Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 57. Tiền Bối Đã Bảo Vệ Ta?

Chương 57. Tiền Bối Đã Bảo Vệ Ta?


Lượng lớn điểm thiên cơ được ghi vào.
Tâm trạng Lý Vân rất vui vẻ, hắn nhìn thi thể của hai tên Ngụy Thánh đang nằm trên đất rồi vung tay tống ra ngoài Thiên Cơ Lâu.
Đồng thời.
Hắn thúc giục trận pháp thành Đại Hoang ném thẳng ra ngoài thành.
Kể từ bây giờ.
Chắc sẽ không có kẻ nào còn dám tới gây hấn với Thiên Cơ Lâu nữa đâu.
Lý Vân thầm nghĩ bụng.
Đối tượng lập uy của hắn chính là Diêu Quang Thánh Địa, ăn quả hồng trực tiếp chọn quả cứng rắn, thế lực có nội tình không bằng Diêu Quang Thánh Địa, sau này nếu muốn hành động sẽ phải suy nghĩ kỹ.
Ít nhiều gì cũng phải cân nhắc một chút.
. . .
Ngoài thành.
“Bịch bịch”
Hai xác chết từ trên trời rơi xuống đất, thổi tung cả cát bụi.
Bắc Thần Phong từ hư không đi xuống, bước tới phía trước hai xác chết, cẩn trọng đưa mắt quan sát. Đồng tử của hắn co rụt, lẩm bẩm: "Hai tên này, nhìn quần áo bên ngoài hình như là người của Thiên Cương Tông. . ."
Hắn biết Thiên Cương Tông.
Đã thần phục Diêu Quang Thánh Địa từ lâu.
Thế lực của tông môn này không mạnh, nhưng dựa lưng vào Diêu Quang Thánh Địa, cũng coi như có vài phần tiếng tăm cỏn con ở Tu Luyện Giới. Người của bọn hắn hành tẩu bên ngoài, tuy sẽ không nhận được sự trọng đãi, nhưng người bình thường cũng không muốn đụng chạm đến.
Chọc phải Thiên Cương Tông thì không tính làm gì, nhưng nếu dính líu đến Diêu Quang Thánh Địa, vậy thì phiền toái rồi.
"Cái chết có chút kỳ quái."
Bắc Thần Phong cúi đầu quan sát tỉ mỉ, càng nhìn càng thấy không ổn. Hai người này chết quá “không hợp lẽ thường”, khắp người không có lấy một vết thương.
Nếu không phải đã mất đi khí tức sinh mệnh, hắn suýt chút nữa nghĩ lầm rằng hai người đang ngủ mà thôi.
Phải biết rằng.
Hai người tu luyện giao thủ, kẻ bại trận có thể giữ được thi thể trọn vẹn là không tệ rồi. Đằng này trên người không hề có một vết thương, giống như đang nằm mơ vậy.
Bên thua bị đánh cho nát như phấn, Bắc Thần Phong cũng chẳng ngạc nhiên.
Nhưng tình cảnh này đã nằm ngoài sự hiểu biết của hắn.
"Rút hồn đoạt phách?"
Bắc Thần Phong nói tiếp.
Về điểm này.
Dường như cũng không giống lắm, bị rút hồn phách thì trên người nhất định sẽ có gợn sóng thần thông lưu lại. Nhưng hai người này đến chân nguyên đều chưa thôi động, nói gì là một chút khí tức còn sót lại.
Giống như trong một tích tắc đã nhanh chóng ngã xuống.
Không hề có chút sức phản kháng nào!
"Không một tiếng động xử lý hai vị Ngụy Thánh, mà còn chẳng hề lưu chút vết tích. Nếu như đem xác chết ném ra vào bên ngoài mấy ngàn vạn dặm, e rằng Diêu Quang Thánh Địa cũng không thể truy xét nổi!"
Bắc Thần Phong trầm giọng phân tích.
Loại phương pháp này, tự hắn cho rằng bản thân cũng không làm được.
Mặc dù mình có thể giết chết hai người mà không tốn chút sức lực, nhưng muốn không để lại vết tích thì gần như không có khả năng. Mà chỉ cần có chút vết tích thì Diêu Quang Thánh Địa có thể dựa vào đó mà nhanh chóng truy đến đây.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người không muốn chạm Thiên Cương Tông.
"Nếu vị Lâu chủ Thiên Cơ Lâu đó đã có năng lực như thế, lại không đưa thi thể đến bên ngoài ngàn vạn dặm, còn cố tình để gần thành Đại Hoang. Hành động này. . ."
Nói tới đây.
Bắc Thần Phong thầm rùng mình
Sau đó cũng hít vào một hơi lạnh.
Hắn cảm thấy, bản thân dường như đã đoán được suy nghĩ trong lòng của vị Lâu chủ kia!
Lập uy!
Đây là đang với lập uy với Diêu Quang Thánh Địa!
Mục đích rất rõ ràng, chính là nói cho bọn họ biết, người là do ta giết, ta ở nơi này chờ các ngươi, có gan thì tới!
"Một người, có gan khiêu khích Thánh Địa, khí phách này. . ."
Bắc Thần Phong kinh sợ.
Trực giác nhắc nhở hắn, Thiên Cơ Lâu còn cường đại hơn hắn nghĩ.
Chỉ bằng thực lực dám khiêu khích Diêu Quang Thánh Địa này, đã để hắn không dám tưởng tượng. Phải biết rằng Diêu Quang Thánh Địa còn có Chuẩn Đế, có Đế Binh nữa đó!
Bình thường, ngay cả Đế Tộc cũng không dám chọi cứng với Diêu Quang Thánh Địa.
Về phần Thiên Dận Hoàng Triều bọn hắn, nếu nói không chút khách khí thì chỉ là một đệ đệ ở trước mặt Diêu Quang Thánh Địa.
Tuy mặt ngoài cùng cấp bậc với Thánh Địa, nhưng thực lực và nội tình, vẫn có chênh lệch rất lớn.
"Đoán chừng không bao lâu nữa, Diêu Quang Thánh Địa sẽ biết chuyện hôm nay, đến lúc đó thế nào cũng sẽ có Thánh Nhân chạy tới. Thành Đại Hoang này không thể giữ được nữa rồi. . ."
Trong lòng Bắc Thần Phong cảm thấy nặng nề.
Hắn nhanh chóng xoay người rời đi, nơi này có chút kinh khủng.
Cả hai bên, hắn đều không thể dây vào, vẫn nên nhanh chóng lượn đi thôi. Ngộ nhỡ sau khi người của Diêu Quang Thánh Địa đến đây, hoài nghi Thiên Dận Hoàng Triều bọn hắn cùng một phe với Thiên Cơ Lâu thì phải làm sao?
Hắn không đến còn có thể giả vờ không biết.
Nhưng bản thân ở ngay hiện trường, còn giả vờ không biết nữa, vậy thì quá không nói nổi.
Bắc Thần Phong giơ tay lau sạch toàn bộ khí tức của mình còn lưu lại, sau đó phóng lên cao bay về hướng Thiên Dận Hoàng Triều.
Trước mắt, Mượn Vận Thành Thánh gì đó đều không quan trọng bằng cái mạng nhỏ.
Dẫu sao.
Bất kể nói thế nào.
Mượn Vận Thành Thánh đã rơi vào tay Thiên Dận Hoàng Triều.
Chỉ là không phải ở trong tay hắn, mà ở trong tay vãn bối của hắn mà thôi. Nói chung, cũng không đến nỗi.
Nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng Bắc Thần Phong buồn phiền, ngay từ đầu sao hắn lại không nghĩ được điều này cơ chứ?
"Vù!"
Một đạo lưu quang xẹt qua phía chân trời.
Bắc Thần Phong chân trước mới vừa đi.
Bắc Thần Hằng đã về tới, hắn nhìn chân trời phía xa xôi, như có điều suy nghĩ, miệng không dám chắc nói: "Người biến mất vừa rồi lẽ nào là Thập Tam Tổ?"
Tốc độ của đối phương quá nhanh.
Nhanh đến mức khiến hắn không phản ứng kịp, vừa mới nhận ra một chút ít khí tức thì đối phương đã biến mất tăm.
Một lúc sau.
Đã không còn cảm nhận được khí tức nữa.
"Với thực lực của Thập Tam Tổ, hẳn có thể nhìn thấy ta, nhưng hắn vẫn không dừng lại. Chẳng lẽ. . .?? ! !"
Nghĩ tới đây.
Đôi mắt Bắc Thần Hằng sáng lên.
Chẳng lẽ, tiền bối đã bảo vệ hắn?
Nhất định là thế rồi!
Phóng mắt nhìn toàn bộ Thiên Dận Hoàng Triều, ngoại trừ tiền bối còn có ai có được loại quyết đoán này. Bức lui một vị Thánh Nhân Vương, tự tay bảo vệ cái mạng nhỏ của mình?
"Xem ra, phải đi vào cảm tạ tiền bối mới được!"
Bắc Thần Hằng nói.
-----



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất