Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 64 Đúng Sai

Chương 64: Đúng Sai

Lương Xuyên không ngờ đến khi nhìn thấy mặt của cô tôi rồi, đối phương vẫn còn có thể công kích được, mặc dù lần công kích này rất chậm, cũng rất yếu đuối, thậm chí còn không đáng tới, nhưng cũng đủ để chứng minh, tâm cảnh của người trước mặt kiên cố, đáng sợ đến mức nào.

Thứ khiến Lương Xuyên không có nghĩ tới nhất là, đối phương lại là Nguyệt Thành!

Người trang điểm tinh xảo kia đã không còn là người phụ nữ hay khóc, cũng không còn là thiếu nữ chỉ biết ôm búp bê khóc thút thít không ăn không ngủ khi mẹ qua đời, người mà năm đó một mực đi diễn thuyết cũng hắn, là tín đồ trung thành của hắn.

Lương Xuyên có thể đoán bất kì ai là hung thủ nhưng lại không đoán được,

Hung thủ cầm dao giết người lại chính là cô ấy!

- Chuyện này là sao?

Màu đỏ đậm trong mắt Lương Xuyên chậm rãi rút đi, giờ phút này, hắn không còn cảm thấy tức giận mà thay vào đó là mê man và khó hiểu.

Tại sao lại là cô ấy, làm sao có thể là cô ấy!

Cô ấy là người xuyên tạc giáo lí của hắn?

Cô ấy là hung thủ giết hai cha con Chu Quang Tông đồng thời cũng là người muốn giết hắn?

Vì sao lại là cô ấy! ! !

Nguyệt Thành chống hai tay trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm, mặt mũi của cô vẫn kiên nghị như cũ, giống như đã hoàn toàn chìm đắm trong tín ngưỡng của mình:

- Đạo sư đã nói, người đã chết xuống địa ngục vẫn có thể trở về, lời của đạo sư, không có khả năng sai Đạo sư là người tiên phong của chúng ta, là người dẫn đường của chúng ta, hắn đem dẫn chúng tôi rời khỏi cái chết, hắn sẽ dẫn chúng tôi bước trên con đường hồi sinh. Ánh sáng của đạo sư, sẽ vĩnh viễn chiếu sáng chúng ta!"

Nguyệt Thành chậm rãi đứng dậy, một lần nữa cầm dao lên, trong ánh mắt của cô không có một chút nào đục ngầu, thay vào đó là rất mình mẫn, cũng rất kiên nghị.

Lương Xuyên thất hồn lạc phách liên tục lui về phía sau mấy bước, cuối cùng dựa lưng vào bức tường phía sau lưng, mặt tường lạnh lẽo không đủ để Lương Xuyên thanh tỉnh,

Hắn không thể tin được vào những gì mình vừa chứng kiến.

Thật ra có nhiều thứ đã có một chút chi tiết từ trước, Lương Xuyên vốn nên phát hiện ra từ sớm.

Người có thể xuyên tạc giáo lí của hắn, mang nó ra in ấn ngoài Nguyệt Thành ra thì trong tổ chức còn ai có tư cách này?

Phải biết rằng cái tổ chức kia, hiện tại là dựa vào tài sản của Nguyệt Thành mà tồn tại, là Nguyệt Thành dùng tiền để duy trì.

Hắn đã chết, Lương Xuyên hắn đã sớm chết rồi,

Hắn chết, không hồi sinh trở về.

Giống như một tên lang băm nói láo rằng mình bán thần dược có thể trị được bách bệnh, cuối cùng chính bản thân lại mang bệnh nặng mà chết.

Năm Lương Xuyên chết, chẳng khác gì đang tuyên bố vở kịch này đã kết thúc.

Đạo sư sáng lập ra tổ chức, đã lấy chính bản thân ra làm thực tiễn chứng minh người chết không thể hồi sinh.

Như vậy, những tín đồ có mấy người còn tin ngươi?

Nếu như không có Nguyệt Thành truyền máu cho tổ chức, thì tổ chức này khả năng đã sớm sụp đổ, căn bản sẽ không thể tiếp tục tồn tại.

Là cô ấy, hắn nên sớm nghĩ đến,

Vì cô ấy chính là người có hiềm nghi lớn nhất.

Nhưng, tại sao lại là cô ấy!

... ...

- Anh trai lớn, mẹ em mất, ba ba nói, me đang đi tới thiên đường, anh nói có đúng không?

Bé gái ôm theo con gấu bông, ngước đôi mắt ngập nước của mình nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt.

- Không phải, mẹ của em nhất định xuống địa ngục.

- Nhưng mẹ là người tốt, mẹ không phải người xấu, mẹ đối xử rất tốt với em, còn thường xuyên giúp đỡ những người khác, mẹ là người tốt, không phải người tốt thì nên đến thiên đường hay sao?

Bé gái tiếp tục hỏi.

- Bởi vì bà ấy là người, chỉ cần là người thì sau khi chết, nhất định phải xuống địa ngục.

Người đàn ông trẻ tuổi tiếp tục nói.

- Em không quan tâm mẹ em có xuống địa ngục hay không, em muốn mẹ trở về, em muốn mẹ trở lại bên cạnh em, anh ơi, anh dẫn em đi tìm mẹ được không?

- Mẹ của em sẽ trở lại.

Người đàn ông trẻ tuổi đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc bé gái:

- Tin tưởng anh, mẹ em khẳng định sẽ trở lại, chúng ta sẽ tìm được con đường dẫn đến địa ngục, sau đó mang những người thân đã chết của chúng ta quay lại, trong đó có cả mẹ em.

- Con đường kia ở nơi nào ạ?

Bé gái trông mong hỏi.

- Ở chỗ này.

Người đàn ông lấy ra một quyển sách bìa đen, tên cuốn sách là Địa ngục khởi nguyên.

- Thật ra anh vẫn luôn đi tìm nó, em có muốn tìm cùng anh không?

- Ừm, em đồng ý, em muốn tìm mẹ về, em muốn đi tìm cùng ca ca, chúng ta nhất định sẽ tìm được!

... ... ...

- Chu Quang Tông, Chu Thần Dương, hai người họ đều đã mất người thân. Lúc trước là do bọn hắn chủ động yêu cầu gia nhập vào tổ chức, tổ chức chứa chấp nhưng sau một thời gian, hai người họ lại muốn thoát khỏi tổ chức, tổ chức cũng đồng ý bọn hắn để bọn hắn rời đi. Nhưng bọn hắn lại đi đầu độc những người khác trong tổ chức, chúng nói đạo sư là một người điên, là một tên tâm thần, còn nói đạo sư là một tên lừa gạt. Bọn hắn lợi dụng những người trong tổ chức để đẩy mạnh tiêu thụ tác phẩm điêu khắc của mình, còn nói với mọi người đem tóc hoặc máu của người thân đã chết đặt trên tượng đá, như vật thì linh hồn của họ mãi mãi sẽ ở bên cạnh làm bạn với họ. Tôi có thể cho phép bọn hắn rời đi, tôi có thể chịu được để bọn hắn rời khỏi nhưng tôi không chịu được việc bọn hắn đã vũ nhục đạo sư, không thể chịu đựng được việc bọn hắn lấy tư tưởng của đạo sư làm công cụ kiếm tiền cho bọn chúng, ác ma và thiên thần khác nhau ở chỗ, ác ma không quan tâm đến tín ngưỡng của người phàm nhưng ác ma quyết không cho phép người phàm cố ý mạo phạm đến mình!

Nguyệt Thành chậm rãi đứng dậy, cô tiếp tục đi về phía Lương Xuyên,

- Mà anh lại tự tiện xông vào thư viện, dám làm bẩn tín ngưỡng của chúng tôi ở trước mặt tôi, làm bẩn giáo lí của chúng tôi. Anh đáng chết!

Nguyệt Thành đi từng bước từng bước tới gần Lương Xuyên, Lương Xuyên vẫn chỉ thờ ơ đứng một chỗ, không phản kháng, cũng không lựa chọn tránh né, màu đỏ trong mắt cũng không tiếp tục xuất hiện.

Lương Xuyên không dám tin nhưng lại không thể không tin tưởng, nan đầu là do hắn khiến một bé gái ngây thơ hồn nhiên, từng bước một trở thành một con ác quỷ, một tên hung thủ xem mạng người như cỏ rác.

Tất cả đều là do lỗi của hắn,

Là lý luận của hắn, là hắn tự cho mình là đúng, là do hắn xúi dục,

Cuối cùng xảy ra chuyện này, Chu Quang Tông bị đính trên vách tường thủy tinh, lồng ngực bị đào mở, Chu Thần Dương bị treo ngược trên bức tường ở nhà trẻ, gương mặt bị cắt đứt.

Mưu sát mang theo trêu tức và vô tình hành hạ đến chết đều do bàn tay của người phụ nữ trước mặt này tạo ra.

Vị đạo sư không ai được phép khinh nhờn trong miệng cô chính là hắn lúc trước.

Nếu như không có hắn, nếu như hắn không đi tuyên dương lí luận của mình trước mặt cô, có lẽ cô sẽ sớm quên đi thống khổ khi mất mẹ.

Hiện tại có khả năng cô ấy vẫn còn đi học, hoặc đang bước vào tuổi yêu đương,

Thứ cô nên cầm trong tay nên là hoa hồng đỏ tươi chứ không phải là con dao nhuốm máu.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất