Chương 1556. Hạch Gen Đại Đế
Không biết đã qua bao lâu, trong cảm nhận của Hàn Sâm lại giống như đã qua một thế kỷ dài dằng dặc như vậy, đột nhiên nghe thấy một tiếng ầm ầm cực lớn.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy thân thể bị bắn lên mạnh mẽ, đụng vào trên trần của đỉnh tháp, rồi lại rơi xuống, sau đó tất cả đã khôi phục lại yên tĩnh.
Tháp kim loại không lung lay nữa, bên ngoài cũng không còn âm thanh, sức mạnh thấm vào trong tháp cũng dần dần biến mất.
“Đánh xong rồi sao? Ai thắng vậy?” Hàn Sâm bò lên từ mặt đất, lắc lắc đầu, ánh mắt tìm kiếm xung quanh: “Tiểu Ngân Ngân, Tiểu Tinh Tinh, các ngươi không sao chứ?”
Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Tinh Tinh, còn có con cá ngựa băng nhỏ kia cũng đang bò dậy từ trên đất, lắc đầu, thân thể hơi lắc lư, xem ra vẫn còn hơi chóng mặt.
Vẫn may dường như bọn nó đều không bị thương, mặc dù khí tức trên người hơi yếu, nhưng vẫn coi như là bình thường.
Hàn Sâm thấy bọn nó đã không sao, hắn cũng yên tâm không ít, vội vàng đi đến cửa sổ của tháp nhìn ra bên ngoài, sau khi đã nhìn rõ tình hình bên ngoài lại không nhịn được ngẩn ra.
Toàn bộ khung cảnh bên ngoài đều là nước, giống như đã tiến vào trong viện bảo tàng biển, còn có không ít sinh vật biển bơi qua bơi lại ở bên ngoài.
Hàn Sâm duỗi tay ra, thứ sờ phải quả nhiên thật sự là nước, hắn thò đầu nhìn lên trên, chỉ thấy bầu trời giống như là một tầng mây mơ hồ, còn có rất nhiều vết nứt kì quái.
Nhìn kỹ một chút, Hàn Sâm đã biết hiện tại là tình huống gì.
Toà tháp kim loại này đã va chạm và tầng băng, chìm vào trong một vùng biển rộng, hiện tại bọn họ đang ở dưới đáy biển.
Xung quanh có không ít sinh vật biển, chẳng qua lại không nhìn thấy người đá và người mặc áo giáp đen, cũng không biết bọn họ đã đi đâu, đã phân thắng bại hay chưa.
Hàn Sâm thử bơi ra ngoài từ cửa sổ tháp, thoạt nhìn những sinh vật biển kia đều rất nhỏ yếu, khí tức cũng chỉ là dị sinh vật bình thường và sinh vật nguyên thuỷ tiêu chuẩn mà thôi, hoàn toàn không có uy hiếp gì đối với Hàn Sâm.
Hàn Sâm bơi thẳng về phía vết nứt của tầng băng, sau khi xuyên ra từ trong nước, phát hiện xung quanh chính là một vùng biển băng hà, hoàn toàn không nhìn thấy sông băng rặng núi nữa.
“Nơi này đã không phải là khu vực di tích Thần rồi ư?” Hàn Sâm liếc nhìn xung quanh, cũng đã không cảm nhận được loại sức mạnh kì quái bao trùm, rõ ràng đã không còn ở trong di tích Thần nữa.
Người đá và người mặc áo giáp đen không biết đã đánh bao lâu, vậy mà lại đã đánh ra ngoài di tích Thần.
Hàn Sâm liếc nhìn xung quanh, không nhìn thấy người đá không đầu và người mặc áo giáp đen, cũng không cảm ứng được gần đây có sức mạnh dao động, cho nên lại lặn trở về trong tháp kim loại trong biển.
Đám Tiểu Ngân Ngân đã tốt hơn rất nhiều, thoạt nhìn đều đã tỉnh táo rồi, Tiểu Ngân Ngân đang dùng sức mạnh lôi điện của nó điều trị vết thương trên người mình và cá ngựa băng nhỏ.
Tiểu Tinh Tinh thì vẫn ổn, nó đã thăng cấp lên siêu cấp, thể xác còn mạnh hơn đám Tiểu Ngân Ngân một chút, không hề bị tổn thương quá lớn.
Hàn Sâm chạy xuống lầu, một mạch chạy đến tầng thứ nhất, quả nhiên không nhìn thấy tượng đá không đầu kia nữa, hiện tại tầng thứ nhất của tháp kim loại cũng trống rỗng, ngoại trừ một bí pháp kia ra thì không còn gì cả.
“Quả nhiên người đá không đầu chính là tượng đá không đầu kia trong tháp.” Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ: “Hiện tại không biết hướng đi của người đá không đầu kia, không biết ta có thể khống chế tòa tháp kim loại này không?”
Toà tháp kim loại này có uy lực mạnh mẽ như vậy, đại chiến với người mặc áo giáp đen đáng sợ kia lâu như thế, vậy mà lại không tổn hại chút nào, tuyệt đối là bảo vật đỉnh cấp.
Trước đó Hàn Sâm đã có thể cảm nhận được có một phần liên hệ nào đó với tháp kim loại, lúc này muốn thử xem xem có thể thu tháp kim loại đã vô chủ này thành của mình hay không.
Nhưng mà hiện tại Hàn Sâm lại không cảm nhận được mối liên hệ của mình và tháp kim loại, chỉ hơi do dự, Hàn Sâm lại sử dụng bí pháp lần nữa, làm thân thể của mình hóa thành trạng thái kỳ dị kia.
Sau khi hắn tiến vào loại trạng thái kia, lập tức đã sản sinh ra loại liên hệ kì lạ với tháp kim loại, hơn nữa còn mãnh liệt hơn cảm giác trước kia.
Hàn Sâm thử khống chế tháp kim loại, hắn không biết như vậy có thể được không, trước kia lúc người đá không đầu và người mặc áo giáp đen đại chiến, hắn đã từng thử nhưng mà không thành công.
Chẳng qua hiện tại tháp kim loại đã mất đi sự khống chế, có lẽ nói không chừng sẽ có cơ hội.
Hàn Sâm cũng chỉ dùng thái độ thử xem, tốt nhất là có thể khống chế được tháp kim loại, còn nếu không khống chế được vậy cũng chỉ có thể nói là trong số phận không nên có nó.
Ai biết được suy nghĩ của Hàn Sâm vừa lóe lên, tháp kim loại kia lập tức đã rung lên, phát ra âm thanh ầm ầm, dường như muốn sụp đổ.
Điều ấy khiến Hàn Sâm sợ hãi vội vàng mang theo đám Tiểu Ngân Ngân chui ra ngoài từ trong tháp kim loại, bơi trong nước biển nhìn tháp kim loại lung lay.
Tháp kim loại lay động mấy lần, trong tháp to lớn vậy mà lại từ từ thu nhỏ, không lâu sau đã hoá thành kích thước như bàn tay, theo sức mạnh trong cơ thể Hàn Sâm lưu động, bắn vào trong hồn hải của hắn.
“Nhận được hạch gen Đại Đế tháp Thiên Mệnh.”
Đồng thời trong đầu Hàn Sâm cũng vang lên giọng nói quen thuộc, khiến Hàn Sâm hết sức vui mừng: “Hạch gen Đại Đế, quả nhiên là bảo vật đỉnh cấp.”
Hàn Sâm không có tư liệu liên quan, cũng không biết hạch gen Đại Đế và hạch gen siêu cấp có khác biệt gì trên bản chất, chẳng qua có lẽ Đại Đế là sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo tương ứng, chắc không chỉ đơn giản như hạch gen siêu cấp.
Hắn đang muốn triệu hồi tháp Thiên Mệnh ra xem thử rốt cuộc uy lực như thế nào, Hàn Sâm đột nhiên lại cảm thấy đau đầu một trận, toàn thân đều co giật dữ dội, chỉ đành giải trừ bí pháp, khôi phục trạng thái bình thường trước đã.
Nhưng mà sau khi đã khôi phục lại trạng thái bình thường, Hàn Sâm lại muốn triệu hồi tháp Thiên Mệnh, nhưng phát hiện bản thân lại không thể có được liên hệ với tháp Thiên Mệnh, dường như tháp Thiên Mệnh là một vật chết ngủ say ở trong hồn hải của hắn.
“Lẽ nào chỉ có thể ở trạng thái biến thân mới có thể sử dụng được tháp Thiên Mệnh ư?” Hàn Sâm có hơi nhức đầu.
Nếu như chỉ có thể sử dụng tháp Thiên Mệnh ở loại trạng thái biến thân đó, hắn hoàn toàn không thể kiên trì được bao lâu, thời gian có thể sử dụng vô cùng có hạn.
Hàn Sâm dẫn theo đám Bảo Nhi bơi ra mặt nước, trở về trên mặt băng hà, hắn muốn xác định bọn họ đang ở nơi nào, nhưng mà xung quanh khắp nơi đều là băng hà và biển cả, ngay cả một ngọn núi băng cũng không nhìn thấy, hiển nhiên đã cách di tích Thần kia rất xa.
Phương hướng của biển cả chắc chắn không đúng, Hàn Sâm đại khái đã phán đoán được phương hướng một chút, thế là đi về hướng Nam, mặc dù không biết đây là nơi nào, nhưng có lẽ đi về phía Nam sẽ không sai.
Có Tiểu Tinh Tỉnh chở bọn họ đi về phía trước, tốc độ vừa nhanh vừa tiết kiệm thể lực, có Tiểu Ngân Ngân ở đây, dị sinh vật bình thường cũng không dám đến gần bọn họ. Chỉ mấy khoảng mấy ngày, bọn họ đã đi ra khỏi phạm vi băng tuyết.
Nhưng cảnh tượng xung quanh vẫn rất xa lạ, Hàn Sâm cũng không phán đoán ra được rốt cuộc đây là nơi nào.
Hàn Sâm chỉ đành để Tiểu Tinh Tinh tiếp tục chở bọn họ đi về phía Nam, nhưng mới đi chưa được mười mấy dặm, đột nhiên nghe thấy phía trước tiếng hô đánh hô giết.
“Có nhân loại?” Hàn Sâm nghe thấy âm thanh này thì trong lòng lập †ức vui mừng, rất nhiều tiếng la hét kia đều là phương thức nói chuyện mà nhân loại mới có, vì vậy có khả năng rất lớn là nhân loại.
Hàn Sâm vội vàng mang theo đám Tiểu Ngân Ngân đi đến, nếu như có thể nhìn thấy đồng tộc nhân loại, ít nhất có thể hỏi thăm một chút nơi này cuối cùng là nơi nào.
Vượt qua một khu rừng núi, quả nhiên nhìn thấy phía trước có mấy nhân loại đang vây giết một con dị sinh vật, càng khiến Hàn Sâm kinh ngạc vui mừng hơn là, vậy mà bên trong những nhân loại kia lại có người quen hắn biết.
Chẳng qua thoạt nhìn tình hình hiện tại của bọn họ vô cùng không ổn, mặc dù mấy người cùng vây giết con dị sinh vật kia, nhưng lại bị dị sinh vật đánh đến liên tục bại lui, đội hình trước mắt đã khó mà duy trì được nữa.
Hết chương 1556.