Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 56: Chỉ cần một kiếm

Chương 56: Chỉ cần một kiếm


truyendichgiare.com

* * *

Dịch Tiểu Phong nằm trên mặt đất, hắn có thể thấy chung quanh phế tích đầy tu sĩ đang quỳ, phóng mắt nhìn tới, ít nhất cũng có mấy trăm người.
“Ta như thế nào còn chưa có chết?”
Trong đầu Dịch Tiểu Phong toát ra một ý nghĩ như vậy.
Hắn đã nằm nửa canh giờ, đổi thành thời gian hiện thực, đó chính là một giờ.
Không có tắt thở, không có mất máu mà chết.
Không chỉ có hắn.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của hắn, khán giả cũng đang buồn bực.
“Một giờ, Dịch ca còn sống!”
“Lợi hại, tiểu cường a.”
“Cảm giác có chuyển cơ, Đồ tâm lão tổ không giết Dịch thần của ta, chắc chắn lão phải chết không thể nghi ngờ.”
“Như thế nào phải chết không thể nghi ngờ? Hiện tại Dịch Tiểu Phong còn có thể đứng lên sao? Liền tính có thể đứng lên, hắn có thể bay lên Đánh đồ tâm lão tổ?”
“Kiếm Thánh đều lạnh, đừng nghĩ nữa, hiện tại là giai đoạn ma tu, tà tu các thủ hạ của Đồ tâm lão tổ tranh sủng.”
“Đáng thương, nhưng ta còn muốn nhìn một chút xem Dịch Tiểu Phong còn có thể quật khởi hay không.”
“Dịch Tiểu Phong nếu có thể sống đến cuối cùng, ta kêu hắn một tiếng ba!”
……
Dịch Tiểu Phong còn không biết khán giả đang bình luận.
Nhưng hiện trường thu hình ảnh vẫn luôn chiếu cảnh hắn, vừa lúc cũng có thể nhìn thấy Đồ tâm lão tổ.
So với Dịch Tiểu Phong nằm trên mặt đất, các tuyển thủ có vẻ càng thêm khó khăn.
Ít nhất Dịch Tiểu Phong dám phản kháng, các tuyển thủ đều lựa chọn thỏa hiệp, quỳ lạy dập đầu.
Ban tổ chức tiết mục dưới tình huống như thế, tự nhiên muốn lấy hình ảnh Dịch Tiểu Phong làm chính.
Trò chơi tiên hiệp, tuyệt đối không phải trò chơi sinh tồn.
Liên minh địa cầu muốn phát huy mạnh mẽ một chữ " hiệp" này.
Có người mặc dù là ma, là tà, cũng mang trái tim hiệp nghĩa.
Có người cho dù là chính đạo, cũng hướng ma cúi đầu.
Các tuyển thủ tuy rằng biết có người xem nhìn, nhưng bọn hắn không có lựa chọn nào khác.
《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 quá chân thật, mặc dù bọn họ muốn từ bỏ, lựa chọn tự sát, cũng đạt được trải nghiệm tự sát chân thực a.
Cái loại sợ hãi này đủ để cho đa số người nhìn thôi đã thấy sợ.
Mấy trăm vị tu sĩ quỳ gối trên phế tích, nhìn lên Đồ tâm lão tổ.
Đồ tâm lão tổ vẫn không nhúc nhích, còn nhắm mắt, phảng phất đang ngủ.
Thất sắc lưu ly thụ xa xa cùng con dơi lệ quỷ đầy trời như cũ vẫn ở đó, không khí khủng bố trước sau còn chưa tan đi.
“Hắn rốt cuộc muốn làm gì?”
Tần Cầm Tuyết nhíu mày suy nghĩ, trong lòng rất là bất an.
Mặc dù ngụy trang thành ma tu, nàng cũng cảm thấy sẽ chết.
Căn cứ nàng điều tra, nhiệm vụ chủ tuyến của ma tu căn bản không phải làm việc cho Đồ tâm lão tổ.
Nhiệm vụ này hoàn toàn là do Từ Lãng khơi ra, các ma tu khác sợ hãi Đồ tâm lão tổ, không thể không thuận nước đẩy thuyền, không muốn đối kháng Đồ tâm lão tổ, dần dần tất cả ma tu liền đạt thành ý kiến chung, thậm chí bắt đầu cáo mượn oai hùm.
