Chương 63: Nói theo hướng phức tạp 2
Đợi Vô Thường đạo nhân lấy lại tinh thần, Sở Duyên đã sớm rời đi.
“Chuyện này... Tiền bối lấy kiếm dùng làm ngọn đèn của ta đi làm gì?”
Vô Thường đạo nhân có chút sững sờ.
Trường kiếm huyết sắc kia chỉ dùng để chiếu sáng, nhiều nhất là cấp cảnh giới Luyện Khí, phàm bảo đều không tính.
Nhưng rót pháp lực vào sẽ tương đối sáng.
Nhưng không có tác dụng gì...
Giết gà đều chê cùn.
“Tiền bối đúng là tiền bối, phong cách làm việc ta hoàn toàn nhìn không hiểu, so với tiền bối, trái lại ta không giống người lánh đời.”
Vô Thường đạo nhân lắc đầu, quay đầu nhìn thoáng qua bạc và tơ lụa ở bên ngoài.
Lại nhìn thoáng qua bản thân mình.
Lánh đời lánh đời.
Ẩn vào trong đại thế, lấy phàm tục để ẩn, làm việc của phàm tục, dùng đồ vật của phàm tục, mới là lánh đời.
Cảnh giới này của lão ta còn chưa tới nơi tới chốn.
Vô Thường đạo nhân cảm khái một lát...
…
Trong khu vực Đông Châu.
Càn Đế Đạo Tông.
Lúc này, Càn Đế Đạo Tông đang sôi trào.
Đại Bỉ tông môn được cả Đông Châu chú ý đang tiến hành.
Trên một ngọn núi cao, có một đấu trường hình tròn được mở ở trong, xung quanh đấu trường phủ kín đại trận, đoạn tuyệt dao động khi chiến đấu ở đấu trường.
Trong trận pháp bao phủ, có một vòng tròn trôi nổi.
Trên mỗi vòng tròn đều có điểm tâm nước trà, cùng với thị nữ hầu hạ.
Mà người có thể ngồi trên vòng tròn, rõ ràng đều là đại diện của tông môn một phương.
Hơn nữa đều là người của đại tông môn mới được mời vào, ngồi lên vòng tròn này, quan sát Đại Bỉ tông môn của Càn Đế Đạo Tông.
Còn tông môn bình thường.
Đừng nói là tông môn nhỏ, cho dù tông môn cỡ trung, cũng không xứng vào Càn Đế Đạo Tông.
...
Trên rất nhiều vòng tròn, còn có vòng tròn trôi nổi ở cao nhất.
Trên vòng tròn này, tông chủ Càn Nguyên cùng với rất nhiều trưởng lão đều ở đây.
Diệp Lạc cũng nằm trong số đó.
Lúc này Diệp Lạc ngồi trước một cái bàn, nhìn bên cạnh có rất nhiều trưởng lão, ngoại trừ không nói gì thì chỉ có thể là hết nói nổi.
Đám trưởng lão này, đúng là y như chó liếm.
Khi hắn ta mới tới bên đấu trường này.
Đám trưởng lão trực tiếp dẫn hắn ta đi lên vòng tròn cỡ lớn.
Còn nói cái gì mà tân khách được mời tới, đều ngồi phía trên vòng tròn như vậy, người đều ngồi trên vòng tròn cỡ lớn.
Bây giờ nhìn lại...
Phía dưới là vòng tròn nhỏ không thể nhỏ hơn.
Sao các ngươi có mặt mũi nói ra những lời như vậy?
Đường đường là trưởng lão của Thánh Địa Đông Châu, vậy mà đều là chó liếm...
Như vậy còn ra thể thống gì!
Diệp Lạc nhìn thoáng qua đám trưởng lão, lại nhìn tông chủ Càn Nguyên ngồi bất động như núi ở bên kia.
Chỉ có thể ngầm cảm khái.
Vẫn là tông chủ của Càn Đế Đạo Tông đáng tin hơn.
Nhưng mà nói đi nói lại, hắn ta còn phải quấy rối Đại Bỉ tông môn này.
Lời dặn dò của sư tôn, hắn ta không dám quên.
Trong mắt Diệp Lạc lóe lên tinh quang, quay đầu nhìn đại trưởng lão ở bên cạnh.
“Đại trưởng lão, Đại Bỉ tông môn các ngươi, có cho người ngoài tham gia không?”
Diệp Lạc mở miệng nói.
“Sao có chuyện này được, Đại Bỉ tông môn của Càn Đế Đạo Tông, chỉ có đệ tử tinh anh nội môn và đệ tử thân truyền của mỗi trưởng lão tham gia, ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không thể tham gia, sao có thể để người ngoài tham gia được. Nếu có người ngoài tham gia vào, vậy ta...”
Đại trưởng lão cười hì hì mở miệng.
Nói được một nửa, bỗng nhiên lão ta nghĩ tới chuyện gì đó, đôi mắt trợn to, giọng nói cũng dừng lại.
“Chuyện này... Không phải là Diệp tiểu hữu muốn tham gia đấy chứ?”
Đại trưởng lão hít sâu một hơi hỏi.
“Không sai, đại trưởng lão, ta muốn so tài với đệ tử của quý tông.”
Diệp Lạc gật đầu thừa nhận.
Những lời này vừa nói ra, đại trưởng lão có chút sững sờ.
Đại Bỉ tông môn của Càn Đế Đạo Tông bọn họ, vẫn luôn có tiền lệ không cho người ngoài tham gia.
Lão ta quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều trưởng lão, muốn xem ý kiến của đám người này.
Ai ngờ cả đám trưởng lão đều ngẩng đầu nhìn trời, lộ ra bộ dạng như mọi chuyện không liên quan tới mình.
Thấy thế đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi.
Cuối cùng nhìn rất lâu, lão ta dời mắt nhìn về phía tông chủ Càn Nguyên...
Không đợi đại trưởng lão mở miệng.
Tông chủ Càn Nguyên thản nhiên nói một câu.
“Mọi chuyện giao cho đại trưởng lão toàn quyền xử lý.”
Tông chủ Càn Nguyên chậm rãi mở miệng.
Một mình ngồi ở đó.
Bất động như núi, chậm rãi nhắm mắt lại.
Đại trưởng lão nghe thấy thế nhẹ nhàng thở ra, sao không nói sớm để lão ta toàn quyền xử lý.
Như vậy theo tính tình của lão ta, chắc chắn sẽ là...
“Diệp tiểu hữu, nếu ngươi muốn tham gia, vậy thì tham gia đi, nhưng mà Diệp tiểu hữu thân phận tôn quý, đợi các đệ tử đánh ra top mười, Diệp tiểu hữu hãy tham gia.”
Trên gương mặt đại trưởng lão xuất hiện nụ cười tươi như hoa, mở miệng nói.
Diệp Lạc nghe thấy thế, đương nhiên không có ý kiến, cầm lấy trà trên bàn nhấp một ngụm, cao ngạo nhìn đấu trường phía dưới.