Đại Quan Nhân

Chương 130: Hạng hang múa kiếm (1)

Chương 130: Hạng hang múa kiếm (1)
Trên bến tàu Phú Dương sớm đà dựng lên dàn chào, không có ai là nhàn nhã được, trên mật đấ/đã trài thảm đó,'một đám dân tráng ăn mặc chế phục mới tinh, cầm trong tay trường thượng tua đô ngẩng đầu đứng ở hai bên thảm đô. sau lung bọn họ la dàn nhạc mới gom tạm lại, phía "Phải nhớ kỳ mình nên làm J kết cấu!" việc lớn tới đầu, Tưởng Huyện thừa vẫn chưa yên tâm dặn dò một đám thuộc hạ.
trước là một đám quan lại!

không được làm rối loạn

"Rõ rồi ạ.’
Chúng quan lại ổn ào trả lời.
Quan thuyền dừng lại rồi, còn chưa bắt đầu hạ neo, Tượng Huyện thừa vội bảo mọi người quỳ xuống. Một bên kia, vương Hiền vung tay lên với dàn nhạc... Đây là các chùa am, nhạợgĩa từ thanh lâu cùng pha trộn chiêng trống gánh hát, đồng loạt gỗ thổi đàn ra. Trong tiếng chiêng trống vang dội, có thêm mười tám cái kèn lớn ò e í e ra sức thổi lên, tấu ra khúc "Dần Phượng Điều”cung nghênh khâm sai.
Điều này làm cho khâm sai trên thuyền không khỏi nhàn nhạt cười lên: “Không nghĩ tới huyện Phú Dương lễ tiết còn rất rất chu đáo.' “Đáng tiếc lạc điệu quá."
Một thanh niên đạo sĩ anh tuấn đúng sau lưng hắn nhẹ chau mày nói.
“Yêu cầu không cần phải quá cao."
Khâm sai đại nhân cười nói: “Ta đi qua nhiều châu huyện như vậy, đây đã là vô cùng tốt rồi."
“Yêu cầu của Hồ đại thúc đúng là không cao."
Thanh niên khác bên cạnh, là một hậu sinh tuấn tú vô cùng, nghe vậy cười đùa nói.
“Không có quy củ!'1
Thanh niên kia nghe vậy liền mắng.
“Không sao, không sao."
Khảm sai đại nhân cười nói: “Là ta bảo bọn họ như vậy.'
Điều này làm cho tiểu hậu sinh kia cực kỳ vui vẻ, nháy nháy mắt với thanh niên kia.
“vậy cũng không thể không phân biệt đang ở trường hợp nào!'
Thanh niên có chút lúng túng nói.
“Được rồi, được rồi, trở về ta sẽ dạy dỗ lại sau, chủng ta phải xuống thuyền rồi."
Khâm sai đại nhân bước lên boong thuyền, thanh niên vội vàng im miệng đi theo. Tiểu hậu sinh kia cũng xị mặt theo đuôi thanh niên đi xuống thuyền.
“Huyện thừa Phú Dương Tương Tam Lý, cung nghênh khâm sai đại
Tưởng Huyện thừa làm đại lễ tham bái, cung nghênh khâm sai xuống thuyền.
Khâm sai chậm rãi dạo bước xuống thuyền, tuy ràng boong thuyền vừa hẹp vừa lắc lư, nhưng hẳn như giẫm trên đất bằng, ổng tay áo thật dài cũng không có một chút động đậỵ, vừng vàng đi đến bến tàu, thấy có hai gã mặc quan phục nghênh đón, hắn thản nhiên nói: “Mời đúng lên." “Tạ ơn khâm sai đại nhân."
Tưởng Huyện thừa đứng lên, trước thay Ngụy Tri huyện giải thích nói: "Đủng lúc gặp phải nạn đói Chiết Giang, Tri huyện đại nhân nhà ta được tinh ủy nhiệm làm phái viên lương thực và lủa gạo, đã đi đến Hồ Quảng mua lương thực, trong khoảng thời gian này do hạ quan xử lý huyện vụ."
“ừm.”
vị khâm sai đại nhân Hồ, thuộc về loại ném vào trongbi

dạng hết sức bình thường, hông ai nhận ra, nhung thân

ĐẠI QUAN NHÀN giá: Tam giới đại sư
là khâm sai, nên ưên người vầniuór 1 có m|rcỗ uy nghiêm. Hắn gật đầu “Cứu tê quan trọng, bôn quan lân này thay mật Hoàng thượng ban bô ngự ngự chê chư thư, săc phong cho các đạo quan (quan = am), chùa miếu, cũng là Hoàng thượng vì bách tinh gặp tai hoạ mà cầu phúc, trong huyện hết thảy đều giản lược, không thể làm quẩy nhiễu dân chúng." “Hoàng thượng từ bi, khâm sai đại nhân nhân hậu, phụ lão Phú Dương chắc chắn cảm ân đội đức!"
Tưởng Huyện thừa tâng bộc ầm ầm, cũng không dám đem lời nói của Hồ Oanh cho là thật, vạn nhất người ta chẳng qua là khách khí một chút thì sao?
Chẳng qua lời mà Hồ kham saỉ vừa nói ra dường như là lời nói thật, hắn từ chổi sự an bài đến ở lại huyện nha của Tưởng Huyện thừa, lựa chọn cùng một đám người đi theo ngủ lại dịch quán.
Các thuộc quan hầu hạ khâm sai đại nhân cũng đi theo lên kiệu, Tưởng Huyện thừa căn dặn vương Hiền tiếp đón các Lại viên cùng với thị vệ khác cho tốt, bản thân cũng đi theo lên cỗ kiệu.
“Thinh chư vị đại nhân lên xe." vương Hiền cười theo, mời một đám người đi theo Hồ khâm sai lên xe ngựa. Hắn gần như đem tất cả xe ngựa của nhà giàu Phú Dương mang ra hết, hắn hiện giờ nói chuyện hết sức có lực sai sử, nói muốn bát chó, bọn nhà giàu tuyệt không dám bắt gà, hắn nói muốn mượn xe, bọn nhà giàu một câu cũng không nói nhảm, vội vàng đem xe ngựa trong nhà đưa đến cho quan phủ sử dụng.
Nhũng tư lại, sai dịch kia cũng đà lên xe, nhung một đám hộ vệ cũng không nê mặt hắn, vương Hiền liên tục mời nhưng chi là mặt nóng dán mông lạnh, Bọn họ lãnh đạm nói, chúng ta ngồi trên xe, ai sẽ hộ vệ vương Hiền đành phải không thể làm gì khác hơn là cũng chi tùy theo bọn họ, đưa mắt nhìn một đám hộ vệ bảo vệ xúng quanh cỗ kiệu chậm rãi mà đi, lúc này suất Huy mới lén địtới đây/nhó giọng nói: “Đại nhân, ngươi xem người thị vệ kia, cử phải là nhìn rất quen mất không?
khâm sai đại nhân?

vương Hiền đang bề bộn nhìn khắp toàn cục nào có tâm tư chú ý người nào, theo ánh mắt của SuấrHuy, hắn nhìn về phía người thị vệ đi ở bên trái hàng thứ ba, bởi vi chi có thể nhìn được bóng lưng, hắn cũng không nhìn ra giống ai.
“Ta sao lại cảm thấy hắn giống như Hà Thường..." suất Huy lại nói.
“Hà viên ngoại?"
Ánh mắt vương Hiền rùng mình, nghe hắn vừa nói như thế, bóng lưng lúc này ngược lại quả thật là khá tương tự, rồi lại cảm thấy hoang đường... Họ Hà năm trước đã bị thu quyết, làm sao có thể lại xuất hiện ở đây.
“Có lẽ là ta nhìn lầm rồi."
Suất Huy nhỏ giọng nói: “Nhưng hai con mắt trâu này thật sự quá giống, hơn nữa ánh mắt lúc hấn nhìn về phía ngươi, cũng rất hung tợn." vương Hiền tin tường lời nói của Suất Huy, tên bạn thân từ ngày xưa này tuy rằng bản lãnh không có gì, nhưng mắt sắc lại nhạy bén.
"Có muốn thử dò xét hán một chút hay không?"
Suất Huy hỏi.
vương Hiền suy nghĩ, lắc đầu nói: “Không cằn, đám thị vệ này rất có thể là Cẩm Y vệ, không phải vạn bất đắc dĩ không thê chọc đến bọn, hoi"
Dùng một lát, lại căn dặn:
“Kêu đám tiểu nhân kií

theo dõi sít sao cho ta

Suất Huy gật gật đầu, vội chạy đi bố trí.

Ánh mắt vương Hiềm trờ nên run sợ, ớ bến tàu đứng trong chốc lát, thấy Hồ Bộ đầu đi qua, hắn nối một tiếng, ý bao đối phương lên xe ngựa của mình, hai người nhẹ giọng nói thầm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất