Ta Dựa Vào Ngự Thú Quyết Chí Tự Cường

Chương 5: Hạn chế (1)

Ở trên mảnh đất tiên linh vừa hưng thịnh nhưng có chút hoang vu này, có một con sông khổng lồ rộng hàng trượng trải dài vô tận không ngừng tuôn trào.

Một con Kim Quy to bằng cối xay xuất hiện bên bờ sông.

Đôi mắt như quả nho của nó tràn đầy nghi hoặc, nhìn con sông gần đó rồi lại nhìn về phía ngọn núi xa xa.

"Ô~"

Kim Quy phát ra một tiếng kêu lớn.

Lúc này, Từ Phong đang bận ngắm nhìn mỹ nữ ở cách đó không xa thì đột nhiên cảm nhận được Kim Giáp Linh Quy.

Bên nhau đã hơn 20 năm, nên Từ Phong vô cùng quen thuộc với tiếng kêu này.

Từ phong dựa theo âm thanh tìm tới.

Thứ đập vào mắt cậu đầu tiên chính là con rùa nhỏ của mình đang nằm bên cạnh dòng sông ngàn trượng kia.

Sau một lúc bối rối ngắn ngủi, câu hỏi đầu tiên hiện lên trong đầu cậu là phải làm sao nếu như Tiểu Quy không thể ra ngoài được nữa.

Còn chưa để cậu nghĩ xong, trong nháy mắt Kim Giáp Linh Quy biến mất rồi xuất hiện trong phòng tu luyện.

Từ Phong cũng từ từ mở mắt ra, nhìn Kim Giáp Linh Quy một lúc lâu.

"Tiểu Kim, vừa rồi ngươi làm sao vào được trong này thế?"

"Ồ..."

Kim Quy xuất ra một đạo thần niệm truyền tới phía Từ Phong, sau khi nhìn xong cậu lập tức hiểu được vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Nếu như Tiểu Kim đã có thể tự do ra vào thế giới đó, vậy thì có phải mình cũng có thể đem đồ vật từ bên trong đó ra theo không?” Vẻ mặt Từ Phong dần trở nên hưng phấn.

Ở khắp mọi nơi trong thế giới Sơn Hải đều có thứ đồ tốt, linh dược ngàn năm và các loại linh vật quý giá có ở khắp mọi nơi, liếc mắt cũng có thể tìm ra được vật quý hiếm.

"Là bởi vì Tiểu Kim cùng mình đã ký khế ước, nên mới có thể tiến vào bên trong thế giới Sơn Hải Thần Thú sao?"

Từ Phong ngẫm nghĩ, sau khi khám phá lại thế giới này, cậu đã thử hầu hết mọi phương pháp, nhưng đều không có tác dụng.

"Ta đã nói rồi, có lẽ phương pháp khai phá ngón tay vàng của ta trước kia có chỗ nào đó không đúng."

Cậu đưa tay chạm xoa đầu con Kim Giáp Cự Quy, từ từ nhắm mắt lại và một lần nữa dùng tâm thức tiến vào khám phá thế giới bên trong Sơn Hải Thần Thú.

Một con rùa khổng lồ cao hàng chục mét đang nằm phơi nắng trên bờ thì chợt cảm nhận được khí tức của một tên nhóc ngồi bên cạnh.

Vừa cúi đầu xuống thì liền bị một đạo quang sáng chói chiếu rọi vào mắt.

"Quy ca, ta sau này sẽ không quấy rầy ngươi nữa. Ngươi có thể giúp ta chiếu cố cho người huynh đệ này được không?"

Từ Phong ngữ khí rất khẩn trương, thần niệm tập trung hết mức về phía Kim Giáp Linh Quy, chỉ cần có vấn đề gì xảy ra cậu sẽ lập tức mang nó rời đi.

Con rùa khổng lồ trước tiên nhìn về hướng tâm thức của Từ Phong, sau đó lại nhìn xuống con Kim Giáp Linh Quy.

Thái độ thờ ơ, nó tiếp tục nằm phơi nắng.

Nhìn thấy cảnh này, Từ Phong thở phào nhẹ nhõm, Kim Giáp Linh Quy không bị bài xích là tốt rồi.

Vừa rồi cậu chỉ nhìn thấy sự tò mò trong mắt của Thần Quy chứ không thấy sự chán ghét

"Tiểu Kim, nhanh lên, đi về phía đông ba dặm, có mấy đóa Tử Linh Hoa ngàn năm tuổi, giúp ta hái nó."

Từ Phong sớm đã nhớ rõ tất cả những thứ đồ tốt có quanh khu vực này, giờ đây cậu sẽ bắt đầu khám phá thêm những nơi khác bên trong sơn hải thần thú.

Kim Giáp Linh Quy dựa theo chỉ dẫn của Từ Phong thuận lợi tìm được vài cây Tử Linh Hoa.

Những bông hoa màu tím tỏa ra khí chất và hương thơm độc đáo đang rung rinh trong gió trước mắt Kim Giáp Linh Quy.

"Ô?"

"Đến cả đất rễ của chúng cũng lấy về cho ta." Từ Phong có chút phấn khích nói.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất