Chương 91: Tư lại hộ phòng (2)
“Một mình hắn sao làm?,'/
Nhị Hắc hỏi.
“Trần Đức Nghiệp đã thương lượng xon/^với cha mẹ Liễu thị, hai người bọn họ có thê làm thay Liêu thị, lại nghĩ cách thông khí cho Liêu thị là được".
Tính tình suất Huy nôn nóng, may có một Nhị Hắc cà ngày nhác nhở hắn, mới dần dần tỉ mỉ cẩn thận.
“Hôn thư này rất trọng yếu". Nhị Hắc nghe vậy chậm rãi nói.
"ừm".
Suất Huy gật đầu nói: "Ngày còn phải trước khi Liễu thị mang thaLmới có thể chứng minh hai người bọn họ không phải là thông dâm, chi là cưới kín mà thôi".
“Thông dâm cái rắm".
Nhị Hắc luôn rất có kiến giải nói: “Một người vợ đã chết, một người chồng đã chết, vừa hay kết nhịp, sao tính là thông gian chứ?" “Nhà họ vu tố cáo thông dâm, chi là uy hiếp mà thôi, nhung đối với Trân Đức Nghiệp cùng Liêu thị mà nói, phiên toái chân chính ở chô, Liễu thị chết chồng, trong lúc để tang không thể bàn gả".
vương Hiên bây giờ là chuyên gia luật pháp, phá vỡ trầm mặc nói:
“Nêu Liêu thị mang thai vào dịp để tang, vậy hai người bọn họ sẽ phiền toái lớn". * suất Huy nhớ tới, mình có thuyết minh tình hình cụ thể và ti mi do Chu Đại Do viết, vội đưa cho vương Hiền.
vương Hiền nhìn thoáng qua, thở ph.o nói:^.
“Cũng may, ở hai mươi tám tháng này".
“Ý của đại nhân là, giúp chuyện này.
Suit Huy hói.
“Giúp, đây là hành thiện tích đức mà".
Khóe miệng vương Hiền nở nụ cười bí hiểm nói: “Ngứời có tình sẽ thành thân thuộc, con của bọn hắn cũng sẽ không bị luận là nghiệt chủng".
“Chúng ta còn có thể kiếm được một món tiền".
Nhị Hắc cũng nói trắng ra:
“Đại nhân còn có thể mượn cơ hội chinh nhà họ vu một phen!"
vương Hiền người này rất ghi thù, sau khi bị đám tú tài chinh ở Tây Hồ, mặc dù xuất hiện bước ngoặc thần kỳ, nhưng vẫn nhớ mãi không quên. Chi là những tú tài kia đồng khỉ liên chi, không phải là dễ đối phó như vậy.
Suất Huy khó hiểu nói: “Ngươi có cao chiêu?"
“Đơn giản". đ
Trên mật than đen thui của Lưu Nhị Hắc, lộ ra vẻ hưng phấn:
J‘Chi cần chúng ta giúp Trần Đức Nghiệp bổ sung hôn thư, hắn và Liêu thị đà thành vợ chồng hợp pháp. Nhà họ vu sẽ thành cường đoạt nhân khâu, sẽ là bọn họ bán Liễu thị, chính là cướp bán nhân khẩu, có đủ cho bọn họ uống nước đắng không?"
“Hắc".
Suất Huy rất bội phục nói : “Nhị Hắc, ngươi càng lúc càng giống tên xúi bẩy!"
Nói xong ngược lại hỏi vương Hiền: “Đại nhân, biện pháp này của hấn có được không?
“Tạm được".
vương Hiền thản nhiên nói:
“Có điều phải nghĩ biện pháp, dụ vu Dật Phàm vào..
"Cái này đơn giản mà".
Suất Huy cười ti tiện nói:
ĐẠI QUAN NHÂN
ác giả: Tam giới đợi sư
"Cái này là sờ trường của chúng ta mà!"
vương Hiển gật đầu, giọng nói vẫn không chút gợn sóng như cũ: "Tối thiểu, cởi thân áo lan của họ vu kia xuống".
sự vụ Hộ phòng phức tạp, tuy rằng không phải là quý chinh thuế, cũng chưa mở sổ vàng trọng biên, nhưng cả huyện hai ba vạn gia đình phàn phòng lập hộ, kế thừa tài sản, đăng ký hôn nhân, sang tên sản nghiệp... cũng đủ khiến cả đám Thư bạn bận rộn.
Nhưng Tư lại hộ phòng lại là người rảnh rỗi, năm ngoái vương Hiền đà xem Hộ phòng phân khoa làm việc, lại tổn công phu đi cụ thể chất lọc việc của môi ngựời, điều này khiến hắn dựa vào một quỵển sách tích phân, là có thế khiến thủ hạ vận chuyển hiệu suất cao rồi... Mặc dù không cách nào so sánh được với xí nghiệp đời sau, nhưng có thể ném nha môn niên đại này ra mẩy ngà tư.
Uống trà nói chuyện phiếm tới trưa, liền trôi qua nhẹ nhàng như vậy. Đến trưạ, nhìn thủ hạ thành quần kết đội đi phòng ăn ăn cơm, vương Hiền nuốt nước miếng, sau đó dứt khoát đi về hướng ngược lại... Ổ nhà, có Lâm tỷ tỷ của hắn cùng xử lý hắc ám do nàng ti mi nấu ra đang chờ hỉ”.
Một lát sau, vương Hiền ngồi ờ bên cạnh bàn cơm nhà mình, trước mặt là ba món ăn một món canhi Lạm tj^,tỷ ngồi đối diện vẻ mặt thấp "Nếm thử đi, ta cảm giác cỏ tiến bộ..." vương Hiền vốn định nói với nàng, ta thuê lão mụ tử nấu cơm đi, nhưng nhìn băng gạc trên ngón tay Lâm tỷ tỷ, đó là do thái thức ăn làm bị thương, bọt nước nhỏ trên mặt phẩn, đó là nước sôi bắn lên... Trong lòng thầm than một tiếng, vấn nghiêng búi tóc lộ mặt ngọc, không tiếc tay mềm nấu canh thang. Hắn há có thê không hiểu tâm ý của Lâm tỷ tỷ, lại có thể nào đả kích nhiệt tình của nàng?
Bỏ đi, ăn hết đống này rồi nói sau. Dùng tâm tình hiên ngang lẫm liệt, vương Hiền gắp một cọng rau, đưa vào miệng. Mùi vị cũng khá, chỉ là có hơi dai...
Lại nếm một sợi thịt, không bỏ muối sao? Hớp chút nước đi, ười ạ, hóa ra muối đều bô vào đây... vương Hiền ăn chi là cơm hơi chưa chín kỹ, nước mắt cảm động cũng sắp rớt xuống.
"Tiến bộ quà thật rất lớn... không bao lâu nữa, sẽ có thể vượt qua lão nương".
Lão nương ở Hàng Châu xa xôi hắt hơi một cái, ù ù cạc cạc cả giận nói, lão nương làm thức ăn có khó ăn như vậy sao? Ngân Linh cùng cha nghe được liền sửng sốt.
Nhận được khen ngợi của hắn, Lâm Thanh Nhi vui mừng hớn hở, trước khi bưng lên bàn, nàng tất nhiên đã thử qua, cũng thấy có tiến bộ, mặc dù không quá lớn.
“Ngươi cũng ăn đi".
Trong lòng vương Hiền tự nhủ, có nạn cùng chịu vậy, tỷ tỳ.
"ừm".
Lâm tỷ tỷ bưng chén cơm lên, nhưng không muổn ăn gì.
"Sao, không thoải mái à?" “Có thể là vẫn chưa quen mùi khói dầu".
"Quen thi tổt rồi".
"Ách".
vương Hiền thử dò xét: “Phu tử viết, quân tử xa nhà bếp, tỷ tỷ thật ra không cần phải tự minh xuống bếp, chúng taợnời người nấu cơm cũng được".
"Không được"
Lâm Thanh Nhi kiên quyết nói: “Mẹ nói nữ nhân nhất định phải biết làm cơm, bởi vì cuộc đời này luôn có lúc không mời được đầu bếp!"
Cũng từng trải qua gia đạo sa sút, Lâm tỷ tỷ rất tin kinh nghiệm của lão nương.
"Haizzz, quá bi quan rồi..
vương Hiền ngoại trừ gượng cười, còn có thê nói cái gì? Nhưng trong lòng đã oán giận lão nương ở Hàng Chau, ngươi đây là đẩy con trai vào trong hố lửa rồi..1
Thành Hàng Châu, láp nương đang dùng cơm, lại hắt hơi hai cái, hạt gạo cũng sặc vào trong lô mũi.
Cũng may vương Hiền còn tuyệt chiêu chưa ra...