Chương 137: Thân thể Tiên Thiên
Ngày hôm đó, Cố Dương đã tổ chức một yến tiệc trong viện để chào đón sự trở lại của Lăng Linh.
Trong yến tiệc chỉ có hai người họ, Trương Tiểu Hải rất biết điều, hắn không đến làm phiền họ.
Lăng Linh cầm ly rượu lên, kính hắn một ly trước, như thể nàng đã hạ quyết tâm, nàng nói: “Ta phải nói với ngươi một chuyện.”
Lúc này trời đã vào chiều, trong nhà thắp nến, dưới ánh lửa, trong mắt nàng dường như có những vì sao sáng.
Cố Dương đặt ly rượu trên tay xuống: “Ngươi nói đi.”
“Thực ra ta không phải mang họ Lăng.”
Lăng Linh khẽ nói: “Họ ban đầu của ta là Vũ, ta phải đổi tên của mình chỉ để che giấu tai mắt.”
Cố Dương mỉm cười: “Vậy nên ngươi tên là Vũ Linh Linh, quốc sắc thiên hương đứng thứ năm Hồng Nhan bảng chính là ngươi.”
Lăng Linh, không đúng, Vũ Linh Linh thấy hắn có vẻ không ngạc nhiên chút nào, nàng không khỏi giật mình: “Ngươi đã biết chuyện này từ trước rồi?”
“Thực ra cũng không quá khó đoán.”
Cố Dương sẽ không nói rằng trong một lần mô phỏng hắn mới biết được xuất thân lai lịch của nàng.
Một khi biết rằng nàng là người của Vũ gia, cộng với việc có một người tên là Vũ Linh Linh trong Hồng Nhan bảng, tự nhiên sẽ rất dễ dàng để ghép những manh mối này lại với nhau.
Nàng vẫn quá thành thật, nàng đổi tên đổi họ mà cũng không biết đổi cho hết.
Tuy nhiên, Cố Dương vẫn có chút tò mò: “Dáng vẻ này của ngươi, ngươi đã từng dịch dung đúng không?”
Lăng Linh gật đầu, lấy ra một chiếc mặt dây chuyền từ trong y phục. Đó là một hạt tròn cỡ móng tay, tỏa ra ánh sáng màu tím nhạt: “Đây là Huyễn Linh Châu, nó có thể dịch dung, ngay cả Thần Thông cảnh cũng không thể nhìn thấu được.”
Nàng vừa nói vừa giải thích thêm: “Một viên Huyễn Linh Châu chỉ có thể sử dụng một lần, một khi đã tháo ra, nó sẽ mất tác dụng vĩnh viễn...”
Ý của nàng là bây giờ vẫn chưa đến lúc để nàng tiết lộ dung mạo thật cho hắn xem, bây giờ vẫn chưa phải lúc nàng có thể công khai thân phận.
Cố Dương hiểu: “Không quan trọng, tương lai sẽ có cơ hội.”
Hắn lại hỏi: “Bây giờ ta nên gọi ngươi là Vũ Linh Linh hay Lăng Linh?”
Lăng Linh đảo mắt, nàng nhẹ nhàng nói: “Trước mặt ngươi, ta sẽ luôn là Lăng Linh.”
Cố Dương nghe ra rằng điều này chứng tỏ mối quan hệ của họ sẽ không bởi vì thân phận thay đổi mà thay đổi.
Hắn cầm ly rượu lên và rót đầy ly cho nàng.
Lăng Linh cầm ly rượu lên, một lần nữa uống cạn, cảm giác nóng và đắng dâng lên, nàng nói: “Sau này ta không thể ở bên ngươi thường xuyên được nữa.”
Cố Dương hơi giật mình.
“Cái tên Vũ Linh Linh đã xuất hiện trong Tiềm Long bảng rồi.”
Hắn hiểu ngay lập tức.
Kẻ thù của Vũ gia khi đó, nhìn thấy con cháu Vũ gia có tên trong Tiềm Long bảng nhất định sẽ không ngồi yên mà để nàng trưởng thành.
Họ chắc chắn sẽ cử ai đó tới nhổ cọng cỏ này đi.
Kẻ thù của nàng không phải là người thường.
Hắn giờ lại rất nổi tiếng, mỗi bước đi của hắn đều thu hút sự chú ý của cả thiên hạ. Lăng Linh ở bên cạnh hắn, rất dễ dàng bại lộ, như vậy không có lợi cho cả hắn lẫn nàng.
Yến tiệc này ban đầu là một yến tiệc chào mừng, nhưng bây giờ nó đã trở thành một yến tiệc tạm biệt.
Trong lòng Cố Dương có phần u uất.
…
Đêm đó, Lăng Linh rời đi.
Cố Dương không hề níu kéo, hắn biết rằng nếu hắn lên tiếng, nàng vẫn sẽ ở lại.
Chỉ là cuộc đời không có bữa tiệc nào là không tàn.
Ngay cả Tô Thanh Chỉ - người có mối quan hệ thân thiết nhất với hắn, nói không chừng một ngày nào đó vì một số biến cố nào đó mà cũng phải chia tay.
Nhân sinh vô thường, người đến người… Ôi!
Cố Dương lắc đầu, ném tất cả những suy nghĩ lộn xộn này ra khỏi đầu, cứ nạp một vạn lượng vàng mà Lăng Linh mang tới vào hệ thống trước đã.
Bỗng chốc, số dư của hệ thống trở thành năm trăm sáu mươi vạn.
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Một lần mô phỏng tiêu tốn năm mươi vạn tiền tài.]
Lần này, cuối cùng cũng không bị ai làm phiền.
“Có.”
[Hai mươi hai tuổi, tu vi của ngươi đã là nhất phẩm. Sau khi đánh bại Dịch Nhất, ngươi danh chấn thiên hạ.]
[Ở trong Tĩnh Hải vương phủ, ngươi phá hỏng âm mưu của Xích Tôn giáo. Ngươi cứu được thế tử và vương phi Tĩnh Hải vương, được trên dưới vương phủ coi là ân nhân.]
[Vài ngày sau, Tĩnh Hải vương trở lại vương phủ, cùng lúc đó, Thẩm gia đã phái Thẩm Ngạo đến, muốn đoạt lại công pháp “Phượng Vũ Cửu Thiên”. Thời khắc quan trọng, Tĩnh Hải vương xuất hiện, đánh trọng thương hắn.]
[Không lâu sau, nhờ sự trợ giúp của thần kiếm, Tĩnh Hải vương bước vào Thần Thông cảnh. Ngươi ở lại vương phủ, chuyên tâm tu luyện.]
[Một năm sau, một vị Thần Thông cảnh của Thẩm gia đuổi tới Tĩnh châu thành, một vị Kiếm Thánh trong thành hiện thân, khiến hắn sợ hãi mà rút lui.]
[Một năm sau nữa, ngươi theo chân Tĩnh Hải vương xuất chinh, san bằng Long Môn đảo, chiếm Tẩy Long trì trên đảo.]
[Tĩnh Hải vương tặng Tẩy Long trì cho ngươi, để ngươi tu luyện ở phúc địa này, thể chất của ngươi tăng mạnh.]
[Mười tháng sau, ngươi xuất quan và đưa Tô Thanh Chỉ cùng những người khác đến bí cảnh trên Thiên Trụ sơn.]
[...]
[Hai mươi tám năm sau, ngoại giới diễn ra đại chiến giữa Thiên Nhân, lối vào bí cảnh bị phá hủy...]
[Các ngươi bị Pháp Lực cảnh của Vạn Tượng môn giết chết, hưởng thọ năm mươi ba tuổi.]
Đọc xong, Cố Dương thở phào nhẹ nhõm.
May mắn thay, Tĩnh Hải vương đủ sức mạnh để chặn Thẩm gia.
Quả nhiên, dựa vào một cái cây lớn tốt thì có thể tận hưởng bóng râm, có một chỗ dựa sẽ rất tốt cho việc tu luyện.
Hơn nữa, ở Tĩnh châu thành còn có một vị Kiếm Thánh ẩn thân, chính là vị Thần Thông cảnh chỉ điểm kiếm pháp cho hắn trong lần mô phỏng trước kia.
Không ngờ, người đó thực sự là một vị Kiếm Thánh.
Theo cách nói của Cao Phàm, Kiếm Thánh được phong thánh vì chiến lực của hắn là độc nhất, những người dưới Bất Lậu cảnh không ai có thể đánh bại được hắn.
Lão quái vật Thẩm gia kia không ra, Thần Thông cảnh còn lại của Thẩm gia có lẽ cũng không phải là đối thủ của vị Kiếm Thánh đó.
Tĩnh Hải vương được phong vương tước xem ra là có lý do cả, thì ra có một vị Kiếm Thánh chống lưng cho hắn.
Cố Dương mượn thế của Tĩnh Hải vương để vượt qua sự truy sát của Thẩm gia.
Đợi tới khi mọi chuyện lắng xuống, hắn sẽ trốn vào bí cảnh Thiên Trụ sơn.
Như vậy sẽ chẳng ai tìm được hắn nữa, hoàn mỹ.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
“Ta chọn một.”
Cố Dương một lần nữa trải qua cảm giác đau đớn khi nạo xương tẩy tủy, nhưng lần này nhẹ hơn lần trước rất nhiều, không quá khó để vượt qua.
Một lúc sau, hắn đã mồ hôi đổ ướt áo, nhưng trên khuôn mặt lại lộ ra một nụ cười mãn nguyện.
Lần mô phỏng này thu hoạch cực kỳ lớn.
Hắn có thể cảm nhận được rằng thể chất của mình đã được nâng cao rất nhiều. Tẩy Long trì thực sự là bảo địa, nơi đó rất có lợi cho việc rèn luyện thân thể.
Chân nguyên trong cơ thể đã tăng gần hai phần.
Chỉ một lần mô phỏng, thực lực của hắn đã một lần nữa tăng lên đáng kể.
Nếu bây giờ có thể gặp lại vị thánh tử Xích Tôn giáo đó, Cố Dương sẽ không để hắn trốn thoát.
Đôi mắt của Cố Dương hừng hực tinh thần chiến đấu: “Mô phỏng thêm lần nữa!”
Bây giờ hắn đã tìm ra con đường có thu hoạch lớn nhất, điều hắn cần làm là liên tục lặp lại.
…
Sau khi mô phỏng hết lần này đến lần khác, thể chất của Cố Dương càng ngày càng mạnh, tuy rằng cường độ gia tăng càng ngày càng nhỏ, nhưng chồng lên thì đã rất khả quan.
Cho đến lần mô phỏng thứ chín.
[…Mười tháng sau, ngươi đã ngưng tụ thành thân thể Tiên Thiên.]
[Ngươi xuất quan và đi đến bí cảnh Thiên Trụ sơn. Trong hai mươi tám năm, ngươi đã ngưng tụ thành Tiên Thiên Chi Khí.]
[...Với Tiên Thiên Chi Khí đó, ngươi đã chặn được một đòn của cường giả Pháp Lực cảnh... Ngươi chết, hưởng thọ năm mươi ba tuổi.]
Thân thể Tiên Thiên?
Cố Dương nhận thấy lần mô phỏng này đã xuất hiện biến hóa, không ngờ ngưng tụ ra cái gì mà thân thể Tiên Thiên.
Cái tên này thoạt nhìn là có thể thấy không phải thứ đơn giản.
Thật không may, bây giờ không có ai để hắn hỏi.
Thành thật mà nói, hắn đã mô phỏng lại nhiều lần và mỗi lần tu luyện ở Tẩy Long trì, thể chất của hắn sẽ được tăng cường.
Đến lần mô phỏng thứ tám, hắn cảm thấy rằng mình thực sự trở thành siêu nhân.
Chỉ với sức mạnh của xác thịt, không cần sử dụng đến chân nguyên, hắn cũng có thể đánh bại những nhất phẩm có thực lực yếu hơn.
Bây giờ, hắn ngưng tụ được cả thân thể Tiên Thiên.
Đây chắc là sự thay đổi về lượng đã gây ra sự thay đổi về chất.
Mà Tiên Thiên Chi Khí đó thực sự có thể chặn một đòn của Pháp Lực cảnh!
Điều này cũng quá khoa trương, đó là Pháp Lực cảnh đấy, tầng đầu tiên của Thần Thông cảnh là Kim Thân cảnh, sau đó mới đến Pháp Lực cảnh.
Tiếc là Tiên Thiên Chi Khí đó bị dùng hết trong lần mô phỏng này rồi.
Hắn thật quá đau lòng, lãng phí quá đi mất. Nếu không dùng hết nó, hắn có thể giữ lại, thêm một con át chủ bài cực kỳ lớn.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm năm mươi ba tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm năm mươi ba tuổi.]
[Ba, trí tuệ cuộc đời năm năm mươi ba tuổi.]
“Ta chọn một.”