Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 55: Thế không thể đỡ, một con đường chết

Chương 55: Thế không thể đỡ, một con đường chết

truyendichgiare.com

* * *

Ba ngàn năm tu vi?
Đồ tâm lão tổ bị hù sợ, đôi mắt trợn ngược, cắn răng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai? Mục đích của ngươi lại là cái gì!”
Một chưởng vừa rồi không có thương tổn đến Dịch Tiểu Phong, khiến cho hắn tràn ngập kiêng kị đối với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cũng không dám dễ dàng ra tay, sợ lộ tẩy.
“Hừ, chỉ là đi ngang qua Trác Dạ Bảo, không thể nhìn ngươi giết hại sinh linh vô tội.” Dịch Tiểu Phong hừ lạnh, rút kiếm đi hướng Đồ tâm lão tổ.
Hắn cần phải duy trì sự cường thế!
Giờ phút này nếu là không trụ được, vậy chết chắc rồi!
Ánh mắt Đồ tâm lão tổ lập loè, lâm vào thất thần trong khi giao chiến.
Dịch Tiểu Phong từng bước ép sát, trong lòng cực kỳ khẩn trương.
Như thế nào còn không lúng túng a?
Lão ma này không phải là không bị dọa chứ?
Khán giả cũng khẩn trương.
Bọn họ tuy rằng biết Dịch Tiểu Phong đang khoác lác, nhưng Dịch Tiểu Phong vừa rồi xác thật là thừa nhận được công kích của Đồ tâm lão tổ, nghĩa là xác thật hắn có thực lực ngăn cản Đồ tâm lão tổ.
Liền khi Dịch Tiểu Phong cách Đồ tâm lão tổ không tới ba trượng, một tiếng xé gió truyền đến.
Đồ tâm lão tổ theo bản năng ngửa lưng về phía sau, một thanh bảo kiếm bay qua trước mắt hắn.
Hắn liếc mắt nhìn, vừa lúc nhìn thấy Bạch Hồng Tiêu chạy như bay mà đến, cách chuôi kiếm rất gần.
Thân hình Bạch Hồng Tiêu thân hình vừa động, tay phải giơ ra ngón trỏ và ngón giữa, lấy ngón tay làm kiếm, huy kiếm chém tới, kiếm khí tung hoành, tàn sát bừa bãi hướng về phía Đồ tâm lão tổ.
Đồ tâm lão tổ dùng ma khí ngăn cản, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài, phế tích ven đường trực tiếp nổ tung, cuồng phong gào thét, cuốn bụi đất, cọc gỗ cùng với gạch ngói bay cuồn cuộn.
Dịch Tiểu Phong ngẩn người, quá mức kinh hỉ.
Kiếm Thánh còn không có hẻo a!
Bạch Hồng Tiêu ngừng ở trước mặt Dịch Tiểu Phong, quần áo bay phần phật, tay phải vừa thu lại, đem bảo kiếm cách không thu hồi vào trong tay.
Trần Lan năm nữ theo đó dừng bước chân, thiếu chút nữa té ngã.
Các nàng vội vàng xoay người, chạy đến phía sau Dịch Tiểu Phong, khẩn trương nhìn về phía Đồ tâm lão tổ.
Đồ tâm lão tổ nhìn chằm chằm Bạch Hồng Tiêu, Dịch Tiểu Phong, ánh mắt tràn ngập kiêng kị.
“Hắn vẫn là giao cho ta tới giết đi.” Bạch Hồng Tiêu lạnh lùng nói.
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Tốt, giết nhanh lên, ta sợ ta nhịn không được động thủ.”
Bạch Hồng Tiêu: “……”
Trần Lan năm nữ nhìn về phía Dịch Tiểu Phong ánh mắt lập loé tia sáng kỳ dị.
Áp lực lên Đồ tâm lão tổ chợt tăng.
Bạch Hồng Tiêu vốn là khó chơi, hơn nữa không biết gì về Dịch Tiểu Phong, tình thế không ổn.
Hắn có thể cảm giác được Dịch Tiểu Phong là thực sự có lòng tin giết hắn.
Vừa rồi khi Dịch Tiểu Phong đi hướng về hắn, bước chân không có nửa điểm chậm chạp.
Khán giả đều đang spam " tốt tốt tốt".
