Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 4: Tiểu Quy biến mất (2)

"Ùng ục"

Một giọng nói trầm vang lên, con Linh Quy to cỡ ngôi nhà bên cạnh Từ Thiên bật cười.

Từ Thiên cũng từ trong miếng bánh kia tỉnh lại.

“Nửa mẫu đất không được, ta chỉ có thể cho ngươi 3 phần, nếu không mẹ ngươi mà biết sẽ xé xác ta mất.”

“Hơn nữa, tất cả số linh thạch ngươi kiếm được nói không chừng còn sẽ bị Tiểu Kim của ngươi nuốt chửng, vậy rồi lấy đâu ra phần của ta?”

"Hiện tại đệ đệ của ngươi cũng đang trong thời kì mấu chốt trở thành đệ tử nội môn của tông môn, rất cần đến linh thạch để cường hóa căn nguyên."

Từ Phong là con trưởng trong nhà, từ khi mới sinh ra đã được chẩn đoán là có thiên phú tam linh căn, tư chất chỉ ở mức trung bình.

Với loại tư chất này, trừ khi xảy ra kì tích, nếu không thì cấp độ Nguyên Anh là cao nhất.

Em trai của Từ Phong là Từ Minh có thiên phú song linh căn và tư chất xuất sắc, từ khi sinh ra đã mang trong mình một đạo tiên quang trong cơ thể, sau khi tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ, liền có thể hóa thành tiên đạo thần thông, tương lai vô cùng tươi sáng.

Nhìn loại tình huống này, Từ Phong ban đầu còn tưởng rằng tất cả nguồn lực trong gia tộc đều sẽ dành hết cho đệ đệ.

Nhưng cậu vạn lần không ngờ người được ưu ái lại là mình, điều này khiến cậu ngược lại có chút xấu hổ.

Mà một mẫu Phong Linh Thảo kia quả thật là để dành cho đệ đệ tu luyện pháp thuật.

"Được." Từ Phong gật đầu.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lóe lên ở phía chân trời, rơi xuống cách hai người không xa, một thanh niên có kiếm ý siêu việt, dáng vẻ tự do phóng khoáng xuất hiện.

“Nợ ta 1000 viên linh thạch liền cho ngươi nửa mẫu Phong Linh Thảo.” Từ Minh thu hồi linh kiếm và nói.

"Quên một ngàn viên linh thạch kia đi. Từ giờ trở đi, ngươi sẽ có ba phần 10 số linh thạch mà Thiết Vân Điểu kiếm được." Từ Phong suy nghĩ một chút rồi nói.

Nghe vậy, Từ Thiên và Từ Minh đều sửng sốt một lúc sau đó dùng ánh mắt như muốn làm quen lần nữa nhìn về phía Từ Phong.

Con Linh Quy khổng lồ đang đi bên cạnh chậm rãi quay đầu lại nhìn Từ Phong.

"Đừng nhìn ta như vậy, nguồn lực nuôi Thiết Vũ Điểu phần lớn đều là gia tộc cung cấp, cho tiểu đệ ta ba phần mười cũng coi như là báo đáp rồi."

"Về phần cha mẹ ta, thỉnh thoảng ta sẽ tới hiếu thảo với họ." Từ Phong vừa nói vừa vỗ vỗ Từ Minh vai.

"Ca, ba phần mười quá nhiều, ngươi còn phải nuôi Tiểu Kim." Từ Minh có chút xấu hổ, hắn biết đại ca của mình thiên phú không cao, sau này nếu muốn đạt được thành tựu, hy vọng duy nhất chính là dựa vào Kim Giáp Linh Quy.

"Đều là người một nhà, đừng khách khí như vậy."

"Sau này ngươi hãy chăm chỉ tu luyện, phấn đấu trở thành tiên nhân, như vậy ta cũng sẽ được thơm lây." Từ Phong cười toe toét nói.

Nhìn cảnh tượng tình huynh đệ sâu đậm này, Từ Thiên mỉm cười vui vẻ.

Vào lúc hoàng hôn, Từ Phong mới cưỡi Linh Hạc cùng 10 con Thiết Vũ Điểu  trở về Phi Linh Phong.

Mười con Thiết Vũ Điểu bị ném về nơi chúng vẫn luôn sinh sống, sau đó mỗi con lại được nửa viên Tự Linh Đan.

Sau khi hoàn thành lịch trình ngày hôm nay, Từ Phong trở lại động phủ.

Đầu tiên cậu đi nhìn qua người bạn cũ của mình, sau đó bước vào bếp và bắt đầu nấu một bữa linh thực cho mình.

Chẳng bao lâu sau, một bát cơm và một đĩa thịt rán đã sẵn sàng.

“334 viên linh thạch, 6 bình linh dược, còn phải đợi bảy tháng nữa mới có bổng lộc của năm sau.” Từ Phong vừa ăn vừa nghĩ đến của cải trong nhà.

"Xem ra phải tìm cách kiếm được một ít linh thạch, nếu không thì không sống nổi tới năm sau để lấy được bổng lộc."

Suy tư một hồi thì bữa tối cũng ăn xong.

Cảm nhận được linh lực do việc tiêu hóa linh thực trong cơ thể mang lại, Từ Phong nhanh chóng quay trở lại phòng tu luyện tập trung tiêu hóa.

"Đáng chết, sau khi lấy được linh thạch, nhất định phải xây một cái động phủ khác tràn đầy linh mạch mới được." Từ Phong nghiến răng nghiến lợi vừa cảm nhận linh khí trong động vừa nói.

Linh lực được đỉnh núi Tiên Môn cung cấp miễn phí cho nơi này rất loãng vì vậy cậu chỉ có thể miễn cưỡng tu luyện.

Sau khi hoàn thành công việc trong ngày, tâm thức của Từ Phong lại bắt đầu bước vào thế giới Sơn Hải, tiếp tục khám phá tác dụng của ngón tay vàng.

Đúng lúc này, một con Kim Quy to bằng cối xay chậm rãi bò đến bên cạnh Từ Phong.

Ngay khi đầu của con Linh Quy chạm vào lòng bàn tay của Từ Phong, nó ngay lập tức bị một lực lượng nào đó ảnh hưởng, sau đó biến mất tại chỗ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất