Chương 1342. Bạch Y Thiên Sứ
- Tao biết rất nhiều. Hàn Sâm vội vàng nói.
Hiện tại vừa đến, chưa quen cuộc sống ở đây, tuy đi theo một con cừu lăn lộn cũng không quá có mặt mũi, nhưng đây cũng là đường tắt nhanh nhất để dung nhập vào không gian thứ tư Tí Hộ Sở, Hàn Sâm rất tình nguyện.
€ó lão cừu dẫn đầu, tuy có thể sẽ chết không rõ ràng, nhưng cũng sẽ không đi nhầm vào mấy chỗ nguy hiểm.
- Tao hỏi mày am hiểu nhất cái gì? Cừu non tỏ vẻ không kiên nhẫn.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút, hiện tại hắn thật sự muốn tận lực biểu hiện một chút, nên không chút khiêm tốn nói:
- Lực phá hoại của tao rất mạnh.
Động Huyền Kinh đã mở ra mười đạo khóa gen, lực phá hoại cũng không phải giả dối.
Cừu non sau khi nghe xong vô cùng thất vọng, quay đầu rời đi. - Ấy, mày đừng đi mà? Có ý gì thế? Hàn Sâm nao nao, không biết đây là tình huống gì.
- Mày là sinh vật yếu ớt như gà bệnh, ngay cả gen hạch còn chưa kịp ngưng tụ đúng không? Lực phá hoại cường đại đến mức nào được? Tao cần chính là lực lượng đặc thù hữu dụng, ví dụ như trị tiệu, quầng sáng cũng có thể, lực phá hoại? Tao tùy tiện tìm một sinh vật đã ngưng tụ ra gen hạch đều mạnh hơn mày nhiều lắm, mày thì làm được cái gì?
Cừu non nói xong đã uốn éo uốn éo rất nhanh chạy đi.
Hàn Sâm hơi giật mình mà đứng ở đó mãi vẫn không thể phục hồi tỉnh thần lại, sau nửa ngày mới nghi ngờ nhìn Bảo Nhi ngồi trên vai hắn rồi hỏi:
- Bảo Nhi, nó đang khinh bỉ cha sao?
- Đúng vậy, ba ba.
Bảo Nhi rất chân thành gật đầu. Hàn Sâm có chút phiên muộn, chính mình lại bị một con cừu khinh bỉ.
Nhưng Hàn Sâm đại khái cũng đã nhìn ra, thực lực con cừu kia không yếu, trong sinh vật bình thường cũng tính là đạt trình độ cao nhất rồi, hơn nữa nó còn có đội ngũ, có lẽ không chỉ có một người, Hàn Sâm thật sự không chọc nổi.
- Này. .. Dương huynh đệ. .. chớ đi mà. .. tôi nói sai rồi. .. tôi am hiểu nhất là lực lượng trị liệu…
Hàn Sâm vội vàng đuổi theo, vừa chạy vừa gọi.
Thật vất vả mới gặp được một dị sinh vật không ăn thịt, Hàn Sâm cảm giác mình vẫn nên đi theo nó hỗn trước đi, trước tiên làm quen hoàn cảnh một chút rồi nói sau.
- Mày có lực lượng trị liệu?
Cừu non dừng bước lại, xoay đầu lại nhìn xem Hàn Sâm với vẻ không tin.
Lực lượng trị liệu dù ở một tòa Tí Hộ Sở nào cũng đều thập phần hiếm thấy, ai cũng mơ tưởng có được đồng bọn như vậy, vừa rồi cừu non cũng chỉ thuận miệng nói như vậy, cũng không trông cậy Hàn Sâm thật sự có được lực lượng trị liệu.
- Đúng vậy, ở quê quán của chúng tao, tao được xưng là Bạch Y Thiên Sứ đấy.
Hàn Sâm võ ngực nói.
Cừu non nhìn Hàn Sâm, có vẻ không tin lời hắn nói, đột nhiên thấy nó khẽ ngẩng đầu, lập tức có một loan đao hắc thiết bay ra, xoay tròn trên không trung, giống như một cơn gió lốc bay tới bụi cỏ.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, loan đao hắc thiết kia chém trúng một sinh vật giống chuột trên đồng cỏ.
Con chuột kia liều mạng giấy dụa, nhưng mãi vẫn không giãy dụa thoát được, hơn nữa thân thể còn bị mũi loan đao ghim chặt lấy, nên cũng không dám kịch liệt vận động.
Hàn Sâm rùng mình, lực công kích của con cừu này thoạt nhìn rất mạnh, chuôi loan đao hắc thiết này chắc là gen hạch của nó, lực phá hoại thật sự có chút kinh người.
- Mày thử xem có thể trị cho nó hay không.
Cừu non giơ chân chỉ chỉ con chuột bị ghim trên đồng cỏ đang đổ máu kia.
Hàn Sâm không dám chậm trễ, mô phỏng ra lực lượng Thánh Tê, dùng thánh quang trị liệu cho con chuột kia.
Không biết do đang ở không gian thứ tư Tí Hộ Sở, hay là do con chuột này, hiệu quả Trì Dũ Thuật của Hàn Sâm dùng trên người con chuột cũng không tốt lắm, tốn vài phút, mới khiến vết thương trên người con chuột khép lại.
- Đúng là lực lượng trị liệu, nhưng quá yếu. .. được rồi. .. mày đi theo tao đi…
Cừu non do dự một chút, vẫn quyết định cho Hàn Sâm đi theo.
Hàn Sâm vội vàng đi theo, cừu non đi khoảng nửa giờ, rốt cục thấy được phía trước có một rừng cây không quá lớn, sau khi đi vào rừng cây, Hàn Sâm lại thấy vài con dị sinh vật.
Hàn Sâm tùy tiện nhìn qua, phát hiện dị sinh vật nơi này đúng là rất đa dạng, có một con chim khổng lồ màu đen, ánh mắt lạnh như băng đang nhìn hắn.
Còn có bốn con Lục Túc Thú nhìn không khác nhau nhiều lắm, mỗi một con đều lớn cỡ một chiếc xe tăng, nhìn vô cùng cường tráng.
Mà ở bên trái, thậm chí có một Dị Linh ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi, ánh mắt cũng đang quan sát Hàn Sâm.
Cừu non và Hàn Sâm đều đối mặt với một cự thú như tàu lớn, có chút
giống lợn rừng, nhưng trên lưng lại có gai xương, toàn thân như huyền thiết, nhìn vô cùng bá khí, lúc này nằm ở đó, đôi mắt đỏ ngầu lạnh lùng nhìn Hàn Sâm.
Dị sinh vật nơi này và Dị Linh đều do đầu huyền thiết cự thú này cầm đầu.
- Đây là đồ ăn mày mang về?
Dị Linh kia tự tiếu phi tiếu hỏi cừu non.
Cừu non vội vàng lắc đầu, tiến tới trước mặt lợn rừng kia nói: - Lão đại, đây là tiểu đệ mà tôi tìm trở về.
- Hình như còn chưa ngưng tụ gen hạch? Tiểu đệ như thế thì làm được gì? Để làm lương thực dự trữ sao?
Dị Linh lại cười nói một câu.
Đôi mắt đỏ như máu, to như đôi đèn lồng của huyền thiết cự thú nhìn về phía cừu non, thân thể cừu non lập tức run lên, vội vàng nịnh nọt ton hót nói:
- Lão đại, mặc dù hiện tại hắn rất yếu, nhưng hắn có lực lượng trị liệu, hiệu quả hơi kém một chút, nhưng vẫn có tác dụng, về sau bồi dưỡng một chút là có thể dùng được.
Nghe nói Hàn Sâm có được lực lượng trị liệu, huyền thiết cự thú lại quay đầu nhìn về phía Hàn Sâm, sau đó gầm nhẹ một tiếng, thanh âm rất thấp, nhưng tràn đầy dã tính và bá khí, nếu là dị sinh vật yếu nhược nghe xong, chỉ sợ sẽ bị dọa tới mức hai chân run lên.
- Mày còn ngơ ra đấy làm gì, còn không mau đi qua trị thương cho lão đại.
Cừu non quay sang kêu Hàn Sâm.
Hàn Sâm đi theo cừu non tới bên cạnh huyền thiết cự thú, lúc này mới nhìn bên sườn nó có một vết thương dài gần mét, hiện tại vẫn còn có máu không ngừng thấm ra ngoài.
Hàn Sâm vội vàng mô phỏng lực lượng Thánh Tê, bắn ra thánh quang rơi vào trên vết thương, hiệu quả tự nhiên không tốt đẹp gì, còn chậm hơn lúc trị liệu cho chú chuột kia.
Hàn Sâm đại khái đoán ra đầu huyền thiết cự thú này hẳn là một sinh vật nguyên thủy, sinh cơ của nó rõ ràng mạnh hơn cừu non và Lục Túc Thú rất nhiều.
Dị Linh nhìn thấy hiệu quả Hàn Sâm trị liệu, nhịn không được cười hắc hắc:
- Thế này mà mày cũng gọi là lực lượng trị thương?
Mặt già của cừu non đỏ lên, ho nhẹ nói:
- Dù sao có cũng hơn không mà, bồi dưỡng một chút là được rồi.
Huyền thiết cự thú lại không thèm để ý đến bọn họ, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Sau khi Hàn Sâm đi tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở, cũng coi như đã có một nơi để yên ổn sống, mà chuyện duy nhất hắn cần phải làm, chính là mỗi ngày sử dụng thánh quang trị liệu vết thương trên người huyền thiết cự thú.
Tuy Hàn Sâm đối với chuyện làm Bạch Y Thiên Sứ không có hứng thú quá lớn, nhưng theo thời gian hắn đã rất nhanh hiểu được tình huống vùng này, khiến Hàn Sâm bỏ đi ý nghĩ rời đi, chuẩn bị tạm thời ở tại chỗ này một thời gian ngắn.
Hết chương 1342.