Mặc kệ thực lực thật sự của Dịch Tiểu Phong như thế nào, với thái độ trang bức này của Dịch Tiểu Phong, xứng đôi hai chữ trâu bò a.
Bạch Hồng Tiêu hơi hơi há mồm, mắt thường có thể thấy được linh khí nhè nhẹ chui vào trong miệng hắn.
Dịch Tiểu Phong cực kỳ khẩn trương.
Đại ca.
Ngươi phải thắng a.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy Bạch Hồng Tiêu chính là vai chính.
Đánh như thế nào đều đánh không chết, hiện tại còn có thể đánh tiếp.
Có lẽ thật có thể sáng tạo kỳ tích, tru diệt Đồ tâm lão tổ.
Bạch Hồng Tiêu tiến lên hai bước, tay phải giơ kiếm dựng ở trước mặt, mũi kiếm đem mặt hắn phân chia thành hai nửa, ánh mắt có vẻ quyết tuyệt.
Ầm ầm ầm ——
Mặt đất bỗng nhiên kịch liệt rung động, một cổ khí thế đáng sợ từ trong cơ thể Bạch Hồng Tiêu trong bùng nổ.
“Hôm nay, chắc chắc diệt trừ ngươi!”
Bạch Hồng Tiêu lạnh giọng nói, giọng nói rơi xuống, hắn đột nhiên ngồi xếp bằng đả tọa ở giữa không trung.
Kiếm trong tay hắn phát ra ánh sáng lộng lẫy, lóng lánh cả trời đất.
Dịch Tiểu Phong chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, theo bản năng nhắm mắt lại.
Ngay sau đó, hắn cảm giác có thứ gì lẻn vào trong cơ thể chính mình.
Từng âm thanh chói tai vang lên bên trong tai hắn.
Đó là tiếng kiếm khí cọ xát không khí.
Chờ khi Dịch Tiểu Phong mở mắt, hắn nhìn thấy Bạch Hồng Tiêu đã ngồi trên mặt đất.
Nơi xa.
Đồ tâm lão tổ bị mấy trăm ánh kiếm theo mắt thường có thể thấy được xuyên thủng thân ma khí.
Hình ảnh rất là chấn động.
Dịch Tiểu Phong nuốt nuốt nước miếng, cái trán toát ra mồ hôi lạnh.
Nháy mắt hạ gục?
Sắc mặt Đồ tâm lão tổ xanh mét, thân thể run rẩy.
Khán giả đều kích động:
“Kiếm Thánh trâu bò a!”
“Quả nhiên, có thể xưng là Kiếm Thánh, đều là cường giả vô địch.”
“Vừa rồi đã xảy ra cái gì? Hoàn toàn không có thấy rõ ràng a.”
“Kiếm khí hóa hình, có chút thủ đoạn a.”
“A, kiếm thuật của người này cũng không tệ lắm.”
“Các ngươi trang cái gì? Quỳ cúng bái Kiếm Thánh là đủ rồi!”
……
Bao gồm Dịch Tiểu Phong, Trần Lan năm nữ, tất cả mọi người cho rằng Bạch Hồng Tiêu bạo phát, một lần động thủ này đánh bại Đồ tâm lão tổ.
Nhưng mà……
Bùm ——
Bạch Hồng Tiêu bỗng nhiên ngã xuống đất.
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Trần Lan năm nữ há hốc mồm.
Ngón tay khán giả cũng dừng lại.
Kiếm Thánh ngã?
Bả vai Đồ tâm lão tổ run lên, trực tiếp đánh nát ánh kiếm quanh thân.
Hắn lộ vẻ mặt châm chọc tươi cười, nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Kế tiếp nên tới ngươi ra tay, Thanh liên kiếm tiên!”
Bạch Hồng Tiêu ngã xuống đất, trong nháy mắt, Dịch Tiểu Phong vẫn lộ ra sơ hở.
Đồ tâm lão tổ rõ ràng bắt giữ sự hoảng loạn toát ra từ trong mắt Dịch Tiểu Phong.
“Ngươi đây là đang thử kề cận cái chết sao.” Dịch Tiểu Phong trấn định nói.
Oanh!
Mặt đất dưới chân Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên tan vỡ, một cây mây dựng lên, trực tiếp quất Dịch Tiểu Phong bay ra xa.
Máu tươi từ trong miệng Dịch Tiểu Phong ào ra.
