Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 58. Không Thể Tính Như Vậy

Chương 58. Không Thể Tính Như Vậy


Cùng lúc đó, bên ngoài ức vạn dặm.
Thiên Cương Tông.
Trong một tòa đại điện, hai tiếng xoạt xoạt giòn giã vang lên. Cũng trong lúc đó, hai cái ngọc bài xuất hiện đầy vết nứt, ánh sáng bên trong ảm đạm, chứng tỏ chủ nhân của ngọc bài đã chết hẳn.
"Ừm?"
Trong đại điện, một người đàn ông mặc trường bào nghe thấy âm thanh này, thần sắc khẽ động, nhìn về hướng âm thanh truyền đến, trong miệng lẩm bẩm: "Có người ra tay với đệ tử Thiên Cương Tông ta sao? Thật là to gan… Lão tổ!!!"
Lời nói còn chưa dứt.
Sắc mặt người này thay đổi hẳn. Hắn đứng dậy, nhanh chóng chạy đến một vách tường, ngẩng đầu nhìn lại.
Vẻ mặt hoảng sợ!
Chỉ thấy hai cái ngọc bài trên cùng đã hoàn toàn mất đi ánh sáng, mặt trên chi chít những vết nứt, dường như chỉ đụng nhẹ thôi cũng sẽ nát bấy.
"Nguy rồi!"
"Lão tổ vẫn lạc!"
"Lúc trước lão tổ nhận lệnh của Diêu Quang Thánh Địa tiến về Thiên Dận Hoàng Triều, muốn tranh đoạt cơ duyên Bách Đoạn Sơn Mạch. Chẳng lẽ…"
Sắc mặt người đàn ông kinh hoàng, trầm giọng nói: "Là Thiên Dận Hoàng Triều hay Đại La Kiếm Tông ra tay?"
Trước mắt dường như cũng chỉ có hai thế lực này mới có gan ra tay sát hại hai vị lão tổ của Thiên Cương Tông!
"Không được, nhất định phải lập tức thông báo chuyện này cho Diêu Quang Thánh Địa!"
Người đàn ông thầm nghĩ.
Theo lý mà nói, khi xảy ra chuyện như thế, hẳn phải thông báo cho Chưởng giáo trước. Nhưng Chưởng giáo của Thiên Cương Tông mới chỉ là Thánh Chủ đỉnh phong, thông báo cho hắn cũng chẳng giúp ích được gì.
Hắn cũng không thể dẫn dắt Thiên Cương Tông đi báo thù cho lão tổ.
Chỉ có Diêu Quang Thánh Địa mới mang lại hy vọng cho Thiên Cương Tông bọn họ.
Còn với Chưởng giáo, chút nữa thông báo cũng không sao.
Nghĩ tới đây, người đàn ông không chút do dự, trong tay xuất hiện một viên ngọc giản để truyền tin, sau khi viết một bức thư liền đem nó truyền ra ngoài.

