Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1302. Lễ vật trân quý hơn

Chương 1302. Lễ vật trân quý hơn
Đáng tiếc là hiện tại bọn họ muốn trốn cũng đã chậm, đôi tay trắng nõn của Vĩnh Dạ Nữ Đế vung lên, lập tức một vùng tăm tối hướng về những Đại Đế cùng sinh vật siêu cấp thần huyết đó cắn nuốt lao đi.
Đại Đế cùng sinh vật siêu cấp thần huyết mắt thấy mình sắp bị bóng tối cắn nuốt liền kinh hãi gần chết, vội vàng bộc phát ra lực lượng, ý đồ đánh tan bóng tối kia, nhưng mà lực lượng có thể nói là đỉnh cấp ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, đánh vào trong bóng tối kia, lại không một tiếng động bị cắn nuốt mất, ngay cả một đám bọt nước đều không thể hiện lên.
Trong chớp mắt, trong sự hoảng sợ của những Đại Đế cùng sinh vật siêu cấp thần huyết đó, ở bên trong tiếng gầm gừ phẫn nộ, toàn bộ đều bị cắn nuốt ở bên trong bóng tối.
- Giả thần giả quỷ!
Vô Thần Đại Đế quát lạnh một tiếng, thân thể trực tiếp xé rách không gian, nắm Vô Thần Đao chém tới Vĩnh Dạ Nữ Đế.
Y không tin Bán Thần thật sự có thể hàng lâm xuống không gian thứ ba Tí Hộ Sở, cho rằng phủ xuống có khả năng chỉ là một cái phân thân của Vĩnh Dạ Nữ Đế, đồng thời cũng vô cùng tin tưởng đối với lực lượng của mình, muốn chém giết Vĩnh Dạ Nữ Đế.
Mắt thấy Vô Thần Đại Đế đã chém tới trước mặt Vĩnh Dạ Nữ Đế, Vĩnh Dạ Nữ Đế lại chỉ thuận tay vung lên, lập tức bóng tối đã cắn nuốt Vô Thần Đại Đế, lập tức không còn một tiếng động.
Sau đó tay ngọc của Vĩnh Dạ Nữ Đế lại nhẹ nhàng vẫy, giống như là lau bảng đen, toàn bộ xóa đi bóng tối kia.
Hàn Sâm kinh hãi phát hiện, sinh vật siêu cấp thần huyết cùng Đại Đế đều theo bóng tối kia biến mất không thấy đâu nữa.
- Những Đại Đế cùng sinh vật siêu cấp thần huyết đó đâu?
Hàn Sâm nhịn không được hỏi một câu.
- Đã triệt để bị gạt bỏ.
Vĩnh Dạ Nữ Đế lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm trong lòng cả kinh:
- Những Đại Đế đó còn có thể phục sinh lại không?
- Không thể, bọn họ đã không có cơ hội như vậy nữa.
Vĩnh Dạ Nữ Đế thuận miệng nói ra, giống như là đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Vừa nói xong, Vĩnh Dạ Nữ Đế lại khẽ nhíu mày:
- Linh Hồn Chi Thạch lại có thể tự động cưỡng ép phục sinh y, đúng là có chút bản lãnh.
- Mẹ đang nói là Vô Thần Đại Đế?
Tà Liên Nữ Đế hỏi.
Vĩnh Dạ Nữ Đế khẽ gật đầu:
- Thời gian mẹ phủ xuống có hạn, cũng không tiện đi hủy diệt Linh Hồn Chi Thạch của y nữa, nhưng mà cũng không sao cả, con theo mẹ trực tiếp đi lên không gian thứ tư Tí Hộ Sở đi, về sau không còn ai dám có nửa phần bất kính đối với con nữa.
- Có thể trực tiếp đi ư?
Tà Liên Nữ Đế kinh ngạc hỏi.
Vĩnh Dạ Nữ Đế mỉm cười nói:
- Bằng không con cho rằng Bán Thần hàng lâm để làm gì?
- Thế nhưng mà cũng không phải là con triệu hoán tế đàn.
Tà Liên Nữ Đế nhìn về phía Hàn Sâm.
Vĩnh Dạ Nữ Đế thuận miệng nói ra:
- Dẫn hắn cùng đi là được.
Hàn Sâm vội vàng nói:
- Cám ơn Bán Thần đại nhân, tôi không muốn đi, ngài mang Tà Liên tỷ tỷ đi là được rồi.
Trong lòng Hàn Sâm nhịn không được mắng to Long Đế, thằng này quả thật không đáng tin cậy một chút nào, căn bản chính là kiến thức nửa vời, cũng dám ở trước mặt Hàn Sâm nói hươu nói vượn.
Hiện tại Hàn Sâm xem như đã biết, Bán Thần hàng lâm căn bản chính là một con đường mau lẹ, có thể an toàn tiến vào không gian thứ tư Tí Hộ Sở, không cần chịu nỗi khổ thần hỏa tẩy lễ kia, trăm phần trăm có thể tấn chức Bán Thần.
Đáng tiếc là Hàn Sâm không có một chút hứng thú nào đối với loại phương thức tấn chức Bán Thần này, không nói đến khóa gen của hắn còn chưa hoàn toàn mở ra, cho dù mở ra, hắn cũng sẽ đi Thiên Giai chịu đựng thần hỏa tẩy lễ tấn chức Bán Thần, sẽ không đi đường tắt như vậy.
Nếu Hàn Sâm muốn đi đường tắt, trực tiếp đi tới tiến hóa trì là được rồi, tương tự cũng là xác xuất thành công trăm phần trăm, cũng không cần phải phiền phức như thế.
- Mẹ, con vẫn là đi lên Thiên Giai tấn chức Bán Thần đi. Tà Liên Nữ Đế trầm ngâm một chút, vô cùng kiên định nói ra. Vĩnh Dạ Nữ Đế tán dương vuốt ve tóc Tà Liên:
- Con có lòng tin như thế tự nhiên là tốt nhất, được thần hỏa tẩy lễ có rất nhiều chỗ tốt đối với thần thể, là chính đạo để tấn chức Bán Thần.
Nói xong, Vĩnh Dạ Nữ Đế khẽ nhíu mày, đột nhiên điểm ra một tia sáng màu đen rơi vào trong tay Tà Liên Nữ Đế:
- Thời gian của mẹ không còn nhiều lắm, lập tức phải trở lại không gian thứ tư Tí Hộ Sở, cái này con cầm lấy, nếu như tên Vô Thần kia lại đến †ìm con gây chuyện, vật ấy có thể đánh lui y, bảo vệ cho con bình an.
Nói xong, Vĩnh Dạ Nữ Đế đã chậm rãi đi trở về tế đàn, thân thể cũng một lần nữa chầm chậm hóa thành tượng đá.
- Này này. .. Bán Thần… ngài khoan hãy đi mà. .. là tôi triệu hoán ngài phủ xuống… dù sao ngài cũng phải cho tôi ít đồ chứ?
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, muốn tiến lên đòi chút chỗ tốt, nhưng mà lời còn chưa nói hết, đã thấy Vĩnh Dạ Nữ Đế trở lại bên trên tế đàn biến thành tượng đá.
Sau một lát tế đàn kia liền trực tiếp tan biến ở trong một mảng bóng tối, sau đó hai mắt liền tỏa sáng, Hàn Sâm cùng Tà Liên Nữ Đế liền trở về bên cạnh dạ quang thạch.
Chỉ thấy trên dạ quang thạch tràn đầy vết rạn, trực tiếp nứt vỡ, rốt cuộc không còn tồn tại nữa.
Đồng tước đã rơi vào trong tay Hàn Sâm, cũng không có dị biến gì nữa, cũng không tiếp tục run rẩy.
Gương mặt Hàn Sâm lập tức lộ ra vẻ buồn bực, thật vất vả triệu hoán ra một Bán Thần, vậy mà hắn không mò được chỗ tốt nào.
Phốc phốc!
Tà Liên Nữ Đế nhìn thấy bộ dáng buồn bực của Hàn Sâm, nhịn không được cười ra tiếng, nhìn Hàn Sâm nói:
- Cậu cũng đừng buồn bực nữa, nếu không, tỷ tỷ đưa cho cậu một món lễ vật?
- Lễ vật gì?
Hàn Sâm lập tức cao hứng hỏi, không thể mò được chỗ tốt từ chỗ Vĩnh Dạ Bán Thần, có thể từ chỗ Tà Liên Nữ Đế lấy được chút chỗ tốt cũng không tệ.
Ánh mắt của Hàn Sâm không khỏi nhìn sang viên đá quý màu đen ở trong tay Tà Liên Nữ Đế kia, đây là bảo bối mà vừa rồi Vĩnh Dạ Bán Thần lưu cho Tà Liên Nữ Đế, nếu như Tà Liên Nữ Đế chịu cho hắn thứ này, vậy thì thật là không thể tốt hơn nữa rồi.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng biết khả năng này rất thấp, cho nên cũng chỉ là tham lam nghĩ tới mà thôi.
Thế nhưng mà ai biết Tà Liên Nữ Đế vậy mà cầm lấy viên đá quý màu đen này, quơ quơ ở trước mặt Hàn Sâm, cười mà không phải cười nói ra:
- Viên Vĩnh Dạ bảo thạch này. ..
- Muốn tặng cho tôi sao?
Hàn Sâm lập tức mừng lớn nói.
Tà Liên lại chỉ lắc lắc trước mặt Hàn Sâm, sau đó liền trực tiếp thu vào:
- Đương nhiên là tự mình thu lại rồi.
- Vậy cô ở trước mặt tôi lắc qua lắc lại làm gì.
Trong lòng Hàn Sâm oán thầm.
Tà Liên Nữ Đế tựa hồ rất thích bộ dáng hiện tại của Hàn Sâm, nhìn vẻ mặt buồn bực của Hàn Sâm, cười tủm tỉm nói:
- Đừng lo lắng, tỷ tỷ sẽ cho cậu lễ vật tốt hơn.
- Lễ vật tốt hơn? Hàn Sâm có chút không tin nhìn Tà Liên Nữ Đế, còn có bảo bối gì có
thể tốt hơn so với đồ của Bán Thần lưu lại được?
- Đúng vậy, lễ vật còn tốt hơn Vĩnh Dạ bảo thạch, cậu có muốn lấy không?
Tà Liên Nữ Đế cười mà không phải cười hỏi. - Tỷ tỷ cho tôi đồ, thứ gì tôi đều thích cả, khẳng định sẽ rất thích. Hàn Sâm vội vàng nói.
Mặc dù là đã cầm nhiều Thánh Thai Quả như vậy rồi, nhưng mà thứ tốt không có ai ngại ít, Hàn Sâm đương nhiên không có đạo lý gì từ chối.
Huống chi Vĩnh Dạ Bán Thần vẫn là do hắn triệu hoán xuống, kết quả chỗ tốt lại bị Tà Liên Nữ Đế lấy được, Tà Liên Nữ Đế đền bù tổn thất hắn một chút cũng là việc nên làm.
Tà Liên Nữ Đế ở trước mặt Hàn Sâm vòng vo một vòng tròn, thân hình có lồi có lõm kia triển lộ hết ra, đặc biệt là đôi chân vừa dài vừa trắng, quả thực là quá mê người.
Hàn Sâm còn không rõ ràng Tà Liên Nữ Đế có ý gì, chỉ thấy Tà Liên Nữ Đế kiều mị nháy mắt hỏi:
- Cậu thấy lễ vật tỷ tỷ tôi như thế nào đây?
- Tỷ tỷ, ý của chị là… ..
Hàn Sâm mở to hai mắt ra nhìn, không thể tin được nhìn Tà Liên Nữ Đế.
- Đúng là tỷ tỷ dâng mình làm lễ vật cho cậu, cậu thấy lễ vật này như thế nào đây? Có trân quý hơn Vĩnh Dạ bảo thạch hay không?
Tà Liên Nữ Đế nháy mắt hỏi.
- Trân quý. .. tuyệt đối trân quý gấp trăm lần nghìn lần so với Vĩnh Dạ
bảo thạch. .. nhưng mà chuyện này sao có thể được. .. tiểu tỷ tỷ hiện tại liền đi theo tôi sao?
Hàn Sâm hơi chút khách khí, căn bản không chờ Tà Liên Nữ Đế nói chuyện, liền lập tức tham lam nhìn chằm chằm vào Tà Liên Nữ Đế hỏi.
Hết chương 1302.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất