Hệ thống nhà ma

Chương 41: Nín thở

Chương 41: Nín thở

[Người May Mắn Được Lệ Quỷ Quan Tâm, lòng can đảm của bạn làm người ta phải kinh ngạc. Nhiệm vụ mức khó ác mộng lần này vừa là thử thách, vừa là phần thưởng!]
[Trò chơi tiếp theo đây có tên là Nước Sâu, có thể vượt qua sinh tử, để bạn nhìn thấy người đã khuất.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: 3 giờ 30 phút sáng đi vào phòng tắm một mình, khóa cửa phòng tắm tắt hết đèn điện, hứng đầy nước vào trong bồn tắm lớn, đốt một cây nến đặt xung quanh, sau đó nằm xuống bên trong.]
[Từ 3 giờ 30 phút đến 3 giờ 44 phút sáng là thời điểm bóng đêm dày đặc nhất, cũng là khoảnh khắc âm dương giao nhau trong ngày. Việc bạn cần làm là nín thở vào lúc 3 giờ 44 phút, ngụp xuống dưới nước, trong lòng thầm đọc tên của người bạn muốn gặp nhất.]
[Khi thời gian đi đến khoảnh khắc giao nhau giữa bóng đêm và rạng sáng, bạn có thể nhìn thấy hắn ở ranh giới sinh tử.]
[Nếu nhìn thấy được người mình hằng mong nhớ, nhiệm vụ thành công. Nếu mãi vẫn không nhìn thấy thì nín thở thêm 60 giây, nhiệm vụ tự động thành công.]
Sau khi xem xong tin tức nhiệm vụ trên điện thoại di động màu đen, tâm trạng của Trần Ca hết sức phức tạp.
So với nhiệm vụ mức khó ác mộng đầu tiên, nhiệm vụ này trông có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.
Nhắm mắt 30 phút trong hoàn cảnh kinh khủng cần phải có tố chất tâm lý mạnh mẽ và lòng can đảm hơn người, còn nín thở sáu mươi giây thì đại đa số người đều có thể làm được.
Nhưng bởi vì đại đa số người đều có thể làm được nên anh mới cảm thấy bất an, dù sao thì đây cũng là nhiệm vụ mức khó ác mộng, nhất định ẩn chứa một sự nguy hiểm nào đó không ai biết.
“Cùng chung một địa điểm với nhiệm vụ mức khó ác mộng đầu tiên, đều được tiến hành trong phòng tắm, chỉ khác là lần này mình phải chìm vào trong bồn tắm, còn phải nín thở 60 giây.” Anh cẩn thận suy nghĩ toàn bộ quá trình của nhiệm vụ. Nếu tính cả thời gian chuẩn bị, nói thẳng ra thì chỉ có mười mấy phút mà thôi, trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể xảy ra chuyện kinh khủng gì chứ?
Trần Ca có hơi động lòng, không chỉ là vì nhiệm vụ này trông có vẻ khá đơn giản mà còn là vì một câu trong phần giới thiệu nhiệm vụ: có thể vượt qua sinh tử, nhìn thấy người đã khuất mà mình hằng mong nhớ.
Càng đến lúc nguy hiểm, Trần Ca sẽ càng bình tĩnh hơn. Anh ngồi trên ghế, suy nghĩ về một khả năng nào đó.
Cha mẹ mất tích tại một bệnh viện bỏ hoang ở vùng ngoại ô, chỉ để lại điện thoại màu đen và con búp bê, lúc anh đang định từ bỏ nhà ma, điện thoại màu đen lại được kích hoạt.
Sau này, vào lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ mức khó ác mộng, con búp bê trở thành đạo cụ quan trọng ngăn cản quái vật trong gương ra ngoài. Điều đáng nói là cả con búp bê lẫn điện thoại màu đen đều là di vật của cha mẹ, vậy hai món đồ này có phải là do họ cố ý để lại hay không?
Nếu như tất cả đều là do hai người họ sắp xếp, vậy nhiệm vụ mức khó ác mộng lần thứ hai này rất đáng để suy ngẫm.
“Có thể hai người họ muốn thông qua cách này để nhìn thấy mình, sau đó tiết lộ nhiều tin tức hơn?” Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Trần Ca, thật ra không cần biết nhiệm vụ mức khó ác mộng có phải là do cha mẹ mình sắp xếp hay không, anh vẫn sẽ thực hiện tất cả nhiệm vụ này.
Vượt qua sinh tử, nhìn thấy người mình muốn gặp, đối với Trần Ca thì đây chính là một cơ hội để xác định xem cha mẹ của mình có còn tồn tại trên thế giới này hay không.
Nếu như không gặp được, vậy có nghĩa là cha mẹ của anh chỉ đang mất tích nhưng họ vẫn còn sống.
Nhưng nếu gặp được, vậy thì chứng minh suy đoán thứ nhất của Trần Ca là chính xác, cha mẹ để lại điện thoại màu đen quả thực có chuyện muốn nói cho anh biết, có lẽ bên trong chiếc điện thoại di động này có giấu lời trăn trối thật sự của họ.
“Xem ra mình không còn lựa chọn nào khác.” Trần Ca liếc nhìn đồng hồ, bây giờ là 2 giờ 55 phút sáng, còn ba mươi lăm phút nữa là đến thời gian bắt đầu nhiệm vụ: “Đập vỡ mấy tấm gương trên lầu ba làm tốn quá nhiều thời gian, lần này không dễ xử lý cho lắm.”
Yêu cầu của nhiệm vụ là nằm chìm trong bồn tắm lớn chứa đầy nước, nhưng căn phòng duy nhất có bồn tắm trong nhà ma lại nằm ngay bên cạnh cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm.
Cuối lối đi dành cho nhân viên có một căn phòng có bồn tắm, lúc hù dọa đám Hạc Sơn, Trần Ca đều đi từ nơi đó vào cảnh tượng.
“Còn lại 35 phút, bây giờ ra ngoài tìm khách sạn có bồn tắm chắc chắn không kịp, chỉ có thể đối mặt với quái vật trong gương vừa nãy.” Nếu đã đưa ra quyết định, Trần Ca sẽ không do dự nữa. Anh mang theo cả bốn con búp bê bên mình, chạy ra khỏi nhà ma, nửa đêm nửa hôm đi vào căn tin dành cho nhân viên của khu vui chơi, xách hai con dao thái thức ăn ra.
“Mặc dù dao thái thức ăn chưa từng làm thịt heo dê, nhưng trước đó mình từng nhìn thấy đầu bếp dùng nó làm thịt gà và cá, có thể xem như là đã từng giết vật sống.” Trần Ca đưa dao lên gần chóp mũi ngửi thử, trên dao không có bất cứ mùi vị chết chóc nào, chỉ có một mùi ớt xanh cay nồng, làm anh ngửi thấy mà muốn chảy nước mắt.
Sau khi quay lại nhà ma, Trần Ca cầm thùng sắt theo, chạy qua chạy lại giữa phòng tắm và nhà vệ sinh, mãi đến lúc còn 10 phút nữa là nhiệm vụ bắt đầu, bồn tắm trong phòng mới được chứa đầy nước.
“Công tác chuẩn bị đã hoàn thành, có thể bắt đầu rồi.” Cửa chính của cảnh tượng Chạy Trốn Lúc Nửa Đêm đã bị khóa lại, Trần Ca đi vào theo lối đi của nhân viên. Anh dựa theo yêu cầu nhiệm vụ trên điện thoại di động màu đen, đứng một mình bên trong phòng tắm.
Tấm gương trong phòng tắm đã bị đập nát từ lâu, bây giờ trên mặt đất toàn là mảnh vỡ, lúc giẫm lên phát ra những tiếng ken két.
“Lúc nãy xách nước tạo ra tiếng động rất lớn, quái vật trong gương cũng biết mình đi vào, nhưng mà không quan trọng, mình chỉ cần vượt qua 1 phút nín thở là đã an toàn.”
Trần Ca cảm thấy mặc dù nhiệm vụ này rất kỳ quái nhưng cũng không quá nguy hiểm.
Anh khóa trái cửa phòng tắm lại, đặt con búp bê do cha mẹ để lại cho mình ở sau cửa, sau đó lại đặt bốn con búp bê có chứa tàn niệm của người bị hại ở bốn phía bồn tắm.
“Mọi người à, lát nữa phải dựa vào mọi người rồi, dù có chuyện gì cũng phải giúp tôi kéo dài được một phút!”
Anh mở camera của điện thoại lên như lần trước, đặt ở một góc độ thích hợp tiến hành quay phim lại. Tuy nhiên, do trong phòng quá tối nên trên màn hình gần như là một màu đen kịt, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một bóng người.
Khi còn 3 phút cuối cùng, Trần Ca lấy hết tất cả mọi thứ trong túi ra, đặt ở bên trên bồn rửa mặt. Dựa theo yêu cầu của điện thoại màu đen, anh đốt một ngọn nến đặt xung quanh bồn tắm lớn.
Ánh nến chập chờn biến thành nguồn sáng duy nhất trong phòng, chiếu sáng những mảnh gương vỡ trên mặt đất, trên mỗi mảnh gương đều hiện lên hình dáng của Trần Ca.
Anh cởi áo ra, đi đến bên cạnh bồn tắm.
Trên mặt nước sạch sẽ có những gợn sóng lăn tăn, rõ ràng bồn tắm lớn rất cạn nhưng do ánh sáng quá mờ khiến người ta không cách nào nhìn thấy đáy.
Trần Ca đưa tay chọc chọc mặt nước, một cảm giác ớn lạnh theo đầu ngón tay trườn lên thân thể anh, khiến anh không khỏi rùng mình một cái: “Nhiệm vụ này thật là kỳ lạ.”
Sau khi xác định thời gian, Trần Ca cầm hai con dao thái thức ăn ngồi vào trong bồn tắm.
Khi anh bước vào, nước lập tức tràn ra ngoài, chảy lênh láng dưới đất, chảy xuôi theo những mảnh vỡ của tấm gương.
“Lạnh quá…”
Trần Ca cảm thấy hơi ấm trong cơ thể của mình đang nhanh chóng biến mất, ngay cả trái tim cũng đập chậm hơn rất nhiều.
Giọt nước tí tách chảy xuống dọc theo thành bồn tắm, ngoài ra trong phòng không còn âm thanh nào nữa.
“Một phút đồng hồ, chỉ cần sống sót qua một phút này là có thể nhận được phần thưởng, đồng thời chứng minh suy đoán trong lòng mình!”
Trần Ca không ngừng điều chỉnh hô hấp, chờ đợi khoảnh khắc 3 giờ 44 phút sáng đến.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất