Chương 1337. Hiệp ước tam chương
Bất Tử Đại Đế vốn là người mà đám Dị Linh ký thác kỳ vọng, hi vọng thân thể bất hủ bất diệt của y có thể ngăn cản được Chích Thủ Già Thiên, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến tất cả Dị Linh kinh hãi.
Bất Tử Đại Đế cường đại như vậy, vẫn bị Hàn Sâm dùng một chưởng võ chết, ngay cả một chút lo lắng cũng không có.
Dị Linh chạy tán loạn, nhân loại đại thắng quay về, Hàn Sâm chiếm được Hoành Thiên Sơn Mạch, để nhân loại cùng nhau chúc mừng, nhưng vừa chúc mừng được một nửa, lại đột nhiên nhìn thấy một luồng thánh quang xuất hiện trên bầu trời.
Sau đó có cảm giác đất rung núi chuyển, tiếng nổ mạnh kinh khủng vang lên bên tai không dứt, đợi sau khi tất cả chấm dứt, sắc mặt mọi người đều đã trắng bệch.
Trừ khu vực mà bọn họ ở đây, sơn mạch bốn phía đều biến mất không thấy gì nữa, không biết phải có sức mạnh khủng bố cỡ nào mơi làm được chuyện này, một nơi vốn là núi lớn, lúc này đã trở thành một hố sâu.
Tất cả nhân loại thấy một màn như vậy, đều cảm thấy phát lạnh, nếu khi nãy lực lượng kia đánh tới nơi bọn hắn đứng, chỉ sợ tất cả mọi người đều đã bị hủy diệt.
- Phía trên giống như có chữ viết?
Có người chỉ vào hố sâu bị lực lượng kinh khủng kia tạo ra rồi nói.
Mọi người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong hố sâu như là bị đao kiếm chém ra đó có một hàng chữ lớn:
- Ba ngày sau, Hoành Thiên chỉ đỉnh, nhất quyết sinh tử, Thái Thượng Hoàng.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều cổ quái nhìn hố lớn kia, tuy bọn hắn vô cùng tin tưởng Hàn Sâm, nhưng lực lượng kia kinh khủng như vậy vẫn khiến bọn hắn hãi hùng khiếp vía.
Nếu Hàn Sâm bị đánh bại, lực lượng của bọn hắn còn không sánh bằng một Đế Linh, thì sao có thể chống lại cường giả khủng bố như vậy.
Tin tức Thái Thượng Hoàng hẹn chiến với Hàn Sâm rất nhanh đã †ruyền khắp toàn bộ không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Dị Linh nhất tộc đều vô cùng hưng phấn, mà nhân loại thì nửa nọ nửa kia.
Dù sao nhân loại chỉ có mình Hàn Sâm là có lực chiến đấu mạnh mẽ, nếu chẳng may Hàn Sâm bị thua, nhân loại ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở sẽ lập tức bị đánh về nguyên hình.
Những nhân loại nhìn thấy lực lượng kinh khủng kia, không ai dám cam đoan Hàn Sâm nhất định có thể thắng.
Khi nhân loại thấp thỏm không yên và Dị Linh hưng phấn, trận chiến hoành thiên chỉ đỉnh đúng hẹn đã tới.
Ngày quyết chiến, Hàn Sâm đi lên ngọn núi cao nhất của Hoành Thiên Sơn Mạch, cùng đợi Thái Thượng Hoàng đến.
Tất cả Dị Linh và nhân loại cũng đều khẩn trương nhìn xem thế nào, cùng đợi kết quả của trận chiến này.
Chờ đến khi một thân ảnh hư hư thực thực là Thái Thượng Hoàng đi tới hoành thiên chi đỉnh, tất cả mọi người phát hiện toàn bộ giác quan của bọn họ đã mất đi tác dụng, nhưng chỉ trong chốc lát, bọn họ đã hồi phục.
Thế nhưng chờ bọn họ lại nhìn sang, cả đám đều đã mở to hai mắt nhìn, sau nửa ngày không nói gì.
Hàn Sâm và Thái Thượng Hoàng đều đã biến mất không thấy gì nữa, biến mất cùng bọn họ còn có ngọn núi Hoành Thiên to lớn kia.
Hơn nữa một đường đi qua, khắp nơi đều là dấu vết chiến đấu kinh khủng, một mực kéo dài đến tận ngoài biển rộng.
Mặc dù không nhìn thấy tình cảnh chiến đấu, nhưng chỉ cần nhìn những dấu vết đó, cũng đủ khiến người ta kinh hãi.
Trên biển cũng nổi lên sóng lớn vô biên, căn bản không có nhân loại và Dị Linh nào có can đảm tới gần chỗ đó, thực sự chính là một vùng tử vực.
Trận chiến ấy giằng co bảy ngày bảy đêm, biển rộng không bờ mới khôi phục bình tĩnh.
Trận chiến ấy cũng đã trở thành một trong những trận chiến đấu truyền kỳ của nhân loại, Liên Minh sử xưng “Cuộc chiến tôn nghiêm cuối cùng của nhân loại”.
Cuối cùng Hàn Sâm và Thái Thượng Hoàng thắng bại không có người nào biết được, Liên Minh khăng khăng là Hàn Sâm đã giành được thắng lợi, mà Dị Linh lạ kiên trì là Thái Thượng Hoàng lấy được thắng lợi.
Nhưng chiến tranh không tiếp tục nữa, phe nhân loại dùng Hàn Sâm cầm đầu và phe Dị Linh dùng Thái Thượng Hoàng cầm đầu ký kết hiệp ước tam chương nổi danh nhất trong lịch sử không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Nhất nội dung chủ yếu có ba vấn đề:
1: Nhân loại truyền tống vào Tí Hộ Sở Dị Linh, Dị Linh sẽ cho phép bọn họ sử dụng Truyền Tống Trận trở về Liên Minh.
2: Hàn Sâm trả lại tự do cho đám Dị Linh, hơn nữa dùng Hoành Thiên Sơn Mạch làm biên giới, cả đời không bước qua Hoành Thiên Sơn Mạch.
3: Hoành Thiên Sơn Mạch là giới tuyến, trăm vạn dặm phía tây do Hàn Sâm thống trị, không được cho phép, Dị Linh cũng không được tự mình tiến vào.
Rất nhiều thế lực Liên Minh cũng đều đồng ý “Ước pháp tam chương”, Hàn Sâm đã trở thành anh hùng của Liên Minh, giải cứu tất cả Siêu Việt Giả bị vây ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, để bọn họ có thể trở về về Liên Minh.
Đồng thời cũng vì nhân loại tranh thủ được không gian sinh tồn, trăm vạn dặm phía tây Hoành Thiên Sơn Mạch đã trở thành nơi để nhân loại sinh tồn.
Về phần cao tầng Liên Minh, bởi vì biết Hàn Sâm sau trận chiến ở Hoành Sơn đã bị trọng thương, sợ Hàn Sâm chết trận, ngay cả những phần lãnh thổ hiện tại cũng không giữ được, nên đều vui vẻ đồng ý “Ước pháp tam chuơng” đó.
Mà Thái Thượng Hoàng cũng trở thành nhân vật anh hùng của Dị Linh, dưới tình huống Bất Tử Đại Đế cũng bị một chưởng võ chết, Dị Linh nhất tộc vốn tưởng rằng khó có thể ngăn cản thế công của Hàn Sâm, Thái Thượng Hoàng dùng sức một mình để Hàn Sâm cũng không dám bước qua Hoành Thiên Sơn Mạch nửa bước, khiến cho đám Dị Linh cũng vô cùng phấn chấn, coi Thái Thượng Hoàng thành chúa cứu thế.
Mặc dù vẫn có nhân loại hoặc Dị Linh nghi ngờ Thái Thượng Hoàng có khả năng chính là Kim Tệ, nhưng đa số người đều chẳng thèm ngó tới chuyện.
Dị Linh đương nhiên sẽ không cho rằng Thái Thượng Hoàng, anh hùng của Dị Linh là nhân loại, nhân loại cũng không cho rằng Kim Tệ là Thái Thượng Hoàng.
Hàn Sâm hiểu rất rõ, tất cả mọi chuyện đều là dùng thực lực nói chuyện, “Ước Pháp Tam Chương” không có lực ước thúc thực tế, nếu hắn rời khỏi không gian thứ ba Tí Hộ Sở, chỉ sợ qua không được bao nhiêu năm, “Ước Pháp Tam Chương” sẽ thành một tờ giấy lộn.
Nhưng đối với Hàn Sâm mà nói thời gian như thế cũng đủ rồi, Hàn Sâm nhân cơ hội này, đón Kỷ Yên Nhiên và mẹ hắn vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Vận khí của mẹ hắn rất tốt, trực tiếp truyền tống tới khu vực Hàn Sâm quản lý, Kỷ Yên Nhiên lại truyền tống đến khu vực Dị Linh khống chế, nhưng bởi vì có “Ước Pháp Tam Chương” nên Kỷ Yên Nhiên có thể an †oàn truyền tống về đến Liên Minh, Hàn Sâm hỏi rõ Tí Hộ Sở của Kỷ Yên Nhiên, trực tiếp phái Dị Linh đến đón cô về.
Trên tay Hàn Sâm có không ít gen sinh mệnh tinh hoa, cũng có thể giúp họ tăng lên thực lực.
Hàn Sâm không cung cấp quá nhiều trợ giúp cho nhân loại Liên Minh, chỉ là cho bọn họ tự do, muốn gen thì tự mình cố gắng lên.
Về phần thủ hạ của Hàn Sâm chính là Dị Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết, chỉ có một số dùng để bảo vệ Tí Hộ Sở, vì cung cấp một nơi an toàn cho nhân loại, cũng không tham dự chiến đấu.
Trong đó phần lớn đều bị Hàn Sâm mang về Tí Hộ Sở dưới mặt đất, có rất ít người biết.
Hàn Sâm giao rất nhiều chuyện cho mẹ mình, còn hắn lại chuyên tâm chuẩn bị để tấn chức tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm vẫn luôn nghi ngơ, một đạo khóa gen khác trong lời của Long Đế rốt cuộc là cái gì, hiện tại hắn đã có ba loại lực lượng mở ra đạo khóa gen thứ mười, tuy nhiên vẫn không cảm giác được đạo khóa kia tồn tại.
Bởi vì một mực không biết rõ ràng đạo khóa kia là thế nào, hơn nữa Liên Minh cũng hi vọng hắn có thể ở lại không gian thứ ba Tí Hộ Sở lâu thêm một chút, cho nên Hàn Sâm mãi vẫn chưa tấn chức tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở.
Ngày hôm nay Hàn Sâm về đến nhà, lại nhận được một phong thư, ở niên đại này, lại có người thật sự dùng giấy bút viết thư, khiến Hàn Sâm vô cùng hết sức kinh ngạc.
Mở ra thư đọc qua, thân thể Hàn Sâm lập tức chấn động, khó có thể kìm chế được khẽ run rẩy lên.
Hết chương 1337.