Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 85: Thế giới dưới đáy biển 15

Chương 85: Thế giới dưới đáy biển 15


Khác với con cháu cả sảnh đường trong tưởng tượng của Thẩm Tiêu, nhà chính của bà cụ chính là một căn nhà 120 mét vuông, bên trong có sô pha bàn trà TV tủ lạnh, cái gì cần có đều có, trang trí hoàn toàn là phong cách hiện đại, giống với ngôi nhà trước kia của cô.
“Đây là nhà của bà?” Vẻ mặt Thẩm Tiêu nghi hoặc.
“Cô muốn hỏi vì sao bên trong không có ai phải không?” Bà cụ nở nụ cười: “Tôi lớn tuổi, tính tình cổ quái, tôi ngại bọn chúng ồn ào, đoán chừng bọn chúng cũng không muốn có người đè ép lên đầu mình, cho nên tôi và bọn chúng đã sớm ở riêng, tôi ấy, cứ sống một mình. Dù sao quay đầu lại chết đi cũng sẽ có người nhặt xác.”
Nghe bà ta không hề mảy may kiêng kị chữ chết, Thẩm Tiêu nói: “Bà đừng nói như vậy.”
“Sợ cái gì, không phải chuyện sớm hay muộn sao. Được rồi, biết các cô không thích nghe, cô nhanh đi rửa mặt đi, có thể tối nay bọn chúng sẽ đến đây.”
Bà cụ nói “bọn chúng” đương nhiên chính là chỉ người nhà của bà ta.
Không ngoài dự đoán của cô, nửa tiếng sau, các vãn bối của nhà họ Vương lục tục tới cửa ân cần thăm hỏi. Bà cụ không có ý đẩy Thẩm Tiêu lên phía trước, chỉ giới thiệu đại khái với bọn họ một chút. Nhưng người nhà họ Vương vẫn để tâm, sau khi rời nhà bà cụ, bảo người đi hỏi lai lịch của Thẩm Tiêu.
Đợi chạng vạng, khi cháu chắt cùng thế hệ của nhà họ Vương đến, gần như tất cả
mọi người biết có một người cùng tuổi lai lịch không rõ bên cạnh bà nội nhà mình.
“Dù sao đây cũng không thể là huyết mạch lưu lạc ở bên ngoài của nhà chúng ta nhỉ.” Có người trong miệng nói giỡn gõ cửa nhà bà nội nhà mình.
Rất nhanh cửa mở ra, ở cửa là một gương mặt xa lạ. Bốn mắt nhìn nhau, hai bên đều đang đánh giá đối phương.
Thẩm Tiêu nhìn thấy một đám người ngoài cửa, thấy người lớn nhất tuổi tác xấp xỉ mình, ít nhất cũng chỉ sáu bảy tuổi, rất nhiều cỡ bảy tám người, lập tức biết bọn họ hẳn là lứa chắt của bà cụ.
“Mời vào.” Thẩm Tiêu mở cửa, để bọn họ tiến vào.
Mọi người còn lại lục tục tiến vào, một cô gái áo đỏ khuôn mặt xinh đẹp, khoảng mười bảy mười tám tuổi đi ở phía sau cũng nâng cằm đánh giá Thẩm Tiêu từ trên xuống dưới một lần, nói: “Cô chính là khách của bà tôi à?”
“Phải.” Thẩm Tiêu khép cửa lại: “Bà cụ đang nói chuyện với người khác ở phòng ngủ, mọi người ngồi một lát đi.”
“Cô không cần khách sáo, đừng để cô còn giống chủ nhân căn nhà này hơn chúng tôi.” Trên mặt cô gái vẫn cười: “Cô ở tầng nào? Người nhà ai? Hình như trước kia tôi chưa từng gặp cô.”
Cô ta vừa hỏi câu này, tất cả hậu bối khác của nhà họ Vương đều nhìn lại đây.
Đối mặt với màn kịch hay của bọn họ, Thẩm Tiêu thoải mái: “Tôi không phải vãn bối của nhà nào, cũng chưa từng gặp các vị, tôi đến từ tầng dưới chót.”
“Tầng dưới chót?” Mọi người hai mặt nhìn nhau, cô gái áo đỏ lại ngoài ý muốn mở to hai mắt, cô ta liếc mắt nhìn Thẩm Tiêu mấy lần, mới nói: “Chính là tầng dưới chót nửa tháng mới tắm một lần?”
“Y Y!” Cô gái lớn tuổi nhất trong dàn hậu bối của nhà họ Vương nhăn mày lại, không vui cảnh cáo nói.
“Làm sao, em đâu nói sai. Lớp học em có một người chính là đến từ tầng dưới chót, thời gian rất lâu mới tắm một lần, mùi trên người cậu ta cách một hành lang cũng có thể ngửi thấy.” Lời này có thể nói khá vô lễ .
Thẩm Tiêu lạnh nhạt cười: “Sở dĩ bọn họ nửa tháng tắm một lần là bởi vì không dùng nổi nước ấm. Vì sao không dùng nổi nước ấm, là bởi vì nguồn năng lượng rất quý. Thứ giống như tắm rửa mà mấy người nói, nguồn năng lượng tiêu hao đoán chừng phải cần đến mười điểm tín dụng. Mà một điểm tín dụng có thể mua hai bao thuốc dinh dưỡng, mười điểm chính là hai mươi bao, là đồ ăn một tuần của một người. Cho nên chẳng phải bọn họ không thích vệ sinh mà là bọn họ thật sự không có điều kiện này. Đối mặt với đồng tộc có cuộc sống khốn cùng, không vươn tay viện trợ không phải vấn đề lớn, dù sao đó là tự do của con người. Nhưng ở sau lưng lấy người ta ra cười nhạo, đây là lạnh lùng. Thục nữ có giáo dục, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.”
Những lời trước đó cô gái áo đỏ không có nghe vào, nhưng một câu cuối cùng cũng nghe hiểu : “Cô đang mắng tôi không có giáo dục sao?”
Mắt thấy không khí sắp giương cung bạt kiếm, vẫn là cô gái lớn tuổi nhất vừa rồi đứng dậy: “Đủ rồi! Y Y, đây là ở nhà bà nội em, em thu liễm một chút đi.” Tiếp theo cô ta lại thay cô gái áo đỏ nói lời xin lỗi với Thẩm Tiêu: “Thật có lỗi, em họ ở nhà quen thói kiêu căng, còn xin thứ lỗi.”
Thẩm Tiêu hơi gật đầu, xem như tiếp nhận lời xin lỗi của cô ta. Lúc này bà cụ cũng bàn xong với đồng nghiệp, bà ta mở cửa đi ra: “Đang nói chuyện gì, sao náo nhiệt vậy?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất