cảm ơn chị Tô, tâm ý của ngài tôi lĩnh, chờ khi tỷ lệ nghe đài phá tam, tôi đến sắp xếp."
Hai người lại cạn ly.
Lý Húc Văn nói: "Chiếu tình huống trước mắt, tôi thấy không chừng tuần này có thể phá tam." Hắn vẫn luôn trầm ổn cũng bởi vì tỷ lệ nghe đài hôm nay tăng vọt mà lòng tin cũng lên rất nhiều.
Nhạc Hoan Hỉ nói: "Rất có khả năng, tôi vừa mới vào group Bằng Thành xem, phía trên cơ bản đều là thảo luận tiết mục của chúng ta, Tiểu Trương, tôi đề nghị với cậu, đề tài tốt như vậy, vì sao cậu không viết thành tiểu thuyết xuất bản? Tôi dám khẳng định, chỉ cần cậu viết khẳng định sẽ trở thành best seller."
Trương Hợp Hoan trong lòng nói anh nghĩ tôi không có nghĩ như vậy sao, tôi là không dám viết, hệ thống chỉ cho cậu quyền phát thanh, nếu cậu dám xâm phạm bản quyền, muốn không chừng khó mà giữ được cái mạng nhỏ này, cậu cũng không dám mạo hiểm.
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi là thích đóng vững đánh chắc, làm bất cứ chuyện gì cũng cực kỳ chuyên chú, tôi tính làm tốt công tác trước mắt đã, về phần xuất bản cái gì đó thì sau này hãy tính."
Vương Viện nói: "Nếu có thể quay thành phim truyền hình thì khẳng định càng hot, cảm giác hình ảnh quá mạnh, tôi hiện tại mỗi ngày nằm mơ đều mơ thấy Trương Đông Thăng."
Sở Thất Nguyệt một bên lẳng lặng lắng nghe, thời điểm người ta nói chuyện về công tác, cô không tính chen vào, nếu nhắc tới nuôi heo, cô còn có chút hứng thú.
Tô Manh Manh nói: "Lộ cho chúng tôi chút kết cục đi."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Cái này thực không thể lộ ra, tôi là vừa nghĩ vừa ghi, ngay cả bản thân thôi cũng không biết kết cục đến cùng là cái gì."
Tô Manh Manh khen: "Thiên tài! Tiểu Trương, tôi nhớ kỹ chuyện cậu đáp ứng với tôi đó, buổi tối cuối tuần sẽ trực tiếp, cậu là khách quý tôi mời đầu tiên."
Trương Hợp Hoan nói: "Ok, nếu chị Tô để mắt tới tôi như vậy, tôi khẳng định toàn lực ứng phó, tranh thủ không kéo chân sau chị Tô."
Lý Quốc Cường nghe cảm giác có chút không thoải mái, lời này có phải có chút ý tứ liếc mắt đưa tình hay không? Chân sau đối tượng của tôi cậu bằng gì mà kéo, mà hình như chân của cô ấy chỉ phân trái phải, không phân trước sau.
Tuy mọi người đều là đồng nghiệp, cũng không ít người là lần đầu ngồi cùng một chỗ, lẫn nhau vẫn có chút câu thúc, cho nên tiệc rượu đêm nay thời gian kéo dài cũng không nhiều lắm.
Bởi vì nhà hàng cách Vạn Hào không xa, cho nên Sở Thất Nguyệt không lái xe, Trương Hợp Hoan cùng cô đi bộ dọc theo bên hồ trở về, Sở Thất Nguyệt ngừng lại ở bên hồ, nhìn nhìn cảnh hồ phía trước.
Trương Hợp Hoan nói: "Cảm ơn, buổi tối cho anh mặt mũi như vậy."
"Xem ra công tác của anh triển khai coi như thuận lợi."
"Là vàng đến chỗ nào cũng đều sẽ sáng lên, anh khuyết điểm lớn nhất chính là tài hoa hơn người."
Sở Thất Nguyệt cười hẳn lên: "Là có chút tài hoa, khúc đàn dương cầm nọ thật là anh viết?" Đã qua lâu như vậy, trong đầu vẫn là tiếng vọng của giai điệu đàn dương cầm, Sở Thất Nguyệt vẫn không thể tin tưởng Trương Hợp Hoan có thể viết ra bản nhạc duyên dáng như vậy.
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Chuyên môn viết tặng em."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất