Chương 223: Sở Duyên chém ra phong chưởng 2
Sở Duyên im lặng một lát.
Lập tức vươn tay chạm vào quang đoàn.
Từng dòng tin tức lập tức xuất hiện trong đầu.
Đại Bỉ vạn tông của Trung Châu!
Đại Bỉ tông môn hội tụ 82 đại châu trong đại lục!
Nhận được lời mời này, có thể đến Đông Châu vào năm tháng sau, tham gia Đại Bỉ vạn tông.
Tin tức quá mức khổng lồ.
Sở Duyên chỉ nắm giữ những điểm mấu chốt.
Ví dụ như địa chỉ của Đại Bỉ vạn tông ở đâu.
Lại ví dụ như khen thưởng của Đại Bỉ vạn tông…
Khi Sở Duyên nhìn thấy khen thưởng của Đại Bỉ vạn tông, cả người đều tỉnh táo.
Trong quang đoàn, có một phần là đặc biệt ghi lại khen thưởng thứ hạng của Đại Bỉ vạn tông, từ cao tới thấp, khen thưởng khác nhau.
Sở Duyên rất quả quyết nhìn thấp nhất…
Thấp nhất là hạng năm vạn.
Hạng năm vạn có thể đạt được 1000 viên linh thạch thượng phẩm, một kiện pháp bảo hạ phẩm…
Linh thạch thượng phẩm!
Một linh thạch hạ phẩm có thể đổi 100 lượng hoàng kim.
Một linh thạch trung phẩm có thể đổi 100 viên linh thạch hạ phẩm.
Một linh thạch thượng phẩm có thể đổi 100 viên linh thạch trung phẩm.
1000 viên linh thạch thượng phẩm này là bao nhiêu tiền?
Sở Duyên cảm thấy mình bị hoàng kim đập chết rồi!
…
Khen thưởng của Đại Bỉ vạn tông Trung Châu vô cùng hùng hậu.
Thứ 5 vạn còn được 1000 linh thạch thượng phẩm, một kiện pháp bảo hạ phẩm.
Khen thưởng thứ hạng phía trên thì càng khỏi phải nói, cái sau dày hơn cái trước.
Sở Duyên nhìn mà đôi mắt đỏ lên.
Đặc biệt là nhìn thấy một đoạn nói.
Đại Bỉ này, có năm vạn slot, số lượng tông môn được mời là một vạn, từng tông môn đều có 5 slot tham gia.
Nói cách khác, chỉ cần tham gia, thì có thể đạt được khen thưởng, thấp nhất là 1000 viên linh thạch thượng phẩm, một kiện pháp bảo hạ phẩm.
Nếu không có quy định chỉ có đệ tử đồng lứa mới được xuất chiến.
Sở Duyên đã tự mình ra sân.
Tuy hắn cùi bắp chút, nhưng tốt xấu gì cũng có thể lấy được hạng nhất đếm ngược từ dưới lên.
Đáng tiếc…
Sở Duyên thở dài một hơi.
Nhưng mà nghĩ lại, hắn không thể tham gia, nhưng có thể để Diệp Lạc Trương Hàn Tô Càn Nguyên tham gia mà.
Diệp Lạc Trương Hàn, còn có Tô Càn Nguyên, cho dù thế nào cũng lừa hắn ba đại cảnh giới.
Để bọn họ đi tham gia, đánh ra thứ hạng lấy khen thưởng, không quá đáng đúng không?
Huống hồ cảnh giới của ba người này không thấp, nói không chừng có thể lấy được thứ hạng.
Việc cấp bậc, là phải bảo Diệp Lạc theo hắn tham dự Đại Bỉ tông môn này.
Phải biết rằng, Diệp Lạc đã bị hắn đá ra khỏi tông môn.
Nghĩ vậy, Sở Duyên thu hồi tâm tư, dời mắt nhìn về phía Diệp Lạc.
“Lạc Nhi, Đại Bỉ vạn tông này, chúng ta chắc chắn phải tham gia, vi sư dự định cho con cùng tham gia.”
“Con cảm thấy thế nào?”
Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.
Những lời này vừa nói ra, Diệp Lạc đứng trong cung điện ngây ngẩn cả người.
Vậy mà sư tôn còn nguyện ý để hắn ta lấy thân phận đệ tử của Vô Đạo Tông tham dự Đại Bỉ vạn tông này?
Hắn ta đã rời khỏi tông môn, còn thành lập Thánh Địa tu luyện một phương ở bên ngoài.
Trên danh nghĩa đã không còn là đệ tử của Vô Đạo Tông nữa.
Không ngờ tới sư tôn còn nguyện ý để hắn ta tham dự Đại Bỉ vạn tông, còn lấy danh nghĩa là đệ tử của Vô Đạo Tông.
Chẳng lẽ sư tôn đã nhìn ra được tâm tư hắn ta muốn tham gia.
Cho nên mới nói như vậy sao?
Sư tôn vẫn luôn quan tâm ta…
Cho dù rời khỏi tông, quan tâm của sư tôn tuyệt đối không ít hơn trước đây.
Lúc này, trong lòng Diệp Lạc tràn ngập cảm xúc phức tạp.
Ngày xưa rời khỏi tông, những lời sư tôn nói với hắn ta, hắn ta vẫn còn nhớ rất rõ.
“Lạc Nhi, sau khi xuống núi chăm chỉ tu hành, nếu tương lai trêu chọc phiền phức, có thể lên núi tìm vi sư, vi sư chắc chắn sẽ bảo vệ con chu toàn…”
Quả nhiên!
Sư tôn vẫn là sư tôn, không thay đổi chút nào.
Diệp Lạc vô cùng cảm động.
Bên kia Sở Duyên không biết nhiều như vậy, hắn thấy đệ tử nhà mình không đáp.
Còn tưởng đệ tử này muốn thương lượng với hắn chuyện khen thưởng.
Nghĩ một lát, dự định thương lượng trước với đệ tử này, cùng lắm hắn chịu thiệt một chút, chia 5:5.
Sở Duyên chuẩn bị mở miệng.
“Lạc Nhi, nếu vì vấn đề khen…”
Hắn còn chưa nói xong.
Diệp Lạc đột nhiên lên tiếng, cắt ngang lời hắn nói.
“Sư tôn! Đệ tử nguyện ý tham gia với sư tôn, nguyện ý chiến đấu vì Vô Đạo Tông!”
Diệp Lạc chắp tay, vô cùng kích động nói.
“Con nguyện ý sao?”
Sở Duyên sửng sốt một lát, hỏi.
Thực sự không cần chia khen thưởng trước à?
“Đệ tử nguyện ý!”
Diệp Lạc vô cùng kiên định nói.
“Được! Được lắm! Không hổ là đồ đệ do vi sư dạy dỗ.”
Lúc này Sở Duyên vui vẻ.
Đại đệ tử này của hắn, hơn một năm trước là cảnh giới Hóa Thần.
Với mức độ cảnh giới Hóa Thần này, cho dù thế nào cũng có thể lấy được hạng bốn vạn!
Hơn nữa, đây chỉ là đại đệ tử.
Đừng quên, hắn còn nhị đệ tử, tam đệ tử nữa.