Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 63 Địa Ngục 2

Chương 63: Địa Ngục 2

Trong một căn biệt thự vắng vẻ, vườn hoa bởi vì không được có ai chăm sóc mà cỏ dại mọc rậm rạp, tạo nên sự tương phản rất lớn về độ tinh xảo xung quanh biệt thự của hắn, tất cả đều thể hiện rất rõ, căn biệt thự xa hoa này đã rất lâu rồi không có người tới ở.

Trong một căn phòng nhỏ ở lầu một có hai hàng nến, ánh sáng từ ngọn nến đong đưa, tùy ý lay động, mang đến một bầu không khí âm u kỳ ảo.

Trên những vách tường xung quanh treo những bức tranh sơn dầu vẻ về địa ngục, có mặt quỷ kinh sợ, có con đường nhỏ hoang vu dài đằng đẵng, khoa trương, trừu tượng, tinh tế, mỗi bức đều có sự khác biệt, nhưng đều biểu đạt, chung một chủ đề.

Một người đàn ông mặc áo jacket màu đen, mặt đeo mặt nạ hai tay hợp thành hình chữ thập, ngồi quỳ trên mặt đất.

Mặc dù không nhìn thấy mặt của hắn, nhưng là có thể cảm nhận rất rõ thành kính của hắn, đó là một sự quên mình toàn thân đều tập trung vào đó, không có một chút nào gọi là diễn kịch.

- Khi ta xuống địa ngục sẽ đi trên con đường rải đầy xương cốt;

Khi ta xuống địa ngục sẽ hái những bông hoa Bỉ ngạn xinh đẹp nhất;

Khi ta xuống địa ngục sẽ uống nước Hoàng Tuyền trong lành nhất... ...

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ thành kính ngâm tụng, giọng nói của hắn, như có như không, khàn khàn.

- Khi ta xuống địa ngục sẽ đi trên con đường rải đầy đầu lâu;

Khi ta xuống địa ngục sẽ hái những bông hoa Bỉ ngạn xinh đẹp nhất;

Khi ta xuống địa ngục sẽ uống nước Hoàng Tuyền vẩn đục nhất... ...

Lương Xuyên mặc chiếc áo màu đen yên lặng đi vào trong biệt thự này, hắn cúi đầu nhưng cũng ngâm tụng như vậy, đây là giáo lý mà hắn đã viết, là giáo lý trong cuốn sách Nguồn gốc của địa ngục:

- Khi ta xuống địa ngục sẽ xuyên qua lời nguyền vô tận;

Khi ta xuống địa ngục, sẽ đối mặt với bóng tối hư vô.

Lương Xuyên tiếp tục ngâm tụng, chiếc mũ đã che hơn nửa khuôn mặt hắn, nhưng theo những bước đi, đôi mắt ửng hồng ở dưới vành mũ như ẩn như hiện,

Nơi này từng là nhà của Lương Xuyên, cũng là Thánh địa trong lòng các tín đồ lúc đó!

Bên trong căn phòng biệt thự, người đàn ông đeo mặt nạ quỷ vẫn tiếp tục nghi thức của mình,

- Khi ta xuống địa ngục sẽ xuyên qua lời nguyền vô tận;

Khi ta xuống địa ngục sẽ đối mặt với bóng tối hư vô;

Khi ta xuống địa ngục sẽ chôn vùi trong biển máu vô biên... ...

Bỗng nhiên, cơ thể của người đàn ông đeo mặt nạ quỷ khẽ run lên,

Bởi vì hắn nghe được giọng nói của Lương Xuyên, Lương Xuyên đã đi vào trong biệt thự, đứng ở trong đại sảnh, hơn nữa đang đi về hướng này.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ từ từ đứng lên, bài ngâm của hắn còn chưa kết thúc, lần này giọng nói của hắn và Lương Xuyên hoàn toàn chồng lên nhau.

- Khi ta xuống địa ngục sẽ hiến dâng cho ác ma;

Khi ta xuống địa ngục sẽ chìm đắm trong sự hiu quạnh;

Khi ta xuống địa ngục vĩnh viễn sẽ không quay đầu lại... ...

Hai người ngâm tụng hoàn toàn giống nhau, khoảng cách từng bước từng bước được rút ngắn.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ đẩy cánh cửa phòng, đi ra ngoài phòng khách, hắn nhìn thấy Lương Xuyên, Lương Xuyên cũng là nhìn thấy hắn.

- Khi ta xuống địa ngục sẽ không còn mơ màng;

Khi ta xuống địa ngục sẽ không còn bàng hoàng;

Khi ta xuống địa ngục sẽ... ...

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ ngừng ngâm tụng, hắn từ từ rút con dao của mình ra, cơ thể khom lại, giống như một con báo săn đang chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy lên!

Lương Xuyên vẫn tiếp tục ngâm tụng, vẫn còn tiếp tục rút ngắn khoảng cách giữa mình và người đàn ông đeo mặt nạ, mà tốc độ đọc của Lương Xuyên, bắt đầu càng lúc càng nhanh!

- Khi ta xuống địa ngục sẽ bỏ qua suy nghĩ;

Khi ta xuống địa ngục sẽ vứt bỏ hỗn độn... ...

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ cầm con dao, bắt đầu từng bước từng bước áp sát Lương Xuyên, ý định giết người, đã dày đặc đến mức có thể chảy ra nước.

- Khi ta xuống địa ngục sẽ chôn vùi quá khứ;

Khi ta xuống địa ngục sẽ che giấu tương lai,

Khi ta xuống địa ngục, thế gian sẽ không còn ta nữa!

Giọng nói của Lương Xuyên càng lúc càng lớn, cuối cùng gần như hóa thành tức giận và điên cuồng mà hét lên, đồng thời, hắn ngẩng đầu, đôi mắt màu đỏ thẫm lóe ra ánh sáng u tối giống như tới từ địa ngục nhìn về phía trước, nhìn về phía người đàn ông đang cầm hung khí đi về phía mình, hắn đã từng là tín đồ của mình, hắn đã từng là người theo đuổi mình,

Đồng thời, hắn cũng là người bây giờ muốn giết mình!

- Khi ta xuống địa ngục, cuối cùng sẽ trở về lần nữa!



- Khi tôi xuống địa ngục, cuối cùng tôi vẫn quay trở lại!

Lương Xuyên gần như gào lên, cơ mặt có hơi vặn vẹo, hắn rất căm phẫn, hắn muốn phát cuồng. Có lẽ hắn đã lạc mất quá khứ của mình, khả năng hắn đã quen với chính mình của hiện tại nhưng dù có như thế nào.

Chuyện này, Lương Xuyên không thể nào chịu đựng được!

Người này xuyên tạc giáo lí, lấy danh nghĩa của hắn đi trừng trị và giết người bên ngoài, đây là chuyện khiến Lương Xuyên không thể nào tiếp thu được.

Hắn có thể quên đi quá khứ, cũng sẽ quên đi tất cả mọi chuyện mà mình đã từng làm trước đây nhưng tuyệt đối không cho phép người nào nhảy nhót bên cạnh "thi thể" của hắn.

Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ gần như vọt tới trước mặt Lương Xuyên, thậm chí đã nhấc con dao trong tay lên, tốc độ của hắn rất nhanh, thân thủ của hắn cũng rất tốt, nhưng ngay khi khoảng cách của hắn và Lương Xuyên chỉ còn trong gang tấc, thân thể của hắn bỗng nhiên bắt đầu run rẩy.

Con anh màu đỏ của Lương Xuyên phát ra ánh sáng quỷ dị, hắn cũng không lui lại, càng không sợ hãi, lần Triệu Võ Lục đánh lén, đúng là Lương Xuyên đã rất chủ quan nhưng vào lúc này, khi hai người đôi mặt với nhau, hắn là một ác ma bò ra từ địa ngục.

Sao lại có khả năng sợ hãi một con người trần tục!

Người đeo mặt nạ từ từ ngồi xổm xuống, hắn đang run rẩy, hắn đang chống cự,

Nhưng hạt giống sợ hãi giống như đã được trồng trong tâm khảm của hắn, hắn chống cự, nhưng lại làm lộ ra sự bất lực.

- Anh đã từng tới địa ngục chưa?

Lương Xuyên hỏi.

Tức giận, đúng là một loại cảm xúc đáng sợ, cảm giác này có thể khiến một con người thuần túy nhất bị kích thích, vứt bỏ tất cả ngụy trang, kéo xuống hết những thứ tốt đẹp mà anh cố gắng giữ lại.

Lương Xuyên lúc này, có chỗ nào giống mấy ông lão ngồi ở cửa hàng phơi nắng?

- Anh đã từng tới địa ngục chưa?

Lương Xuyên tiếp tục hỏi.

- Anh gặp ma quỷ thật sự chưa?

Giọng nói của Lương Xuyên không ngừng vang vọng trong đầu người đeo mặt nạ, giống như hàng loạt sấm sét tàn sát bừa bãi tâm trạng của hắn.

- Anh chỉ là một người bình thường, là một con người bình thường ngu xuẩn, là ai cho anh tự tin đi xuyên tạc giáo lí, là ai, ai đã cho anh tự tin, ai cho anh tự tin để anh nghĩ rằng anh có tư cách thay thế sứ giả địa ngục đi trừng trị người khác?

Lương Xuyên vươn tay, nắm lấy cằm của người đeo mặt nạ mặt nạ:

- Là ai để cho anh làm vấy bẩn đồ vật mà tôi lưu lại!

- A!

Lương Xuyên dùng sức kéo mạnh mặt nạ ra.

Cùng lúc đó, thân thể người đeo mặt nạ bỗng nhiên vọt lên, cô tôi giống như phát điên, phát ra âm thanh như dã thú đang gào thét, chói tai, bén nhọn, diên cuồng,

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất