Chương 191: Đột phá Vũ Tông (2)
Ngày thứ hai.
Vân Phi Dương sớm rời giường, đơn giản rửa mặt rồi đi ra ngoài.
Một đêm nghỉ ngơi.
Mỏi mệt hôm qua đã bị quét sạch.
- Bành!
Trong rừng nhỏ, lại truyền tới bạo hưởng, mà hắn thì lại bị Bảo Lỵ đá bay ra ngoài.
- Đến!
Vân Phi Dương đứng lên, hào hứng dạt dào.
Hôm qua độc luyện cùng ngược luyện, linh hạch và linh lực trong đan điền đã hoàn mỹ dung hợp, có lẽ tra tấn chính mình một lúc sẽ có dấu hiệu đột phá.
Bành bành bành!
Bảo Lỵ cũng đánh tới hứng thú.
Nàng nghĩ đến việc gia hỏa này mỗi ngày cùng Lăng Sa La trong phòng……cường độ xuất thủ không ngừng tăng cường.
Oanh!
Vân Phi Dương lại một lần bị đánh bay ra, từ dưới đất bò dậy, lại ngây người.
Hắn cảm giác, hôm nay lão sư có điểm gì là lạ, thời điểm ra tay bộc phát ra khí tức kỳ quái.
Đêm đến.
Vân Phi Dương kéo lấy thân thể chật vật về phòng.
Lăng Sa La như ngày hôm qua, nhìn hắn đi tới, hưng phấn đứng lên, xuất ra vài bình độc dược.
- Đến a!
- ….
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Hắn khoát khoát tay.
- Không tới.
- Ách?
Lăng Sa La khẽ giật mình.
Vân Phi Dương đóng cửa, ngồi xổm xuống đâm loạn mấy lỗ trên mặt đất.
Hắn đang làm gì?
Lăng Sa La có chút mờ mịt.
Cho đến khi Vân Phi Dương tiếp tục đâm xuống một lát, nàng bừng tỉnh đại ngộ. Nguyên lai, tên này đang bố trí trận pháp!
- Hắn biết bố trận?
Độc thuật, đan thuật, trận pháp đều là phó chức nghiệp tại Vạn Thế Đại Lục, có thể đi vào nghề này, đều là người có thiên phú.
Trong những nghề phụ này.
Trận pháp khó học nhất.
Bời vì độc thuật và đan thuật chỉ cần có lý giải nhất định đối với dược tài sau đó khổ luyện, mặc dù không nói tinh thông, nhưng cũng có thể bước vào cánh cửa tiểu thành.
Trận pháp khác biệt.
Nó không chỉ cần khổ luyện, còn cần người nắm giữ trí nhớ siêu cường.
Trận pháp từ vô số trận tuyến tạo thành, không có dung lượng đại não cường đại và tư duy nhạy bén đừng nói bố trận, làm không tốt sẽ bày nổ tung trận pháp liên lụy chính mình.
- Tên này...
Lăng Sa La lùi ra sau một chút.
Nàng lần đầu tiên thấy Vân Phi Dương bố trận, sợ tên này không chuẩn bị cho tốt, trận bị nổ trận, vậy nàng chẳng phải không may sao.
Nổ trận?
Quá coi thường Vân Phi Dương rồi!
Hắn mặc dù không có tu luyện qua hệ thống, nhưng không đến mức bố trận nổ tung!
Ông!
Liên kết xong trận tuyến cuối cùng, từng dãy lưu quang xuất hiện, bao phủ cả căn phòng.
Tứ phẩm trận pháp.
Tác dụng giống với trận pháp tại Tây Uyển Cư, không công năng gì đặc biệt, trận này chỉ có một tác dụng, ngăn cách ngoại giới.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ tay, xoay người, cười xấu xa nói:
- Vợ ơi chúng ta tới làm chính sự đi.
Lăng Sa La khẽ giật mình, khiếp đảm co lại trong góc, hét to!
- Haha!
Vân Phi Dương tà ác đi tới, nói:
- Trong phòng đã bố trí trận pháp ngăn cách, dù ngươi hô to thế nào, ngoại giới cũng sẽ không nghe được.
- Ngươi... Ngươi đừng tới đây!
Lăng Sa La hoảng sợ xanh mặt, lấy độc mới nghiên cứu ra nâng lên.
- Cắt.
Vân Phi Dương liếc nàng một cái.
- Ngươi cho rằng đồ chơi này có thể độc được ta?
- ...
Lăng Sa La trầm mặc, nhưng nắm thật chặt độc dược, bời vì có chúng trong tay còn có một tia cảm giác an toàn.
Vân Phi Dương lắc đầu, ngồi xếp bằng trên giường, nói:
- Không nên quấy rầy ta.
Nói xong, bắt đầu vận chuyển Nghịch Thiên Quyết.
Trong phòng bố trí đại trận ngăn cách, không phải hắn muốn làm chuyện xấu, mà trải qua hai ngày huấn luyện ma quỷ, hắn rốt cục có dấu hiệu đột phá!
Quả nhiên.
Cả người yên tĩnh.
Trong đan điền, thuần linh hạch bắt đầu lấp lóe hào quang óng ánh, thuần linh lực càng xao động, giống như xúc động muốn phá vỡ hạch thể.
Tới đi.
Vân Phi Dương ổn định tâm thần, bắt đầu vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, lượt vận chuyển Đại Tiểu Chu Thiên, thuần linh hạch và thuần linh lực càng thêm hưng phấn.
Hoàn mỹ phù hợp.
Đây là muốn đánh vỡ bình cảnh, tiến hóa càng mạnh.
Vù vù!
Đột nhiên, quanh thân Vân Phi Dương bộc phát ra khí tức cường đại, trong nháy mắt bao phủ cả phòng.
Vũ Sư đột phá Vũ Tông.
Cần phóng xuất ra toàn bộ thuần linh lực, để chúng nó vào trạng thái thoải mái nhất. Giai đoạn này, thuần linh hạch sẽ phát thuế biến, sau khi tiến hóa thành công, có thể hấp thu toàn bộ thuần linh lực lại.
Cho nên.
Trong trận pháp ngưng tụ thuần linh lực bàng bạc.
Trong đan điền, thuần linh hạch bắt đầu tiến hành chuyển biến đột phá Vũ Tông.
Lúc này, nếu như thuần linh hạch và thuần linh lực không phù hợp hoàn mỹ, sẽ chuyển biến thất bại, nhẹ thì cần bồi dưỡng nghỉ ngơi, nặng thì cảnh giới vĩnh viễn ngừng bước không tiến.
Trải qua các loại lịch luyện.
Thuần linh hạch và thuần linh lực của Vân Phi Dương đã hoàn mỹ phù hợp, cho nên sẽ không xuất hiện tình huống này.
Đương nhiên.
Bởi vì Linh Hạch hắn và Linh Hạch của phổ thông võ giả khác biệt, muốn hoàn mỹ tiến hóa cần thời gian rất dài.
Vân Phi Dương tiến vào cảnh giới tâm thần hợp nhất tuyệt đối.
Trong gian phòng, thuần linh lực bàng bạc bao phủ, mức độ đậm đặc giống như sương mù trong Bách Thảo Dược Cốc.
Lăng Sa La cả kinh nói:
- Linh lực thật tinh khiết!
Nói nhảm.
Đây là Nghịch Thiên Quyết bồi dưỡng ra.
Trừ cường giả cảnh giới cao hơn hắn hai bậc còn không thì đu Vũ Tông hay Vũ Sư, đối mặt với thuần Linh lực tinh tuần cỡ này đều sẽ xấu hổ.
Thuần linh lực khuếch tán ra, trạng thái buông lỏng, không có đủ tính công kích, thậm chí còn rất ôn hòa, cho nên, Lăng Sa La trong linh lực này, không những không khó chịu, thậm chí nàng hút vào một chút có thể được ích lợi không nhỏ!
Cơ hội tốt như vậy, há có thể bỏ lỡ?
Lúc này, Lăng Sa La ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển tâm pháp bắt đầu hấp thu.
Mà lại.
Nàng vốn rất hận Vân Phi Dương, nên tốc độ hấp thu Linh lực nhanh hơn bình thường, nàng tính hấp thu toàn bộ.
Nếu như Vân Phi Dương biết, khẳng định sẽ cười ngất.
Loại thuần linh lực này của ca bàng bạc vô cùng , một Vũ Đồ sơ kỳ thì có thể hấp thu bao nhiêu.
Dù mười mấy Vũ Đồ sơ kỳ, cũng đừng hòng thu hết!
Quả nhiên như vậy.
Lăng Sa La hấp thu một lúc, Linh Hạch trong đan điền đã vào trạng thái sung mãn, không thể hấp thu được nữa.
Mà mới hấp thu được một góc của băng sơn.
- Đáng giận!
Nàng giận dữ không thôi.
Nhưng vào lúc này, cơ thể nàng hiện ra cảm giác muốn đột phá.
- A?
Lăng Sa La có chút mộng.
Nàng mới là Vũ Đồ sơ kỳ, còn không đạt tới đỉnh phong, làm sao có dấu hiệu tấn cấp?
Cảm giác đột phá ngày càng nghiêm trọng, không suy nghĩ nhiều, Lăng Sa La vội vàng ổn định tâm thần, bắt đầu vận chuyển tâm pháp.
Nhưng.
Chỉ ổn định tâm thần không bao lâu, cảnh giới nhất cử từ Vũ Đồ sơ kỳ bước vào Vũ Đồ trung kỳ.
Trong thời gian này, hoàn toàn không có bình cảnh, đơn giản như vậy!
Thần sắc Lăng Sa La ngốc trệ.
Nàng vốn chủ tu độc thuật, không có thiên phú trong phương diện võ đạo, Vũ Lực đột phá Vũ Đồ xém chút không thành công.
Nhưng.
Đột phá Vũ Đồ trung kỳ, lại đơn giản như thế?
Cảm thụ được linh lực tinh thuần hơn nhiều so với trước, cả người Lăng Sa La ngây ngốc.
- Chuyện gì xảy ra?
Hô hô hô!
Đột nhiên, Linh lực bao phủ trong phòng, bắt đầu điên cuồng chui vào người Vân Phi Dương.
Lăng Sa La lấy lại tinh thần, cả kinh nói:
- Hắn muốn đột phá?
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền ra.
Nàng nhìn về phía Vân Phi Dương.
Thấy tên này không ngừng thu Linh lực, bắp thịt run rẩy, trên cánh tay loã lồ hiện ra từng đạo đạo văn quỷ dị, tản ra kim quang chói mắt.
Đây là... ?
Lăng Sa La xem không hiểu.
Bời vì, đây là Thần Văn.
Xác thực nói, đây là Thần Cách chỉ có Thần mới có!