Diêu Quang Thánh Địa.
Thần phong mọc lên san sát như rừng, tường vân trôi nổi, tiên khí mờ mịt, từng tòa cung điện hùng vĩ lúc ẩn lúc hiện ở trong mây mù, có vô số khí tức cường đại lộ ra.
Ở trung tâm Diêu Quang Thánh Địa, có một tòa cung điện trên trời cổ xưa, nằm giữa nhân gian, ở trong có ngàn vạn khí tượng.
Một người đàn ông với gương mặt mơ hồ, khoác tử bào, dáng người cao lớn đứng chắp tay trong đại điện, thần quang lượn lờ quanh người hắn, âm thanh tế tự và thiền xướng cùng vang lên, trấn áp thiên địa.
Chỉ một tia khí tức hắn để lộ ra cũng có thể áp đảo chư thiên, phong thái tuyệt thế, giống như một vị thần linh cổ đại trước khi khai thiên.
Tu vi kinh khủng không biết đã đến trình độ nào rồi.
"Lâm Minh cầu kiến Thánh Chủ!"
Lúc này, một giọng nói nặng nề vang bên từ ngoài điện.
"Mời Lâm Trưởng lão vào."
Diêu Quang Thánh Chủ mở miệng, giọng nói ôn hòa nho nhã, khiến người ta nghe như gió xuân ấm áp, không kiềm chế được sinh ra mấy phần hảo cảm với hắn.
"Vâng."
Ngoài điện, Lâm Minh cung kính nói, nhấc chân đi vào trong đại điện.
"Lâm Trưởng lão không ở trên thần phong tu hành, sao hôm nay rảnh rỗi đến đại điện Chưởng giáo của ta vậy?"
Diệu Quang Thánh Chủ chậm rãi nói, trong giọng nói mang theo vài phần khó hiểu.
"Không giấu gì Thánh Chủ, Lâm mỗ vừa mới nhận được tin tức, hai vị Thái Thượng Trưởng Lão của Thiên Cương Tông… chết rồi!"
Lâm Minh hít sâu, trầm giọng nói.
"Hả?"
Diêu Quang Thánh Chủ vô cùng kinh ngạc, cả người đứng im bất động. Sau đó hắn khẽ cười một tiếng, nhàn nhạt nói: "Hơn ngàn năm nay, Thiên Cương Tông dựa vào uy danh của Diêu Quang Thánh Địa chúng ta làm không chút chuyện ác, bị người ta truy sát cũng không có gì lạ."
Tất cả chuyện này giống như đã được hắn dự đoán từ trước.
Đối với cái chết của hai vị lão tổ Thiên Cương Tông, hắn cũng không thấy bất ngờ chút nào.
"Nhưng…"
Lâm Minh muốn nói lại thôi.
"Lâm Trưởng lão có lời gì muốn nói thì cứ nói, đừng ngại."
Diêu Quang Thánh Chủ lên tiếng.
"Nhưng mà, hai vị Trưởng lão của Thiên Cương Tông chết ở Thiên Dận Hoàng Triều. Hơn nữa, sở dĩ bọn họ chết là vì đi đến Bách Đoạn Sơn Mạch, giúp Diêu Quang Thánh Địa tranh đoạt cơ duyên ở đó."
Lâm Minh nói nhanh.
"Ồ?"
Nghe lời này, Diêu Quang Thánh Chủ xoay người lại, thần quang che phủ gương mặt, làm cho người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng ở dưới lớp thần quang đó, hắn nhếch miệng cười, hài hước nói.
"Nếu là vì Diêu Quang Thánh Địa ta mà chết, vậy chuyện này không thể tính như vậy."
Diêu Quang Thánh Chủ tiến lên hai bước, hỏi: "Có tra rõ là kẻ nào đứng đằng sau? Thiên Dận Hoàng Triều? Đại La Kiếm Tông?"
Chuyện ở Bách Đoạn Sơn Mạch hắn có nghe nói qua, nhưng chưa từng can thiệp quá mức. Dù sao cũng chỉ là một cơ duyên Thánh Nhân mà thôi, giao cho người phía dưới đi làm là được.
Uy danh của Diêu Quang Thánh Địa còn ở đó, mấy Thánh địa khác chắc phải biết làm như thế nào.
"Dường như không phải…"
Lâm Minh ngừng một chút, cứng nhắc nói.
"Chẳng lẽ còn có ẩn tình?"
Diêu Quang Thánh Chủ tò mò.
Theo những gì hắn biết, gần Bách Đoạn Sơn Mạch chỉ có Thiên Dận Hoàng Triều và Đại La Kiếm Tông. Ừm… Còn có Xích Viêm Thánh Địa.
Nghĩ đến đây, Diêu Quang Thánh Chủ tiếp tục nói: "Vậy là Xích Viêm Thánh Địa?"
"Cũng không phải."
Lâm Minh lắc đầu, ngữ khí mang theo một chút không chắc chắn: "Hình như là một thế lực tên Thiên Cơ Lâu ra tay, tình hình cụ thể Lâm mỗ cũng không biết. Lâm mỗ cũng chỉ biết được từ tin tức mà Hồng Trưởng lão vừa truyền về."
"Thiên Cơ Lâu?"
Diêu Quang Thánh Chủ nhíu mày.
Đó là thế lực nào?
Chưa từng nghe qua!
Chẳng lẽ là một thế lực mới quật khởi?
"Không giấu gì Thánh Chủ, theo tin tức mà Hồng Trưởng lão truyền về, hắn hoài nghi cơ duyên thành Thánh ở Bách Đoạn Sơn Mạch xuất phát từ trong tay Lâu chủ Thiên Cơ Lâu."
"Hơn nữa…"
"Chuyện gì nữa? Nói!"
Diêu Quang Thánh Chủ trầm giọng nói.
"Hơn nữa, Mượn Vận Thành Thánh hiện thế ở Thiên Dận Hoàng Triều, Hồng Trưởng lão nghe được từ miệng của Thần Hoàng, rằng Thần Thông này cũng lưu truyền từ miệng của Lâu chủ Thiên Cơ Lâu."
"Thiên Cơ Lâu này, có chút thú vị."
Diêu Quang Thánh Chủ nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên vẻ nghiền ngẫm. Từ một cơ duyên thành Thánh cho đến Mượn Vận Thành Thánh hiện thế, bây giờ lại có thêm cái tên Thiên Cơ Lâu.
Dường như hắn đã đoán được ý nghĩa tồn tại của Thiên Cơ Lâu.
"Nghĩ đến vị Lâu chủ Thiên Cơ Lâu kia cũng là một người thú vị, hạng nhân vật này, nếu có thể đưa đến Diêu Quang Thánh Địa, nói không chừng có thể mang đến lợi ích cực lớn."
-----



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất