Chương 1377. Liên hợp
Trong lòng Hàn Sâm rùng mình, thoạt nhìn thì sinh cơ của ba tên này cũng không hề yếu hơn so với Nam Ly Thiên, có lẽ đều mơ tưởng chiếm cứ nơi ẩn núp Ly Ảnh, nhưng mà lại đều có chỗ cố ky, trong lúc nhất thời có chút giằng co không xong.
Sau khi Hàn Sâm đi vào, lập tức trở thành tiêu điểm của ánh mắt của ba bên.
Thời gian mà một linh hai thú đã ở trong nơi ẩn núp Ly Ảnh cũng không ngắn, đối với nơi ẩn núp Ly Ảnh đều hiểu rất rõ, trừ ba bọn họ ra, thật sự rất khó nghĩ ra được, bây giờ bên trong nơi ẩn núp Ly Ảnh, còn ai có năng lực dám đến tranh đoạt cùng với bọn họ.
Sau khi trông thấy Hàn Sâm, đều nao nao, không ai từng nghĩ tới tới vậy mà là một nhân loại, hơn nữa nhìn khí tức cũng không hề mạnh mẽ.
Dị Linh kia nhìn Hàn Sâm cười lạnh một tiếng: “Chúng ta bị một nhân loại áp bức lâu như vậy, bây giờ lại còn có nhân loại muốn đến chiếm món lợi, mấy người nói xem chúng ta có phải là nên giải quyết hắn trước hay không?”
Nghe xong lời này của Dị Linh, ánh mắt của hai con sinh vật biến dị nhìn về phía Hàn Sâm lại càng thêm hung ác.
Lúc này Hàn Sâm mới vừa đi tới, đang đánh giá Dị Linh cùng hai con sinh vật biến dị kia, đột nhiên nghe được một câu như vậy, lập tức thầm mắng trong lòng: “CMN, Dị Linh này thật sự là âm hiểm, vậy mà muốn trước tiên đem mình tiêu diệt, tao trêu chọc mày rồi hả?”
Hàn Sâm chớp mắt, mở miệng nói ra: “Hai vị không nên nghe Dị Linh kia nói hươu nói vượn, nhân loại chúng ta cùng dị sinh vật mấy người giống nhau, đều chỉ có một cái mạng, Dị Linh bọn họ lại có thể vô hạn phục sinh, bây giờ mấy người liên thủ với hắn giết tôi, vạn nhất hắn thừa cơ ám sát mấy người, liều mạng đồng quy vu tận với mấy người, sau đó hắn vẫn có thể sống lại trở về chiếm cứ chỗ này, chúng ta lại là thật sự chết đi, không có khả năng lại sống lại.”
Hai con sinh vật biến dị kia nghe xong, sắc mặt hơi có một chút biến hóa, lại đều nhìn về phía Dị Linh này.
Sắc mặt của Dị Linh này cũng thay đổi, hung hăng trừng mắt lườm Hàn Sâm.
Hàn Sâm không đem uy hiếp trong ánh mắt hắn coi là chuyện đáng kể, đánh giá hắn và hai con sinh vật biến dị.
Dị Linh một thân màu xanh da trời, sau lưng còn đeo một thanh kiếm lớn màu xanh lam do thủy tinh điêu khắc thành, mắt sáng tóc vàng, lóng lánh giống như là mặt trời.
Hai con sinh vật biến dị, một con nhìn giống như là Bạch Hổ, chỉ là thân thể so với trâu đực còn cường tráng hơn, hơn nữa trên đầu còn mọc ra ba cặp lỗ tai, dĩ nhiên là một con Lục Nhĩ Bạch Hổ.
Mà một con sinh vật biến dị khác, trông giống như là Robot kim loại do kim loại màu đen chồng chất mà thành, cũng không biết là lai lịch ra sao, nhưng mà nhìn một thân kim loại này của nó, chỉ sợ là thân thể cực kỳ mạnh mẽ.
“Hai vị, chẳng lẽ hai vị đã quên Nam Ly Thiên nghiền ép chúng ta ra sao rồi à? Chẳng lẽ hai người còn muốn giẫm lên vết xe đổ, lại bị tên nhân loại này nghiền ép hay sao? ” Dị Linh còn nói thêm.
Không đợi hai sinh vật biến dị kia có phản ứng gì, Hàn Sâm liền nói thêm: “Nam Ly Thiên đối với mấy người làm cái gì tôi không biết, nhưng mà ít nhất là mấy người vẫn được tự do, nếu để cho một Dị Linh chiếm cứ nơi ẩn núp, cũng không dễ nói chuyện giống như nhân loại chúng ta đâu, mấy người cũng đã thấy nơi ẩn núp bị Dị Linh chiếm cứ rồi chứ? Ở bên trong nơi ẩn núp bị Dị Linh chiếm cứ, dị sinh vật cũng chỉ là tồn tại nô lệ mà thôi, hai vị cẩn thận suy nghĩ một chút đi.”
Dị Linh kia còn muốn nói thêm điều gì, Hàn Sâm lại vượt lên trước nói tiếp: “Hơn nữa tôi cũng chỉ là một nhân loại vừa mới ngưng tụ gien hạch thanh đồng, liền gien hạch bạch ngân đều không có, làm sao có thể tranh phong với mấy người được?”
Nói xong, Hàn Sâm còn triệu hoán ra Già Thiên Tán, để cho Già Thiên Tán hiển lộ bổn mạng ấn ký gien hạch thanh đồng, để hai con sinh vật biến dị kia tin tưởng.
Nhìn thấy Hàn Sâm vẫn chỉ là gien hạch thanh đồng, hai con sinh vật biến dị lập tức càng đem lực chú ý tập trung lên trên người Dị Linh kia, chỉ là chính bọn chúng cũng là quan hệ thù địch, cho nên vẫn không có ý tứ phát động công kích, tình cảnh lại biến thành giằng co.
Hàn Sâm thầm nghĩ làm sao để có thể châm ngòi cho bọn họ đánh nhau, chính mình nhặt món lợi, nếu là lấy một địch ba, Hàn Sâm lại không có niềm tin chắc chắn gì cả.
Đối phó với một Nam Ly Thiên cũng đã không dễ dàng gì, cho dù ba †ên này yếu hơn một chút so với Nam Ly Thiên, cũng không yếu hơn quá nhiều, lấy một địch ba thật sự là không có phần thắng gì cả.
Suy nghĩ, Hàn Sâm liền muốn lui ra ngoài trước, chờ cho ba người bọn họ đánh xong, rồi trở về kiếm lợi cũng không muộn.
‘Thế nhưng mà Hàn Sâm mới vừa vặn nhấc chân lên, đột nhiên nhìn thấy thân hình kim loại kia khẽ động, thân thể hùng tráng chặn cửa lớn của Dị Linh Thần Điện lại, cũng chặn lấy đường ra duy nhất.
“Nhân loại, chúng ta làm một giao dịch chứ? ” Hàn Sâm nhíu mày đang định nói điều gì, người kim loại lại đoạt trước mở miệng nói một câu.
“Giao dịch gì? ” Hàn Sâm có nhiều hứng thú nhìn người kim loại.
“Tôi và cậu liên thủ đoạt được nơi ẩn núp, tất cả thứ khác đều thuộc về cậu, tôi chỉ muốn quặng mỏ ở phía sau nơi ẩn núp. ” trong mắt người kim loại lóe lên ánh sáng màu vàng kim nhạt, nhìn Hàn Sâm nói ra.
“Kim Chúc Ma Nhân, mày tìm một nhân loại chỉ có gien hạch thanh đồng hợp tác, không bằng trực tiếp tìm tao là được rồi, tao với mày liên thủ giết lục nhĩ, tao đồng ý đem quặng mỏ cho mày. ” Dị Linh nói ra.
Lục Nhĩ Bạch Hổ nghe thấy Dị Linh nói như vậy, lập tức mắt lộ ra hung quang nhìn hắn chằm chằm, phát ra một tiếng hổ gầm.
Kim Chúc Ma Nhân nghe xong lời nói của Dị Linh nhưng lại lạnh lùng nói: “Nhân loại kia nói không sai, coi như là nhân loại thống trị nơi ẩn núp, chúng tao vẫn còn có một chút tự do, nếu là bị mày thống trị, chúng tao đều sẽ thành nô lệ, coi như là tao cùng hợp tác với lục nhĩ, cũng sẽ không hợp tác với mày.”
Dị Linh nghe xong sắc mặt có chút khó coi, ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm càng thêm hung lệ: “Cho dù mày cùng hợp tác với nó, chẳng lẽ mày nghĩ có thêm một nhân loại có gien hạch thanh đồng, có thể đấu qua được tao cùng lục nhĩ sao?”
Kim Chúc Ma Nhân lại cười lạnh một tiếng: “Mày là mày, lục nhĩ là lục nhĩ, đừng nói nhập làm một.”
Nói xong, Kim Chúc Ma Nhân lại chuyển sang nói với Lục Nhĩ Bạch Hổ: “Lục nhĩ, chắc là mày cũng chỉ muốn vườn cây kia chứ? Tao muốn quặng mỏ, mày lấy vườn cây, còn dư lại về cả nhân loại kia, mày thấy như thế thì như thế nào?”
Lục Nhĩ Bạch Hổ nghe xong, chỉ là hơi do dự một chút, liền gầm lên một tiếng, mặc dù không phải là ngôn ngữ Hàn Sâm có thể nghe hiểu, nhưng mà xem vẻ mặt cũng biết, nó đã đồng ý.
“Nhân loại, mày thấy thế nào? ” Kim Chúc Ma Nhân lại nhìn về phía Hàn Sâm hỏi.
“Tôi không có ý kiến, thực lực của tôi thấp kém, có thể kiếm được một nơi ẩn núp, đã rất thấy đủ. ” Hàn Sâm cười nói.
Nghe thấy Hàn Sâm nói như vậy, Lục Nhĩ Bạch Hổ cùng Kim Chúc Ma Nhân đều chậm rãi nhích tới gần Dị Linh, hiển nhiên là chuẩn bị diệt đi Dị Linh này trước.
Hàn Sâm mặc dù không biết đến cùng là Kim Chúc Ma Nhân tính toán cái gì, nhưng mà có thể giải quyết trước một đối thủ, vậy dĩ nhiên là không thể tốt hơn rồi, liền theo chúng cùng một chỗ vây về phía Dị Linh.
Dị Linh nhìn thấy ba người vây tới, chẳng những không có lộ ra vẻ sợ hãi, ngược lại còn nở nụ cười: “Lục nhĩ, Kim Chúc Ma Nhân, chúng mày đều quá ngây thơ rồi, chúng mày cho rằng tao ở chỗ này nói nhảm nhiều như vậy là vì cái gì?”
Lục Nhĩ Bạch Hổ cùng Kim Chúc Ma Nhân nghe thấy vậy đều ngẩn người, tiếp đó liền biến sắc, chúng đều cảm giác được ở bên ngoài Dị Linh Thần Điện lại xuất hiện khí tức mạnh mẽ.
Rất nhanh, liền thấy hai Dị Linh khác vọt vào bên trong Dị Linh Thần Điện, một cao một thấp, cao 3-4m như là người khổng lồ, trong tay nắm một cây đại chùy.
Thấp thì chỉ cao tới hông của Hàn Sâm, trên bờ vai lại khiêng một cái búa so cự chùy trong tay người khổng lồ còn to lớn hơn.
Hai người bọn họ hoàn toàn không hề che dấu khí tức trên thân, khí tức mạnh không kém hơn Dị Linh lúc trước.
“Ba đối ba, chúng mày còn có một nhân loại có gien hạch thanh đồng, chúng mày còn cảm thấy chiến đấu như thế này còn cần lo lắng gì sao? ” Dị Linh lúc trước lộ ra một nụ cười mê người, giống như là đã nắm chắc phần thắng vậy.
Hết chương 1377.