Chương 1477. Hỏa Vĩ Điệp Vương
Hàn Sâm nhìn một lúc rồi không thèm nhìn nữa, thay vào đó lại xông vào đám hồ điệp Hỏa Vĩ, thu thập những quang hạch Hoàng Kim đã phát nổ vào Tuyệt Tình Bình, đồng thời giết sạch toàn bộ những con hồ điệp Hỏa Vĩ mà hắn gặp được.
Những thứ này đều là đồ tốt cả, tương lai bốn hạch gen bổn mệnh thăng cấp lên hạch gen Hoàng Kim thì đều phải dựa vào nó hoàn toàn.
Hỏa Vĩ Điệp Vương hét lên, lại từ bỏ Miêu Quân mà lao về phía Hàn Sâm, tốc độ của Miêu Quân chênh lệch quá lớn nên căn bản không đuổi kịp Điệp Vương, đương nhiên cũng không thể ngáng chân nó được.
Hàn Sâm suy nghĩ liền trực tiếp triệu hồi Miêu Quân trở về, sau đó ném nó về phía Điệp Vương đang bay tới, nhất thời chỉ nghe được một tiếng nổ, Miêu Quân lại lần nữa bị nổ bay ra ngoài, mà công kích của Điệp Vương cũng bị hóa giải.
Điệp Vương giống như đã nhắm chuẩn Hàn Sâm, đánh tới hết lần này tới lần khác, Hàn Sâm có vương bài Miêu Quân này, tạm thời có thể giữ được tính mạng, nhưng lại không có thời gian đi thu thập những quang hạch Hoàng Kim kia được.
Thấy tấn công Hàn Sâm không thành, Điệp Vương giống như có trí khôn vậy, bất ngờ xoay người đánh về phía Minh Nguyệt, một trong ba người yếu nhất.
Nếu như bình thường, thực lực của Minh Nguyệt vẫn mạnh hơn Trác Đông Lai một chút, nhưng hiện tại thân thể nàng vẫn còn chưa hoàn †oàn hồi phục, đương nhiên sẽ yếu đi rất nhiều. Điệp Vương xông tới thì nàng chỉ tránh được một đòn, còn lại không tránh được, sắp bị nó vồ vào người rồi.Aml
Hàn Sâm lại ném Miêu Quân tới lần nữa, Miêu Quân va vào người Điệp Vương, lập tức gây ra một vụ nổ, chẳng qua dư chấn của sức mạnh ấy làm cho Minh Nguyệt bị nổ bay ra mười mấy mét.
“Các ngươi đi trước đi, ta sẽ giữ chân nó.” Hàn Sâm quát lớn với Trác Đông Lai và Minh Nguyệt.
Trác Đông Lai và Minh Nguyệt vừa mới bò dậy, biết rằng bọn họ ở lại cũng vô ích, chỉ trở thành gánh nặng cho Hàn Sâm, cả hai xoay người lao ra khỏi rừng trúc.
“Bọn ta đợi ngươi ở gần bia hạch gen, sau khi ngươi đến thì đừng lại gần bia hạch gen trước.” Minh Nguyệt hét lên với Hàn Sâm.
“Được, ta sẽ qua sớm.” Hàn Sâm đáp một tiếng, lại bắt lấy Miêu Quân, quay sang Điệp Vương đang muốn đuổi theo Minh Nguyệt kia.
Sau khi Điệp Vương bị chặn lại, Minh Nguyệt và Trác Đông Lai dần đi xa và biến mất trong rừng trúc, mặc dù có một đàn hồ điệp Hỏa Vĩ đang đuổi theo nhưng bọn họ có thể dễ dàng đối phó với những con hồ điệp Hỏa Vĩ thông thường.
Sau khi đám người Minh Nguyệt đi rồi, Điệp Vương trút tất cả lửa giận lên người Hàn Sâm.
Cũng may Hàn Sâm có Miêu Quân, có thể dùng nó như một lá chắn bằng thịt nên không cần phải sợ Hỏa Vĩ Điệp Vương. Già Thiên Tán trong tay cũng không rảnh rỗi, đánh tan không ít chiến hồn hồ điệp Hỏa Vĩ cấp Hoàng Kim.
Bây giờ Hàn Sâm cũng không có thời gian thu những quang hạch Hoàng Kim vào Tuyệt Tình Bình nữa, chỉ thấy từng luồng quang hạch Hoàng Kim dung nhập vào trong Già Thiên Tán, dường như khiến cho Già Thiên Tán mạnh hơn rất nhiều.
Đồng thời Hàn Sâm còn phát hiện một hiện tượng thú vị, mặc dù Hỏa Vĩ Điệp Vương rất mạnh, nhưng sau mỗi lần va chạm với Miêu Quân thì sức mạnh của nó dường như bị suy yếu, mặc dù chỉ là rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không nhìn ra Điệp Vương đang trở nên yếu đi, nhưng nó thực sự đã trở nên yếu đi rồi.
Trải qua nhiều lần va chạm thì có thể cảm nhận rõ ràng rằng nó đã yếu đi không ít.
“Nói không chừng ta có cơ hội giết chết con Hỏa Vĩ Điệp Vương này!” Trong lòng Hàn Sâm có chút hưng phấn, vừa để Miêu Quân quấy rầy Điệp Vương, tiêu hao sức mạnh của Điệp Vương, vừa giết hết những con hồ điệp Hỏa Vĩ thông thường, thu lấy quang hạch gen của bọn chúng.
Già Thiên Tán rất nhanh đã hấp thụ được một trăm luồng quang hạch gen, dường như có dấu hiệu sắp đột phá rồi.
Bởi vì hạch gen toàn mệnh và bản mệnh có quan hệ mật thiết, Già Thiên Tán hấp thụ nhiều quang hạch gen như vậy cũng khiến cho Động Huyền Kinh trong cơ thể Hàn Sâm lưu chuyển nhanh, đạt được rất nhiều cải thiện, dường như sắp đột phá cửa ải rồi.
Hàn Sâm biết rằng, một khi Động Huyền Kinh đột phá cửa ải này thì Già Thiên Tán sẽ được thăng cấp lên cấp Hoàng Kim, nhưng Hàn Sâm không làm như vậy, hắn mạnh mẽ áp chế Động Huyền Kinh không để cho nó đột phá.
Già Thiên Tán vừa mới thăng lên cấp Bạch Ngân, còn chưa tới kho hạch gen Bạch Ngân trải qua chín lần cường hóa, bây giờ thăng cấp luôn thì quả thật rất thua thiệt, cho nên Hàn Sâm cưỡng ép chế trụ việc thăng cấp của Động Huyền Kinh.
Sau khi hấp thụ một trăm luồng quang hạch Hoàng Kim, có hấp thụ nữa cũng vô ích, cũng không khiến cho Già Thiên Tán trở nên mạnh hơn.
Hàn Sâm triệu hồi Tinh Hạch ra để cho nó tiếp tục hấp thụ những quang hạch Hoàng Kim kia, đồng thời khi Tinh Hạch hấp thụ, Hàn Sâm cũng cảm nhận được thuật Băng Cơ Ngọc Cốt cũng đang phát triển nhanh chóng, chỉ chốc lát đã đạt tới giới hạn thăng cấp, mà nó cũng bị Hàn Sâm trực tiếp áp chế.
Bởi vì số lượng hồ điệp Hỏa Vĩ quá nhiều cho nên còn rất nhiều quang hạch gen chưa hấp thụ, Hàn Sâm không dám triệu hồi hai hạch gen là Kim Tiền và Chân Huyết ra hấp thụ.
Bởi lẽ chúng vẫn là hạch gen Thanh Đồng, một khi hấp thụ quang hạch Hoàng Kim thì sức mạnh nhận được quá lớn, e rằng không thể áp chế mà trực tiếp thăng cấp.
Đột nhiên chỉ nghe thấy Hỏa Vĩ Điệp Vương hét lên một tiếng, một đàn hồ điệp Hỏa Vĩ bay tứ tán trốn đi, bản thân nó cũng chui vào trong rừng trúc.
Sao Hàn Sâm có thể để nó chạy trốn cơ chứ, đây là chiến hồn gen siêu cấp đó, hiện tại có cơ hội giết chết nó, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua được.
Hàn Sâm cũng không quan tâm đến việc giết những con hồ điệp Hỏa Vĩ bình thường kia nữa, trực tiếp đuổi theo Điệp Vương.
Vừa rồi Hỏa Vĩ Điệp Vương dây dưa với Miêu Quân lâu như vậy, sức mạnh trên người nó rõ ràng đã yếu đi không ít, Hàn Sâm thi triển bí kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên đuổi theo, vậy mà không bị Hỏa Vĩ Điệp Vương quăng ra.
Hàn Sâm dùng Miêu Quân làm đại bác, vừa đuổi theo Hỏa Vĩ Điệp Vương, vừa ném Miêu Quân tới, nếu Hỏa Vĩ Điệp Vương né được thì sẽ kéo gần khoảng cách với Hàn Sâm, nếu nó không tránh, cũng sẽ bị Miêu Quân đập trúng.
Sau mấy lần liên tiếp, Hỏa Vĩ Điệp Vương hoàn toàn bị chọc giận rồi, quay người lao vào đánh Hàn Sâm, muốn giết chết Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không liều mạng với nó, chỉ lợi dụng Miêu Quân làm †iêu hao sức mạnh của nó, sức mạnh trên người nó cũng từ từ càng ngày càng yếu, sau khi chiến đấu cật lực một ngày một đêm, sức mạnh của Hỏa Vĩ Điệp Vương cũng sắp cạn kiệt, Hàn Sâm tung một nắm đấm, vậy mà trực tiếp đánh bay Hỏa Vĩ Điệp Vương.
Sau khi cơ thể Hỏa Vĩ Điệp Vương bị đánh vỡ nát, thứ xuất hiện lại không phải là quang hạch gen mà là một viên hồng tinh như được ngưng tụ từ ánh sáng màu đỏ. Đó đã không phải là ánh sáng hư vô nữa mà thật sự đã được ngưng tụ thành thực chất.
Hàn Sâm vươn tay định lấy tinh thể đó xuống, trong đầu lập tức vang lên một giọng nói.
“Nhận được hạch gen Hỏa Vĩ.”
“Đây là hạch gen ư? Không phải quang hạch gen sao?” Hàn Sâm hơi ngẩn ra, khá bất ngờ.
Liếc qua dữ liệu của hạch gen, Hàn Sâm thêm hoang mang. Hỏa Vĩ Điệp: Hạch gen siêu cấp (Không hoàn chỉnh).
“Không hoàn chỉnh là sao?” Hàn Sâm khẽ cau mày, hạch gen bị hủy thì cũng là bị hủy rồi, hoặc cũng có khả năng là đã bị phá vỡ, nhưng hắn chưa từng thấy hạch gen không hoàn chỉnh
Hơn nữa điều khiến cho Hàn Sâm thấy kỳ lạ chính là, hạch gen Hỏa Vĩ Điệp này không thể sử dụng, hoàn toàn không thể kích thích được uy lực của nó, không biết là do nguyên nhân gì.
Hàn Sâm cũng không có thời gian cẩn thận nghiên cứu, hắn lập tức đi theo hướng đã thống nhất, cố gắng đuổi kịp Minh Nguyệt và Trác Đông Lai.
Đuổi theo hơn nửa ngày nhưng vẫn không thấy bọn họ đâu, có thể là do Hàn Sâm đuổi theo Điệp Vương rất xa, tuy rằng đi cũng một hướng nhưng lại đi đường khác nhau.
Cũng không biết những con hồ điệp Hỏa Vĩ kia đã chạy đi đâu, dọc đường đi Hàn Sâm không gặp lấy một con nào hết. Hắn đi khoảng hai ba ngày thì đột nhiên nghe nghe thấy âm thanh giống như tiếng đàn truyền ra từ trong rừng trúc trước mặt.
Hết chương 1477.