Nếu ma tu không phải hiệu lực cho Đồ tâm lão tổ, vậy Đồ tâm lão tổ liền có khả năng sẽ giết ma tu.
Tưởng tượng đến điểm này, Tần Cầm Tuyết không rét mà run.
Kịch bản lần này, sẽ không phải là toàn quân bị diệt đi?
Các tuyển thủ cũng rất bất an.
Đúng lúc này.
Đồ tâm lão tổ bỗng nhiên trợn mắt, chậm rãi rơi xuống.
Hắn dừng ở trước mặt Bạch Hồng Tiêu, đá Bạch Hồng Tiêu một cái.
Bạch Hồng Tiêu trực tiếp bay đi, nện ở trên một tảng đá lớn, như con rối gỗ, không có chút sự sống.
Đồ tâm lão tổ lộ ra nụ cười châm chọc, hắn liếc Dịch Tiểu Phong một cái, sau đó nhìn quét những kẻ khác đang quỳ lạy chính mình.
Trần Lan năm nữ vì sống sót, cũng không thể không quỳ lạy hắn.
Giờ khắc này Đồ tâm lão tổ phảng phất như quân vương duy nhất trong thiên địa, chúng sinh hoàn toàn thần phục hắn.
Oanh! Oanh! Oanh……
Từng cây dây mây đột nhiên phá vỡ phế tích, quấn chặt một tên tu sĩ.
Tần Cầm Tuyết không kịp tránh né, cũng bị cây mây cuốn lấy, cuốn bay lên giữa không trung.
Trần Lan cũng là như thế, nàng ra sức giãy giụa, vẫn tốn công vô ích.
Còn Dịch Tiểu Phong rơi xuống.
Không.
Đây không phải là bị rơi.
Đây là Đồ tâm lão tổ cố ý.
Dịch Tiểu Phong thấy được ánh mắt Đồ tâm lão tổ, tràn ngập hài hước.
“Cái kẻ điên này muốn làm gì?”
Dịch Tiểu Phong cắn răng, thấp giọng mắng.
“Hắn muốn luyện chế một kiện ma binh, lao ra khỏi Bắc Nguỵ.”
Một thanh âm bỗng nhiên vang lên.
Dịch Tiểu Phong ngẩn người.
Bạch Hồng Tiêu!
Hắn theo bản năng quay đầu nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu.
Thi thể Bạch Hồng Tiêu vẫn nằm im như cũ.
“Đừng nhìn, nguyên thần của ta ở trong cơ thể ngươi, hiện tại tỉnh táo, ta nói, ngươi nghe, không cần lộ ra sơ hở.” Tiếng Bạch Hồng Tiêu lại lần nữa vang lên.
Tim Dịch Tiểu Phong đập nhanh hơn, lại thấy được hy vọng.
“Trước đó Bắc Nguỵ hoàng thất liền phái rất nhiều tu sĩ tiến đến, mang ý nghĩa bọn họ rất chú ý đến thất sắc lưu ly thụ, hiện giờ Trác Dạ Bảo xảy ra dị biến, Bắc Nguỵ hoàng thất không có khả năng không phát hiện, Bắc Nguỵ rộng lớn, nhất định sẽ thiết lập thiên la địa võng bắt giữ Đồ tâm lão tổ, Đồ tâm lão tổ tuy mạnh, còn chưa đạt tới mức vô địch thiên hạ, trong hoàng cung Bắc Nguỵ trong có một lão quái, có thể nhẹ nhàng bóp chết Đồ tâm lão tổ, cho nên hắn cần một nhóm ma quân, xáo trộn tin tức, trợ giúp chính mình chạy trốn.”
“Đồ tâm lão tổ không giết ngươi, cũng là vì mục đích này.”
“Khi hắn luyện chế ma binh, nguyên thần sẽ phân chia ra ngoài một bộ phận, chui vào trong ma binh trong, khiến cho máu ma binh, ngoại hình, hơi thở hoàn toàn biến thành chính mình, cái quá trình này hắn nhất định phân tâm, đây là cơ hội của chúng ta.”
Thanh âm Bạch Hồng Tiêu không ngừng vang lên, trước sau như một vẫn đạm mạc, mang cho Dịch Tiểu Phong cảm giác an toàn mãnh liệt.
Lúc này.
Đồ tâm lão tổ phất tay một cái, một cây mây đem một nam tử trẻ tuổi trẻ xoắn tới.
Ma khí từ lòng bàn tay Đồ tâm lão tổ tràn ra, nhanh chóng quấn quanh nam tử.
Miệng nam tử trẻ tuổi bị lấp kín, trong mắt tràn ngập hoảng sợ cùng tuyệt vọng.
Hắn run bần bật, chỉ có thể nhìn tử vong từng bước đi tới.
“Nhưng…… Hắn chỉ là phân tâm, ngươi làm sao có thể một kích giết chết hắn?”
Trong lòng Dịch Tiểu Phong tự hỏi, rất là khó hiểu.
Trước đó Bạch Hồng Tiêu dùng hết toàn lực đều không thể tru sát Đồ tâm lão tổ, hiện tại chỉ còn lại có cái nguyên thần thì có thể giết sao?
“Lúc trước ta bị nguyền rủa, cố ý giữ lại một luồng lực lượng ở trong xích vân kiếm của ngươi, hơn nữa nguyên thần của ta, nhất định có thể giết hắn.”
“Chỉ cần một kiếm.”
Giọng điệu Bạch Hồng Tiêu rất bình tĩnh, nhưng tràn ngập tự tin.
Thậm chí có thể nói là tự phụ!
“Một kiếm?”
“Một kiếm.”
“Vậy ngươi tới.”
“Không phải ta tới, là ngươi tới.”
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Ta tới?
Lão tử lấy mệnh đi giúp ngươi đánh sao?
“Thả lỏng, không cần chống cự.” Thanh âm Bạch Hồng Tiêu lại lần nữa vang lên.
Dịch Tiểu Phong cảm giác thân thể trở nên nhẹ, tim chợt đập nhanh hơn, linh lực trong cơ thể sôi trào.
“Đây là……”
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi.
Hắn phát hiện chính mình đã mất sự khống chế đối với thân thể.
Kiếm Thánh đang đoạt xá hắn?
“Nhìn rõ một kiếm này, cả đời đều không được quên.”
“Kiếm này tên là……”
Thanh âm Bạch Hồng Tiêu tiếp tục vang lên, tay phải Dịch Tiểu Phong lặng lẽ nâng lên, lòng bàn tay hướng xích vân kiếm cách đó không xa, mũi kiếm bắt đầu hơi hơi rung động.
Khán giả chú ý tới hành động của Dịch Tiểu Phong.
Người chủ trì kích động: “Tuyển thủ Dịch Tiểu Phong đây là còn muốn tái chiến a? Trời của ta ơi! Đây loại ý chí gì!”
Vô số người xem nín thở tập trung, bình luận tăng vọt.
Đồ tâm lão tổ đang luyện chế ma binh, không có chú ý tới hành động nhỏ của Dịch Tiểu Phong.
Tay trái Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên vỗ đất, thân thể bị phản chấn bay thẳng lên, ngay sau đó biến mất giữa không trung, xích vân kiếm cũng biến mất theo.
“Thiên hạ kiếm —— Văn đạo!”
Thanh âm Bạch Hồng Tiêu thanh vừa vang, Dịch Tiểu Phong đã bị hoa mắt, không thể thấy gì.
Dưới cái nhìn chằm chú của mọi người, Dịch Tiểu Phong trống rỗng giết tới trước mặt Đồ tâm lão tổ, một chưởng vỗ về phía Đồ tâm lão tổ.
Trong phút chốc, Dịch Tiểu Phong phân ra bảy cái phân thân, từ các phương hướng khác nhau nâng chưởng vỗ phía Đồ tâm lão tổ.
Oanh!
Xích vân kiếm từ trên trời giáng xuống, ở giữa đỉnh đầu Đồ tâm lão tổ, kiếm khí khủng bố bùng nổ, dường như một thanh thần binh kiếm quang trăm trượng trời giáng, xua tan ma khí, Đồ tâm lão tổ tan đi, nam tử trẻ tuổi bị ma khí quấn quanh trực tiếp bị quẳng ra ngoài.
Những cái tu sĩ quỳ lạy trên phế tích đều bị gió mạnh thổi ngã.
---Ủng hộ đề cử tăng động lực cho tui ra nhiều chương nha các đạo hữu---


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất