Đại Quan Nhân

Chương 38: Làm sao chen lên Tư (tam) (1)

Chương 38: Làm sao chen lên Tư (tam) (1)
Cha cũng đúng lúc đang ở nhà, cười tủm tim uống trà, nhìn vợ truy đánh nhi tử. Ngân Linh cùng ở một bèn hô to cố gắng lên, khiến cho Lam I liíinli Xhi dơ kliỏc i' ■ >: vãotrong phòng.
cạnh cha, hỏi:

Đợi lão nương rốt cuộc bó qua I "Cha, ngươi về lúc nào thế?”
/ương Hiền ngồi vào bên

Cha cười đánh giá hắn nói: "Bộ bạch sam này không dễ mặc nhỉ".
vương Hiền thở dài nói: "Ta ăn chút cơm trước đã..." "ừ, bánh vừng cha mua về từ Hàng Châu đó". Ngân Linh như hiến vật quý đưa ra gói lá sen nói. "Các ngươi ăn đi, đồ chơi này dính răng".
"Còn thừa cơm không, ngâm chút nước là được".
"Xem ngươi xuống nông thôn như vậy".
Cha híp mắt nói:
"Không ai quản


"Quản cơm".
vương Hiền không lay chuyển được muội muội, đành phải cầm một miếng bánh vừng nếm thừ nói:
"Chi là ăn chè bế môn (không cho khách vào nhà)".
"Ngu, ra ngoài đừng nổi mày ỉà^^tao!£| 1
Cha nghe vậy giận dừ:
"Mặt mũi ông đây tìuúngaậlắm mất sạch!".
Thấy cha cầmđ,ê giày cũng định quất mình, vương Hiền một mặt trốn một mặt buồn bực nồi: "Còn không phải do cha tạo nghiệp sao".
"Haizz".
Cha thoáng cái không nói nên lời, thu tay lại nói: hiểm, lần này sao sè gấp như con khi vậy chứ?"
Dừng một lức nói: "Hẳn là làm cho họ Điêu xem..." "Không cần biết cho ại xem". ^\'


vương Hiền cu

Dù sao nhi từ cũng bị đùa gần chểt rồi..."
"Không có tiền đồ!"
Cha trừng hắn một cái nói:
"Con trai của ta nếu ngay cả huyện nha Phú Dương cũng không sổng được, ta đem họ viết ngược!" "Cha, chừ vương viết ngược vẫn là vương..."
Ngân Linh nhỏ giọng nói.
"Người lớn nói chuyện con nít chen vào làm gì, đi học thêu hoa với tỷ tỷ ngươi đi!"
Cha đem nữ nhi đuổi đi nói: ' Đem chuyện mấy ngày qua, nói hết cho ta nghe".
vương Hiền đà sớm nín hỏng, rốt cuộc tìm được cơ hội kể khổ.
vương Hưng Nghiệp nghe miêu tả của nhi tử, đôi mắt càng trừng càng tròn, khuôn mật hàm hậu kiên quyết, biến thành kim cương trợn mắt. vừa định phát tác, lại nghe lão nương gầm lên một tiếng:
"Ngươi bớt nhúng tay vào!” vương Hưng Nghiệp cả đời bị vợ quản đến ngoan ngoãn, duy chi có ờ chuỵện Lý Thịnh, luôn giữ tự tôn cao. Thấy lão nương trừng mắt, cha "Giết gà không cần đao ĩữốtrâu, ngu phìhxuất mã là đủ rồi..."
-
ĐẠI QUAN NHÂN "Hừ, trước tiên để chuyện I
"Không nói còn không biết, tiểu nhị không ngờ bị Lý Cẩu Tử khi dễ thành như vậy!" "Được được được".
vương Hưng Nghiệp khoát tay nói: {
"Ngươi vào phòng trước đi, ta nói tin èvới c^trai".
’ ’ ’ . .... •
"Nhốt định phải khiến hắn chéị^lật khóờổi!"
Lão nương ra lệnh, ôm phòng.
Nhìn lão nương đóng cửa lại, cha lau lau mồ hôi, lúng túng nói:
"Mẹ ngươi hai năm nay, quả thực biến thành nữ đại vương rồi".
"Nếu không sao chóng đờ cái nhà này?" vương Hiền thở dài nói: "Nhi tử khi đó không hiểu chuyện".
Cha rất để ý hình tượng ở trước mặt con trai, chi là có ngại càng tô eàngđen: x
"Nổi chuyện của ngươi đi, lão già Triều Thiên Tiêu kia nhất định không biết ngươi là nhi tử cửu tín nếu không hán không dám khi dễ ngươi".
"Cha muốn theo cọn đi thử một chuyển?" vương Hiền hỏi.

"Thúi lắm!"
"ông đây là quan, hắn là dân, lúc nào cũng nên là hắn tới gặp ta!"
Nói xong chi vào nhi tử quở trách: "Con trai, mày sống ở nha môn này, thật sự là quá dọa người!"
"Con mới lăn lộn mấy ngày, còn bị ăn hiếp không..." vương Hiền buồn bực nói: "Đến bây giờ vẫn không hiể "Haizz, cũng đúng".
vương Hưng Nghiệp gật đầu nói:
Nói xong sờ sờ cằm nói:
"Triều Thiên Tiêu kia mày khoan đi đã, mấy ngày nay cử ở nhà nghi ngơi đi, chờ hán tới cửa để van cầu mày".
ZZZ.
vương Hiên trừng lớn măt nói:
"Làm sao có thể? Lươngmrởng đều là trâu bò..."
"Hừ hừ".
vương lão cha cười lạnh nói:
Thấy cha lòng tin tràn đầy như vậy, vương Hiền cũng yên tâm, trong lòng tự nhủ xem ra thứ ta cần học, thật đúng là nhiều.
"Cổ điều đây là đầu ngứa đâu gãi đấy, không trừ tận gốc được".
Lại nghe cha vừa khẩy chân vừa thở dài nói: "Lý Cẩu Tử làm việc ngay cả nước cũng không lọt, chưa bao giờ lộ nhược điểm, nểu không ta đã sớm đem hắn chinh chết".
Đây đều là tật xấu dường thành ở ruộng muối, cùng không biết trước
"Lại nói tiếp, cha xem cáì này trước thử đi".
vương Hiền từ trong lòng ngực, móc ra túi giấy, đưa cho cha nói: "Chi xem tờ đầu tiên là được".
ra từ bên trong".


mọt cai. rol CHỌC không I phục hồi tinh thần lại,
"Đây là từ đâu ra?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất