Chương 180: Lai lịch của tứ đại thánh địa (2)
“Hiện giờ để ta dạy ngươi đao thứ hai trong “Thiên Vấn Cửu Đao”, nghe cho kỹ…”
Vũ Nhị là người tính tình nôn nóng, lúc này đã bắt đầu truyền thụ đao pháp.
…
Từ Giang châu đến Thần Đô cần phải vượt qua ít nhất năm châu, khoảng cách tương đối xa xôi.
Cố Dương vẫn luôn lo lắng vị phụ thân Thương Thần kia của Tào Y Y sẽ đuổi tới, cho nên muốn mau chóng đến Thần Đô, nhưng Vũ Nhị lại nói hắn không cần phải vội, phiền toái đã giải quyết xong.
Hắn thật sự sợ hết hồn, không ngờ rằng Vũ Nhị có mặt mũi lớn như vậy, đến cả Thương Thần đều phải nể mặt.
Từ danh hiệu Thương Thần này đã biết được, phụ thân của Tào Y Y là một mãnh nhân cùng cấp bậc với Kiếm Thánh.
Đã như vậy, Cố Dương lập tức bình tĩnh lại, học đao pháp với Vũ Nhị.
Sau đó, bọn họ lại đổi sang ngồi thuyền, men theo một kênh đào có thể đi thẳng đến Thần Đô, trên thuyền cũng càng tiện hơn.
Chỉ chớp mắt, đã qua hơn mười ngày.
Vũ Nhị gần như ăn tươi nuốt sống, cứng rắn nhét toàn bộ đao pháp cho hắn, cũng không quan tâm hắn có thể tiêu hóa được hay không.
Thời gian mười mấy ngày đã truyền xong hai chiêu thức đao pháp.
Trong đêm nay, Vũ Nhị gọi Cố Dương lên trên boong thuyền, nói: “Được rồi, thứ nên dạy ngươi cũng đã dạy gần hết rồi, về sau luyện thành như thế nào thì phải dựa vào chính ngươi thôi.”
Trong lòng Cố Dương đã có suy đoán: “Tiền bối phải đi sao?”
“Ừm, đời này của lão phu chỉ sợ cũng không thể bước chân đến Thần Đô. Về sau cần dựa vào chính ngươi, nhớ kỹ, gặp chuyện đừng quá mức cậy mạnh, cần biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, cho dù đã đến Thiên Nhân thì đã sao, còn không phải vẫn chết khô trong một viện nho nhỏ sao…”
Cố Dương nghe thấy lời này có gì đó không đúng, vội vàng cắt ngang lời hắn, nói: “Sáu chiêu thức đao pháp còn lại, khi nào tiền bối mới dạy ta?”
“Sáu chiêu thức đao pháp còn lại phải dựa vào chính ngươi.”
Vũ Nhị nói xong, đột nhiên nhảy xuống nước.
Cố Dương không đuổi theo, chỉ hơi nghi hoặc, lời này là có ý gì?
Chẳng mấy chốc, hắn đã không cảm ứng được tung tích của Vũ Nhị, khẽ nói: “Tiền bối, bảo trọng.”
Từ sau khi hắn xuyên quan thế giới này, đây là người đầu tiên bằng lòng dốc túi truyền thụ mà hắn gặp được trong hiện thực.
Mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng hắn đã coi lão giả này thành sư phụ rồi.
Có sư phụ thật tốt, có thể thay hắn ngăn cản một sát kiếp, còn có thể chỉ điểm đao pháp cho hắn.
Đây là lần đầu tiên Cố Dương có đãi ngộ như vậy.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn phải chia tay.
Hắn xoay người, nhìn về phía Thần Đô, thầm nhủ: “Thần Đô, ta tới rồi.”
Trong mô phỏng hắn đã tới thành thị cổ xưa mấy ngàn năm lịch sử này rất nhiều lần, nhưng kết cục mỗi lần đều không được tốt.
Hiện giờ, cuối cùng hắn vẫn phải đi tới Thần Đô, bước lên sân khấu lớn nhất trên thế giới này.
…
[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao năm mươi vạn tiền tài.]
Trong phòng, Cố Dương mở hệ thống ra.
Đây là lần đầu tiên hắn mở mô phỏng ra từ sau khi rời khỏi Giang châu.
“Có.”
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là nhất phẩm đỉnh phong, chỉ suýt chút nữa ngưng tụ Kim Thân. Ngươi đánh bại Lâm Diệc Mặc Kim Thân cảnh nhất trọng, danh chấn thiên hạ, trở thành người đệ nhất dưới Thần Thông cảnh.]
[Ngươi đến Thần Đô, vừa xuất hiện đã bị các nơi lôi kéo, cuối cùng ngươi gia nhập nội vệ, trở thành phó thống lĩnh, chiếm được hai lần cơ hội vào Hoa Thanh trì rèn luyện.]
[Hai tháng sau, hoàng thất tiến hành nghi thức tế thiên, bởi vì thân thể hoàng đế không tốt, do hoàng hậu chủ trì thay, ngươi phụ trách bảo vệ hoàng hậu.]
[Trong lúc tế thiên, đại hoàng tử và mấy vị đại thần đột nhiên làm khó dễ hoàng hậu, rất nhanh đã phát triển thành một trận hỗn chiến. Ngươi che chở hoàng hậu rời đi. Thời khắc mấu chốt, mấy vị cao thủ đại nội xuất hiện, trấn áp phản loạn.]
[Biểu hiện của ngươi đã được hoàng hậu khen ngợi, nàng định gả tam công chúa cho ngươi, bị ngươi từ chối khéo. Sau khi tam công chúa biết được đã cực kỳ phẫn nộ, mời một vị cường giả Pháp Lực cảnh đánh ngươi trọng thương.]
[Mấy tháng sau, một vị cường giả Pháp Lực cảnh xuất hiện trước mặt ngươi, bắt giữ ngươi.]
[Hơn một năm sau, ngươi bị đưa đến một bí cảnh, ngày đêm khổ tu.]
[Bốn mươi năm sau, ngươi chậm chạp không có cách nào đột phá đến Thần Thông cảnh, bị đưa đến dưới một gốc cây thần cực lớn, ngươi bị rút sạch máu tươi mà chết, hưởng thọ sáu mươi tư tuổi.]
Cố Dương xem xong kết quả của lần mô phỏng này, không khỏi sửng sốt.
Không đúng, kho báu Hạ triều kia đâu?
Vì sao trong nghi thức tế thiên lần này, không có ai mở kho báu kia ra?
Sự biến hóa này, thật sự hắn không hiểu nổi.
Rốt cuộc xảy ra biến hóa ở đâu?
Đợi chút!
Đột nhiên, trong đầu Cố Dương lóe lên.
Biến hóa chủ yếu nhất có hai điều, một là hắn không tới Võ viện tra tư liệu, không giải mã văn tự trên bản đồ kho báu kia.
Hai là hắn không tới Trích Tinh các ở Văn viện, nghiên cứu câu hỏi khó mà Thiên Nhân để lại ở tầng cao nhất.
Má nó, nói như vậy, lần mô phỏng trước, sở dĩ kho báu Hạ triều bị tiết lộ ra ngoài đều do ta tạo thành?
Cố Dương càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Danh tiếng của hắn quá lớn, nhất cử nhất động đều không thể giấu được những con mắt của người có lòng, chỉ cần điều tra một chút xem hắn đang đọc những tư liệu gì thì đoán được hắn đang tìm thứ gì cũng không phải là việc khó…
Đương nhiên, cũng có thể là do trong Võ viện có một cường giả Bất Lậu cảnh đang ẩn nấp, có thuật Nhìn Trời Nghe Đất, có thể dưới tình huống hắn không phát hiện ra đã biết được bí mật của bản đồ kho báu.
Cố Dương biết, lần mô phỏng trước đó mình quả thật đã quá sơ ý, thứ quan trọng như vậy lại không cẩn thận để lộ ra ngoài, cuối cùng kéo tới hơn mười vị cường giả Thần Thông cảnh.
Đột nhiên, hắn chợt nghĩ.
Nếu như vậy, nói cách khác, chỉ cần hành động thỏa đáng, hắn hoàn toàn có thể độc chiếm kho báu kia.
Ánh mắt Cố Dương sáng lên.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm sáu mươi tư tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm sáu mươi tư tuổi.]
[Ba, trí tuệ cuộc đời năm sáu mươi tư tuổi.]
Cố Dương vốn định chọn điều hai, hắn vì tu luyện đao thứ hai và đao thứ ba của “Thiên Vấn Cửu Đao” nên mới mở lần mô phỏng này ra.
Nhưng mà, hiện giờ hắn thay đổi chủ ý.
“Ta chọn một.”