Hắn như diều đứt dây, bay xa mấy chục trượng, nện thật mạnh ở trên mặt đất.
Trần Lan năm nữ sắc mặt trắng bệch, như bị sét đánh.
Một khắc trước, các nàng còn ở trên đám mây.
Hiện tại, lòng các nàng ngã vào vực sâu tuyệt vọng.
Bạch Hồng Tiêu chiến bại, Dịch Tiểu Phong bị thương nặng.
Chờ đợi các nàng chỉ còn lại là tử vong.
Đồ tâm lão tổ khinh thường nói: “Muốn hù dọa lão tổ ta? Không biết tự lượng sức mình!”
Hắn bay lên cao.
“Tất cả mọi người đều tới đây quỳ lạy lão tổ!”
Thanh âm Đồ tâm lão tổ vang vọng Trác Dạ Bảo, ma khí bùng nổ, bốc tận trời cao.
Người ở mỗi ngõ ngách trong Trác Dạ Bảo đều có thể nhìn thấy ma khí ngập trời.
Nghe được lời Đồ tâm lão tổ, đám ma tu lập tức chạy tới, các tu sĩ khác thì rất do dự.
Dơi lệ quỷ đầy trời nhìn chằm chằm, bọn họ dù muốn chạy trốn cũng không được.
Đi quỳ lạy Đồ tâm lão tổ có lẽ có một đường sinh cơ.
Kết quả là, càng ngày càng nhiều tu sĩ bắt đầu hướng về Đồ tâm lão tổ.
Phòng phát sóng trực tiếp của Dịch Tiểu Phong, số lượng người xem số bắt đầu tăng bạo.
Số lượng người xem phát sóng trực tiếp không ngừng đánh vỡ ghi chép.
Có rất nhiều người tới ủng hộ Dịch Tiểu Phong, cũng có rất nhiều người tới xem ma uy của Đồ tâm lão tổ.
Trận phân tranh này ở trên mạng bị xào nấu đến nóng hổi.
Kịch bản tiết mục giai đoạn hai, thời gian còn dư lại hai ngày, Đồ tâm lão tổ sắp kết thúc tiết mục trước thời hạn?
Dịch Tiểu Phong quỳ rạp trên mặt đất, muốn đứng lên, nhưng bất lực.
Hắn cảm giác xương cốt cả người đã lỏng lẻo.
“Mẹ nó…… Thật sự chỉ là bảo mệnh mà thôi……”
Dịch Tiểu Phong thầm mắng, hắn không phải mắng lực lượng của Kiếm Thánh quá yếu, mà là mắng Đồ tâm lão tổ quá mạnh.
Xem ra thật sự muốn dừng bước tại đây.
Đồ tâm lão tổ không có lập tức giết hắn, nhưng hắn đã mất đi sức chiến đấu.
Hắn tuy rằng không biết Đồ tâm lão tổ vì sao triệu tập các tu sĩ khác, nhưng hắn biết tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Ánh mắt nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu.
Bạch Hồng Tiêu tựa hồ đã chết, nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.
Trần Lan năm nữ sợ tới mức ôm thành một cụm, không dám dời bước.
Đồ tâm lão tổ lơ lửng ở giữa không trung, bầu trời tan mây mở ra một cái động lớn, ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu rọi trên người Đồ tâm lão tổ, khiến bóng hắn in trên mặt đất kéo rất dài, ma ảnh kinh khủng đáng sợ.
Nửa canh giờ tiếp theo, Đồ tâm lão tổ vẫn không nhúc nhích, lơ lửng ở không trung.
Càng ngày càng nhiều tu sĩ tụ tập tới.
Tần Cầm Tuyết cũng tới.
Nàng nhìn thấy Dịch Tiểu Phong nằm trên mặt đất, không khỏi nhíu mày.
Áo tơi trên người Dịch Tiểu Phong sớm đã không còn, giờ phút này hắn chật vật như vậy, mặt đầy máu.
“Đã xảy ra cái gì?” Trong lòng Tần Cầm Tuyết nghi hoặc.
Nàng vừa suy nghĩ, một bên quỳ xuống, giống như các tu sĩ khác.
Hiện tại chỉ có thể hướng Đồ tâm lão tổ mà dập đầu.
Nếu không chỉ có thể rơi vào một con đường chết.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất