Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 94: Số mệnh đồ đệ Kiếm Thánh

Chương 94: Số mệnh đồ đệ Kiếm Thánh

truyendichgiare.com

* * *

Hàn Uyên nhìn thấy Dịch Tiểu Phong bị đâm trúng, đôi mắt nháy mắt đỏ lên.
Hắn đột nhiên vung kiếm chém một nhát, chặt bỏ cánh tay phải của Diệp Long Hình.
Diệp Long Hình theo sát lui về phía sau, vỗ bay phệ linh bò cạp trên mặt.
Hắn lui một bước này, Dịch Tiểu Phong bị đại đao ép lảo đảo tới phía trước, thiếu chút nữa té ngã.
Đau đau đau!
Con mẹ nó thật đau!
Dịch Tiểu Phong nghiến răng nghiến lợi, ra sức đẩy lưỡi đao ra.
May mắn có phệ linh bò cạp.
Một đao này nếu là cắm vào trái tim, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn chỉ là tu sĩ Luyện Khí cảnh, bên người lại không có thần y.
Phệ linh bò cạp bay trở về trong tay, trong lòng hắn cảm nhận được một luồng cảm xúc.
Tiểu gia hỏa này có chút uất ức.
Vừa rồi một cái tát kia của Diệp Long Hình khiến nó rất đau.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy buồn cười, trong lòng cũng có chút cảm động.
Phệ linh bò cạp vẫn còn nhỏ, liền phải bảo hộ vị ba ba này.
Về sau đối với nó tốt chút.
Hàn Uyên muốn thừa thắng truy kích, Diệp Long Hình cũng không ngốc, xoay người bỏ chạy.
Tốc độ chạy trốn của thằng nhãi này thật nhanh nha.
Khán giả kinh hô liên tục:
“Con bò cạp thật trâu bò a!”
“Dịch thần lại giết ngược nữa rồi.”
“Diệp Long Hình rất mạnh a, đáng tiếc không nghĩ tới thủ đoạn nham hiểm của Dịch Tiểu Phong còn không ít.”
“Cái này là thủ đoạn nham hiểm sao? Các ngươi có đầu óc không bình thường đi!”
“Xem ra muốn giết Dịch Tiểu Phong thật sự rất khó, chỉ có thể xem Yêu Vương Địch Cửu Thiên được chưa.”
“Yêu Vương hẳn là cũng không muốn giết Dịch Tiểu Phong đi?”
……
Hàn Uyên không dám truy quá xa, xoay người đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong, khẩn trương hỏi: “Sư phụ, ngài có ổn không?”
Liễu Như Thấm điểm huyệt, trợ giúp Dịch Tiểu Phong cầm máu.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Không có việc gì, tên cẩu mao kia càng khó chịu.”
Diệp Long Hình bị chém một tay, còn bị phệ linh bò cạp hủy mặt, nói không chừng còn sẽ trúng độc mà chết.
So sánh với hắn mà nói, vết thương này chỉ là mưa bụi mà thôi.
Đổ máu không uổng a!
Dịch Tiểu Phong vặn vẹo bả vai, tuy rằng đau, nhưng còn có thể động đậy, đây là dấu hiệu tốt.
“Hàn Uyên, ngươi cũng thật biết nói mạnh miệng, nếu không phải sư phụ ngươi ra tay, ngươi có khả năng chết ở trong tay Diệp Long Hình.” Liễu Như Thấm hừ nói.
Nàng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong ánh mắt tràn ngập tia sáng kỳ dị.
Gia hỏa này so với trong tưởng tượng của nàng còn hiếu thắng hơn.
Đổi lại nàng là Dịch Tiểu Phong, cũng không dám ra tay.
Đồng thời, nàng tràn ngập tò mò về phệ linh bò cạp .
Trùng này rốt cuộc có lai lịch ra sao?
Dịch Tiểu Phong đả toạ ngay tại chỗ, nạp khí điều dưỡng thương thế.
Hàn Uyên rất tự trách, đứng ở một bên, gắt gao nắm kiếm của mình.
Một lát sau.
“Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ phụ thứ mười bảy —— tru sát Diệp Long Hình, đạt được 500 tích phân!”
Trò chơi vang lên tiếng nhắc nhở.
Diệp Long Hình đã chết.
Dịch Tiểu Phong thở ra một hơi.
Còn may nhờ phệ linh bò cạp ra sức.
Nói thật, vừa rồi Diệp Long Hình thật sự dọa hắn.
Đối mặt với phệ linh bò cạp, thằng nhãi này còn dám trợn tròn mắt tiếp tục giết hắn, phần ý chí này thực sự làm người ta sợ hãi.
Có thể độc chết cao thủ không thua kém Hàn Uyên, độc tính của phệ linh bò cạp rốt cuộc mạnh bao nhiêu?
Chẳng lẽ là do ảnh hưởng của thất sắc lưu ly thụ?
Dịch Tiểu Phong một bên nạp khí, một bên suy tư.
……
Sau nửa canh giờ.
Năm người tiếp tục lên đường.
Liễu Như Thấm cùng Dịch Tiểu Phong đi ở phía trước, phía sau là Lữ Thư An, Tần Cầm Tuyết, cuối cùng là Hàn Uyên.
Hàn Uyên cầm theo kiếm, cảnh giác nhìn chung quanh.
Dịch Tiểu Phong quay đầu lại cười nói: “Yên tâm đi, Diệp Long Hình đã chết.”
Hàn Uyên lắc đầu nói: “Dù Diệp Long Hình thật sự đã chết, còn các địch nhân khác đâu.”
Thấy hắn kiên quyết như thế, Dịch Tiểu Phong cũng không khuyên thêm.
Bảo trì cảnh giác tóm lại là tốt.
Sau thời gian một nén nhang.
Bọn họ đi vào một mảnh núi rừng, vùng núi dốc đứng, cây cối thưa thớt, tầm nhìn xem như trống trải.
Đi tới đi tới, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên dừng lại.
Theo ánh mắt của hắn, dưới một khối đá to phía trước mọc đầy một mảng nấm, đủ mọi màu sắc.
Liễu Như Thấm tò mò hỏi: “Những cái đó cũng là thiên tài địa bảo?”
Dịch Tiểu Phong híp mắt nói: “Bên trong xác thật ẩn giấu bảo bối, nhưng phải cẩn thận, những cây nấm đều là vật kịch độc, trong phạm vi ba trượng tràn ngập độc khí vô hình không màu, một khi bước vào, thần hồn sẽ điên đảo.”
Tần Cầm Tuyết kinh ngạc.
Dịch Tiểu Phong khi nào trở nên có kiến thức rộng rãi như thế?
Hàn Uyên nhẹ giọng nói: “Phụ cận có yêu khí.”
Lữ Thư An tựa hồ cảm nhận được cái gì, đột nhiên quay đầu nhìn lại.
“Có yêu quái!”
Mọi người vừa nghe, đồng loạt quay đầu, chỉ thấy cách đó không xa, trên một cây đại thụ có một con yêu quái hoá hình đang ở.
Khuôn mặt hắn tựa thằn lằn, thân hình khoác vảy giáp màu đen, một cái đuôi to dài, hai móng dường như lưỡi đao, dưới ánh mặt trời lập loè hàn quang.
Hắn không ngừng phun ra nuốt vào đầu lưỡi, đầu lưỡi phân nhánh, khiến cho nhìn qua càng thêm dọa người.
Hàn Uyên tiến lên hai bước, chuẩn bị chiến đấu.
Liễu Như Thấm mở miệng nói: “Hắn giống như không có ý định công kích chúng ta.”
Dịch Tiểu Phong rõ ràng cảm giác được yêu quái này đang đánh giá mình.
“Ngươi cùng Kiếm Thánh là cái quan hệ gì?”
Yêu quái thằn lằn hỏi, thanh âm khàn khàn, làm người ta nổi da gà.
Hàn Uyên theo bản năng bật thốt lên: “Sư phụ ta chính là……”
Rất mau hắn liền ngừng.
Không thể thổi lung tung.
Để tránh rước lấy phiền toái.
Yêu quái thằn lằn híp mắt nói: “Lão hủ tên gọi là Mục dã lão yêu, lão hủ từ trên người của ngươi cảm nhận được hơi thở của Kiếm Thánh, ngươi nhất định có liên quan đến Kiếm Thánh.”
Mục dã lão yêu!
Lữ Thư An sắc mặt đại biến, nói: “Ngươi chính là quân sư của Yêu Vương Địch Cửu Thiên, Mục dã lão yêu?”
Sắc mặt Hàn Uyên, Liễu Như Thấm khẽ thay đổi.
Tần Cầm Tuyết nhịn không được hỏi: “Địch Cửu Thiên là ai?”
Hàn Uyên cắn răng nói: “Địch Cửu Thiên là yêu vương cuối cùng gây họa loạn lạc ở Đại Càn châu, yêu lực ngập trời, đã từng thiếu chút nữa huỷ diệt Thiên kiếm thánh tông, bị tông chủ đời trước của Thiên kiếm thánh tông trấn áp, khi đó sư tổ còn chưa trở thành thiên hạ đệ nhất, nhưng ở trong cuộc chiến đối phó Địch Cửu Thiên có cống hiến lớn.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Chẳng lẽ Yêu Vương trong bí cảnh chính là Địch Cửu Thiên?
“Thiếu niên lang, có người nói cho Đại vương ta, nói Kiếm Thánh Bạch Hồng Tiêu mới thu một vị đồ đệ, chính là ngươi sao?” Mục dã lão yêu ở trên cây, lạnh giọng hỏi.
Mặc dù là ban ngày, cũng làm người ta cảm thấy không rét mà run.
Mọi người khẩn trương, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Theo yêu khí Mục dã lão yêu phát ra, tim tất cả mọi người đều đập nhanh.
Bao gồm Hàn Uyên.
Quân sư thủ hạ của yêu vương Nguyên Anh cảnh, vậy mà mạnh đến thái quá.
“Thiếu niên lang, làm đồ đệ Kiếm Thánh không có may mắn như vậy, Kiếm Thánh một mình độc hành, thiếu quá nhiều nhân quả, hắn tuy quang mang vạn trượng, nhưng đồ đệ của hắn không một cái nào có kết cục tốt, nhưng ngươi tựa hồ không giống với các đồ đệ khác của Kiếm Thánh, trên người của ngươi còn lưu lại khí vị nguyên thần của Kiếm Thánh.”
Mồ hôi lạnh của Dịch Tiểu Phong chảy ròng ròng.
Chuyện này đều có thể nhìn ra?
Trước đó Bạch Hồng Tiêu xác thật dùng nguyên thần chui vào trong thân thể hắn.
Mục dã lão yêu bỗng nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị, nói: “Yên tâm, lão hủ hiện tại sẽ không giết ngươi, ngươi cũng biết Kiếm Thánh từng đi qua Yêu giới?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu.
Lữ Thư An động dung.
Hàn Uyên, Liễu Như Thấm nhíu mày, Tần Cầm Tuyết cũng khẩn trương.
“Kiếm Thánh cùng Yêu Đế từng lập ước định, đồ đệ của Kiếm Thánh chiến với con trai của Yêu Đế, cuộc chiến sinh tử, nếu đồ đệ Kiếm Thánh thua, từ đây Kiếm Thánh không tiếp tục ngăn cản Yêu tộc xâm lấn Đại Càn châu, nếu là con trai Yêu Đế chết, Yêu Đế vĩnh không đặt chân vào Đại Càn châu, hiện giờ con trai Yêu Đế đã là đại yêu hóa hình, mà ngươi mới Luyện Khí cảnh tầng tám, xem ra ngươi sẽ chết rất thảm.”
Lời Mục dã lão yêu nói làm Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao Bạch Hồng Tiêu vẫn luôn không có nói cho bên ngoài hắn là đồ đệ.
Nguyên lai làm đồ đệ Bạch Hồng Tiêu nguy hiểm như vậy.
Nhân yêu hai tộc đều có người muốn giết hắn.
Mục dã lão yêu xoay người rời đi, không có lưu lại một câu.
Liễu Như Thấm quay đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, thở dài nói: “Ngươi đã làm lễ bái sư vời Kiếm Thánh rồi sao? Dù sao Kiếm Thánh không có ở trước mặt mọi người thừa nhận qua ngươi vị đồ đệ này nha, hiện tại đổi ý còn kịp, Kiếm Thánh tuy lợi hại, nhưng thiếu nợ máu quá nhiều, chi bằng đi bái Kiếm Ma làm sư phụ, hai người là tử địch, Kiếm Ma khẳng định nguyện ý đào chân tường của Kiếm Thánh.”
Hàn Uyên tức giận, trừng mắt liếc nàng một cái, mắng: “Kiếm Ma thất phu kia cũng xứng đào chân tường của sư tổ ta?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất