Chương 385: Pháp môn của ngươi không lợi hại
Những lời này vừa nói ra, Hải Tinh thiếu chút nữa bùng nổ.
“Ngươi nhìn Nguyên Thần của ta?”
“Ngươi đây là thủ đoạn yêu quái gì, sao ngươi còn có thể xem Nguyên Thần của ta?”
Nếu Hải Tinh không bị phong ấn, sẽ nhảy lên nắm lấy Tô Hề, giết người diệt khẩu.
“Chỉ là, chỉ là khống chế đường vận mệnh thôi.”
Tô Hề đáp.
“Ngươi thực sự ngộ ra được à? Ngươi là yêu quái đúng không…”
Hải Tinh có chút không dám tin.
“Ừm… Ta xác thực ngộ ra được, Thánh Quân tiền bối vừa rồi ngươi không nhìn thấy à.”
Tô Hề nói chi tiết.
“Chiêu thức đó của ngươi kỳ lạ một chút, nhưng trong tình huống ta không phòng bị ngươi mới có thể làm được, chỉ cần ta phòng bị, ngươi căn bản không khống chế được ta!”
Hải Tinh quả quyết tiến hành nói sang chuyện khác, không muốn tiếp tục nói phương diện Nguyên Thần của gã ta.
“Không có! Ta chỉ cần khống chế Thánh Quân tiền bối một lần, lưu lại ấn ký, khi khống chế lần nữa, bất cứ phòng bị gì đều không có tác dụng! Không tin, Thánh Quân tiền bối thử xem.”
Trên gương mặt Tô Hề tràn ngập nghiêm túc.
Những lời này vừa vang lên, hai tay nàng vươn ra, vô hình diễn sinh ra sợi dây ở giữa ngón tay nàng.
Sợi dây vô cùng thuần thục, nhanh chóng lan tràn tới trên người Hải Tinh.
Chỉ một lát sau, đã quấn chặt xung quanh Hải Tinh.
Lần này cho dù Hải Tinh có phòng bị hay không, đều trực tiếp khống chế được Hải Tinh.
Chẳng qua Tô Hề khống chế không lâu, đã trực tiếp buông Hải Tinh ra.
Ý thức của Hải Tinh trở về một lần nữa, cảm thấy không được tốt.
“Ngươi… Ngươi… Ngươi…”
Hải Tinh thực sự không biết nên nói gì cho phải.
Lần này gã ta đã dùng toàn bộ tinh thần phòng ngự, nhưng căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Đối mặt với sợi dây của Tô Hề, gã ta không thể đề phòng, trực tiếp bị khống chế.
Giống như lời Tô Hề nói, một khi lưu lại ấn ký, cho dù hắn ta phòng bị kiểu gì đều không có tác dụng?
Hải Tinh nhất thời cảm thấy, thủ đoạn này của Tô Hề quá khủng bố.
“Thánh Quân tiền bối, ta đã nói, ý nghĩ của ta thông rồi mà.”
Tô Hề vô cùng vui vẻ, lúc trước khi nàng nói với Hải Tinh ý tưởng của mình, đối phương còn không tin, bây giờ tin chưa.
“Đúng vậy đúng vậy, thông rồi, thông rồi, vậy ngươi có thể loại ấn ký kia cho ta được không?”
Hải Tinh thật cẩn thận hỏi.
“Hả? Ta còn chưa biết loại bỏ ấn ký như thế nào.”
Tô Hề lắc đầu nói.
Pháp môn này của nàng, nàng ngộ ra thi triển như thế nào, cụ thể còn chưa hoàn thiện, chuyện loại bỏ ấn ký này, đương nhiên là nàng không biết phải làm thế nào.
“Ngươi không biết loại bỏ thế nào sao?”
Hải Tinh ngây người.
Có người ngộ pháp môn như vậy ư?
“Đúng vậy.”
Tô Hề gật đầu.
Nghe thấy những lời này, Hải Tinh im lặng, không muốn nói thêm gì nữa.
Nhà ai ngộ pháp môn như vậy.
Chỉ ngộ công kích như thế nào, những chuyện khác đều mặc kệ.
Nhưng nghĩ tới lúc trước đối phương là phàm nhân, gã ta bình thường lại.
“Vậy ngươi lại thêm chút sức, hoàn thiện pháp môn này của ngươi, sau đó xóa ấn ký trên người ta, đến lúc đó ta khen thưởng cho ngươi một bộ truyền thừa pháp môn!”
Hải Tinh vừa mê hoặc vừa khuyên bảo.
“Nhưng mà Thánh Quân tiền bối, ta định trở về tẩm điện, ở điện Truyền Pháp không thoải mái lắm, còn nữa, Thánh Quân tiền bối ta mới xem xong trí nhớ của ngươi, pháp môn của ngươi hình như đều không lợi hại lắm.”
Tô Hề nghĩ lại vừa rồi chứng kiến trí nhớ của Hải Tinh, mở miệng nói theo bản năng.
Hải Tinh: “…”
Pháp môn này của ngươi còn có thể nhìn trộm trí nhớ sao?
Ngươi có thể nhìn trộm trí nhớ, chuyện này còn chưa tính.
Nhưng ngươi nhìn trộm xong, vì sao ngươi còn nói ra?
Nói ra còn chưa tính.
Nhưng vì sao còn nói một câu, hình như pháp môn của ngươi đều không lợi hại lắm?
Hải Tinh im lặng, không nói thêm gì nữa.
Tô Hề thấy Hải Tinh không nói lời nào, cũng không tiếp tục mở miệng, nắm Hải Tinh trong tay, đi ra ngoài điện Truyền Pháp.
Nàng vừa đi tới cửa điện Truyền Pháp, định rẽ một cái trở về tẩm điện của mình.
Liếc mắt một cái từ bên điện Truyền Pháp thấy được bóng người chạy như điên ở quảng trường đại điện…
Nhìn có vẻ giống như là đang nude?
Không đúng.
Tô Hề dụi mắt, nhìn qua một lần nữa.
Cẩn thận nhìn kỹ, đó không phải là nude, chỉ là không mặc áo.
Hơn nữa, người này nàng nhìn có chút quen mắt…
Hình như là… Tam sư huynh?
Tam sư huynh nhảy tới nhảy lui trên quảng trường đại điện làm gì?
Nhưng mà, nàng có nên đi chào hỏi tam sư huynh hay không.
Tô Hề có chút do dự, nàng không muốn giao tiếp với người khác lắm.
Nhưng nhìn thấy tam sư huynh, không đi chào hỏi hình như không được tốt lắm.
Suy nghĩ rất lâu, Tô Hề vẫn quyết định đi qua chào hỏi.
Bọn họ đều là đồng môn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, nàng không thể luôn phòng tránh.
Huống hồ nàng đọc sách phương pháp tu hành và những chuyện đồng môn trải qua, cũng biết quan hệ giữa chư vị đồng môn đều vô cùng chặt chẽ.
Nàng cũng phải tạo quan hệ tốt với các đồng môn…
…
[Cảm ơn đại thần red đã để cử cho truyện của muội ^^.]