Đại Quan Nhân

Chương 36: Làm sao chen lên Tư (2)

Chương 36: Làm sao chen lên Tư (2)
Trưa hôm nay, vương Quỷdột nhiên đến nha môn, gọi vương Hiền đi ra ngoài ăn cơm.
vương Hiền mới nhớ đến chuyện này, liến thu dọn đồ vật, thông báo với đồng liêu một tiếng, rồi cùng vương Qúy đi đến Nha Tiền Phổ.
Nha Tiền Phố phồn hoa từ J ngoại trừ phố phòng, y quán,
âm dương quán những đơn vị chính thức này, còn có tứ đại sản nghiệp .

Thứ nhất là khách sạn. Người ở ngoài trấn, đến trong huyện cáo án, đa số tới đây tìm nơi ngủ trọ, nguyên cáo thuận tiện đúng lúc đưa đơn kiện, người làm chứng thuận tiện bất cứ lúc nào cũng có thể bị gọi đến, bị cáo đang bị giam giữ hoặc người nhà phạm nhân, cũng tiện cho mấy hoạt động nhân tình, tìm hiểu tin tức.

Thứ hai là quán trà. Những loại người kể trên sau khi dàn xếp xong, sẽ tới đây hôi thăm tin tức, tìm người hỗ trợ, bởi thế những người làm nghề viết đơn kiện thay, mấy tên cò mồi giúp người đi kiện, suốt ngày

Thứ ba là tửu lâu, tư lại, sai dịch, sư gia, người hầu ưong quan phủ, ở trên bàn rượu làm trùm thông tin, cấu kết làm rối ki cương, cò kè mặc cả. Còn có tiền ăn uống của quan phủ, ông chủ hoặc là lời muốn chết hoặc là lỗ gần chết...

Thứ tư là hiệu thuốc, thường thường mộ sát bên phường y quán y quan chi để ý chẩn bệnh kê đơn, người có bệnh đều đến đây bốc thuốc. Có người nói y quan ở môi một quầy thuôc, đều có ăn hoa hồng, Ngô đại phu miên tiền xem bệnh cho vương Hiền, kỳ thực cũng kiểm không ít. Thêm nừa trong nha môn thường thường đánh bằng roi, kẹp đầu ngón tay, kẹp gậy lớn, tôn thương gân gày xương, da rách thịt nát nhìn quen lắm rồi, thuốc trị thương bán vô cùng tốt. Chủ nhân của hiệu thuốc là Lục viên ngoại, cũng trờ thành phú hộ số một số hai trong huyện

Ngoại trừ tứ đại vượng phố hày, còn có một vài tiền trang, buôn gạo, loại nghiệp vụ thu, phạt,

bắt, trấn lột, tồn tại vô số liên hệ.

Ngoài ra còn cỏ quán ăn chuyên phục vụ cho đối tượng là người làm công trong nha môn. vương Quý mời vương Hiển đi ăn cơm chính là ở chỗ này.


Kêu mấy dĩa rau xào, còn có một rắn ăn trứng gà, cổ họng nghẹn ngào,
"Đến cuối cùng là có chuyệa^Chíệntạ^có thể nói rồi chứ?"
vương Hiền thở dài
“Có phải là chuyện"^ dâu hay không?"
"Ngươi làm sao biết..."

vương Quý sừng sờ, lại hiểu rõ nói:

"Ngươi bây giờ thật là thông minh, đúng là chuyện của chị dâu ngươi
Nói rồi cắn răng một cái.

"Hai ta đã làm hòa rồi."

■•vậy thì tốt."

vương Hiền cười nói. "Ngươi không tức giận?" "Ta tức cái gì?"
...
vương Hiển nghiêm mặt nỗi:


"Lão nhị ngươi thực sự là hiểu chuyện."

vương Quý vui vé nói:

"Ta muốn đón nàng về nhà, ngươi đồng ý sao?"

"Ta sao lại không đồng ý?"

vương Hiền hai tay mở ra nhún vai nói:

"vấn đề là, ta đồng ý cũng vô dụng."
"Đúng vậy, phải đợi nương đồng ý."

vương Quý thoáng chốc cụt hứng, sau đó mong chờ nhìn vương Hiền nói:

"Ngươi thông minh, giúp ca ca nghĩ ra biện pháp đi."

"Ta còn bị lão nương đùa giỡn thành con khi đây.'

vương Hiền cười khổ uống một ngụm trà nói:

"Ngươi cảm thấy ta có thể có biện pháp gì chứ?"\

vương Quý phiền muộn cúi đằu.^Jy
"Ngươi có nói qua với lão nương chưa?"
Món ăn đưa lên, vương Hiền tiếp nhận mâm, vừa bày ra vừa nói.

"ừm."

ĐẠI QUAN NHÂN
vương Quý gật gù


Tác giả: Tam giới đai sư

"Bà nói người nhà họ Hầu không phải đã nói sao, ra khỏi cửa nhà họ vương, Thúy Liên không còn là vợ nhà họ vương nữa ..."

vương Quý nhỏ giọng nói:

"Còn nói Thúy Ni của Lưu Đại thúc nhà ờ phía tây, khuê nữ như hoa cúc, chảng qua đòi hai mươi xâu tiền làm lễ hỏi..."

vương Hiền đô mồ hôi à nha, lào nương thật có phong độ của một nữ
"Ngươi cảm thấy sao?"

"Trước kia chi là lời nói khi tức người rất tốt..."
vương Quý cúi đầu nói:

"Lúc nàng còn là khuê 1 đâu, cùng với chúng ta cũn không được."


i nào phải chịu khổ sờ như thế
1 một năm, cuối cùng mới chịu

Nói rồi lại nhô g.5n£. \

"Một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa, lại nói nàng đã nhận sai..."

vương Hiền gật đầu nói:
"việc này, ta sẽ giúp, ai bâọ íúc trước đều là bởi vì ta." z
"Cái này..."
vương Hiền thở dài nói: t/

"Giúp sao?"

"Lào nương một khi đà tức roi, cũng không phải dễ dàng liền có thể

"Trừ phi cái gì?"

vương Quý trợn to mắt hỏi.

"Trừphi có cái gì đỏ cỏ thể làm lý do để cho nàng nhả ra."

vương Hiền cười nói:

"Lão nương không phải từng nói sao, ở trước mặt con cái, mật mũi là

"Lý do gì?"

vương Quý mắt trợn càng lớn.

"Ngươi nghĩ xem lão nương trông mong nhất là cái gì?" vương Hiền từng bước dụ dỗ nói.

"Cháu nội..."

vương Quý nói:

"Nhìn thấy cháu nội nhà người ta, bà hận không thể đoạt lấy nuôi trong nhà."

"Đây chăng phải là xong rôi sao ..."

vương Hiền gắp lên một cọng măng, nhai kỳ nuốt chậm. Lại nói mấy ngày nay ăn cơm ở nha môn, hắn đương nhiên không giống như quỷ đói đầu thai, không đến mức quá đói bụng.

vương Quý mê man nhìn hắn, một lát mới nói:
"Ý của ngươi là, để nàng ôm cháu nội trờ về?"
"Không cần chờ đến khi sinh ra, mang thai là được rồi." vương Hiền nói:

"Nếu như là mẹ chồng bình thường, lừa gạt một chút là được, khổ nỗi lấy mắt vàng chói lừa cùa lão nương, nhất định sẽ lòi ra."
"Ai, nểu có thể sinh, thi cũng đã sớm sinh rồi..."

vương Quý nghe vậy thất vọng nói:

"Không cần gấp gáp."

vương Hiền nhẹ giọng nói:

thời gian, nhiều nhất là ba tháng, bảo đảm ngươi Lam Điền chủng ngọc!" (Lam điền chủng ngọc dưa‘trèi/điển cổ Dương Bá Ung ở VÔ Chung Sơn tại Lam Điền trong ra ngọc sau này tìm được vị hôn thê tốt, ý chi nam nữ có được nhàn duỵèn.nhir ý eon đàn cháu đống)

"Thần kỳ như thế?"

vương Quý há to mồm 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất