Chương 95: Vũ Lực cửu đoạn!
- Vân Phi Dương! Ta muốn gả cho huynh!
Vân Phi Dương đang vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, tiếp nhận nóng rực, chợt nghe thanh âm Vân Hoa, nhất thời như bị sét đánh, hắn xoát một chút đứng lên, trừng mắt như hạt châu, cả kinh nói:
- Cô làm sao tiến vào đây!
Vân Hoa loạng choạng đi tới, gương măt yêu diễm hiện ra một tia đắc ý nói:
- Huynh dù trốn đến chân trời góc biển, ta cũng có thể tìm được.
- Cô…
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, nói.
- Đừng tới đây!
Vân Hoa tiếp tục tiến lên, giẫm trên hạt cát nóng rực, tản ra khói xanh, nàng như không bị nhiệt độ ảnh hưởng, ngọt ngào cười nói:
- Ca ca ta đã bắt đầu chuẩn bị hôn sự, huynh theo ta ra ngoài đi, chúng ta thành hôn ngay hôm nay.
- Cô có bệnh!
Vân Phi Dương chửi một câu, sau đó lùi gấp về sau. Vân Hoa nắm tay nhỏ, xấu hổ nói:
- Còn không phải bởi vì gặp được huynh, để cho ta mắc bệnh tương tư.
- Ta kháo!
Vân Phi Dương khóc ròng.
- Cô nãi nãi của ta ơi, ta sợ cô rồi, mau đi ra có được không, để cho ta ở chỗ này yên tĩnh làm mỹ nam tử đi!
Vân Hoa đau lòng nói:
- Thân thể ngươi đều sắp bị nướng hắc, còn là nhanh theo ta ra ngoài đi!" Nói đến đây, nàng cúi đầu xuống, ngón tay khẽ chạm, nói: "Chúng ta thành hôn về sau, ta sẽ thật tốt thương ngươi, cho ngươi sinh tốt nhiều tốt nhiều tiểu bảo bảo."
"Phù phù —— "
Vân Phi Dương mới ngã xuống đất.
Giờ phút này hắn rốt cuộc minh bạch, kiếp trước Âm Dương Thần phát xuống thề độc cũng không có tiêu tán, mà chính là đổi thành một loại phương thức khác, cái kia chính là dây dưa đến cùng lấy chính mình, không chết không thôi a!
"Đi nha, chúng ta ra ngoài thành hôn!" Vân Hoa xông lên, Vân Phi Dương cọ một chút đứng lên, nện bước đôi chân dài trong sa mạc phi nước đại, nói đùa cái gì, lão tử ở chỗ này tu luyện, sao lại đi theo ngươi kết hôn.
"Vân Phi Dương!"
Vân Hoa thở phì phò nói: "Ngươi chạy không thoát!" Nói, thân pháp thi triển, xuyên qua tại nóng rực khí lãng trúng, cuốn lên từng đợt cát vàng.
"Bệnh thần kinh!"
Vân Phi Dương giẫm lên Loạn Đôn Tạp Quái Bộ chạy vội trong sa mạc, tốt ở chỗ này phạm vi cũng đủ lớn, để hắn được cùng Vân Hoa bảo trì đầy đủ khoảng cách.
Căn cứ trận pháp thiết lập, chỉ cần có người ở hiện trường cảnh bên trong vận chuyển vũ kỹ, nhiệt độ liền sẽ tăng vọt, bây giờ, hai người đều thi triển ra thân pháp vũ kỹ, nhiệt độ soạt soạt soạt bão táp, sóng nhiệt gào thét, cuốn lên đầy trời đất cát!
Trên Khí Mạc to lớn, bị một mảnh cát vàng bao phủ.
Mọi người đang quan sát, nhao nhao trợn tròn mắt, phải biết, hoàn cảnh nóng rực như vậy, vậy mà xuất hiện một cô gái, nàng làm sao làm được, có thể chịu được sao?
Còn có
Sức nóng sa mạc đã đến cực hạn!
Hai người vậy mà người truy ta đuổi bên trong, thật không muốn sống!
- Nàng này tên Vân Hoa, tân sinh giới này, ngày thường rất ít đi học đường, không nghĩ tới, vậy mà cũng có được ý chí lực cường đại như thế!
Một học phủ cao tầng cả kinh lên tiếng.
Cao Viễn Chúc ý vị thâm trường nói:
- Nhìn thân pháp cùng khí thế cô bé này xem ra, chắc đã đạt tới Vũ Đồ, tân sinh giới này đều không đơn giản nha.
Người kia nói tiếp:
- Viện trưởng, nàng này còn có một ca ca, tên Vân Lịch, ngày bình thường luôn làm ra những sự tình bỉ ổi.
- Bỉ ổi?
- Thường xuyên đi nhà tắm nữ, bị bắt rất nhiều lần.
Khóe miệng Cao Viễn Chúc co giật.
Nhưng vào lúc này, sau khi cát bụi trên Khí Mạc kết thúc, ánh mắt hắn nhìn qua, đã thấy Vân Phi Dương dừng lại, trong sa mạc lại nhiều một nữ tử, rõ ràng là Bảo Lỵ, nàng dẫn theo nữ hài, từng bước một đi ra tầng lưu quang.
Bảo Lỵ dẫn theo Vân Hoa, đi đến tầng lưu quang, nói:
- Vân Phi Dương đang tu tu luyện, có lão sư ta đây, ai cũng không thể quấy rầy hắn.
- Cô là ai nha, nhanh thả ra ta!
- Im miệng!
- Hừ, cô bảo ta im thì ta phải im à, cô cho rằng mình là ai!
Vân Hoa giãy dụa, đột nhiên, quyền đầu bay tới, trực tiếp đánh vào mặt nàng, sau đó nàng bị điên cuồng chà đạp.
Trong khoảnh khắc.
Vân Hoa xinh đẹp như hoa bị đánh mặt mũi bầm dập, nước mắt nàng xoát xoát chảy xuống. Mà mắt thấy Vân Hoa bị đánh, Vân Phi Dương giơ lên ngón tay cái, bội phục nói:
- Bảo Đạo sư thật bạo lực, nữ nhân cũng không tha!
Vân Hoa nức nở nói:
- Ô ô cô dám đánh ta, ca ca ta biết, nhất định sẽ không bỏ qua cô!
Bảo Lỵ vừa đi vừa nói:
- Ngươi có thể bảo hắn tới tìm ta.
Vân Hoa tức giận quát:
- Chờ coi!
Mắt thấy hai nữ tiến vào tầng lưu quang, Vân Phi Dương đối với Vân Lịch bày tỏ mặc niệm, bởi vì hắn khẳng định, nếu biết muội muội bị đánh, tên kia tuyệt đối sẽ đi tìm Bảo Lỵ tính sổ, như vậy, kết quả cuối cùng…
Vân Phi Dương lạnh run, sau đó ngồi xếp bằng xuống. Mà bời vì Vân Hoa đột nhiên xuất hiện, nhiệt độ trong sa mạc tăng đến cực hạn, sức ăn mòn tâm linh phi thường cường liệt, hắn mỉm cười, nói:
- Thật phải cảm tạ Vân Hoa mới được.
Luyện Võ Tháp tầng thứ nhất được cấu tạo nóng không chết người, chỉ thiêu đốt da thịt nóng tối tăm, đồng thời, nhiệt độ cũng có cực hạn, Vân Phi Dương ngồi xếp bằng ở đây cả ngày, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, cũng vì kích phát nhiệt độ cực hạn.
Nhưng căn cứ theo thiết lập, một người không có khả năng kích phát nhiệt độ tối đa, Vân Hoa xuất hiện, đánh vỡ hạn định, hai người thi triển thân pháp phi nước đại khá lâu, nhiệt độ trong sa mạc thuận lợi bị kích phát đến cực hạn, không còn khả năng tăng cường.
Nhiệt độ Chích Nhiệt Chi Sa hiện tại cao bao nhiêu?
Lấy một ví von đơn giản, bất luận học sinh nào dưới Vũ Đồ đi vào, lập tức ngã xuống đất hôn mê, không thể chống cự mảy may.
- Tiểu tử này…
Bảo Lỵ ra khỏi Luyện Võ Tháp, trong đôi mắt đẹp lóe ra vẻ chấn kinh, vừa rồi tiến vào sa mạc, loại nóng rực kia để nàng khó mà chịu đựng! Nếu không ỷ vào tu vi Vũ Sư, chỉ sợ sớm đã ngã.
- Có thể chính thức tu luyện tồi!
Vân Phi Dương ổn định tâm thần, đặt toàn bộ tâm tư vào Nghịch Thiên Quyết.
Nhiệt độ đề cao cực hạn, cho hắn áp lực tinh thần rất lớn, mà đây chính là chỗ hắn truy cầu, bời vì chỉ có tu luyện dưới loại tình huống này, mới nhanh đề cao, thuận tiện còn có thể thối luyện thân thể.
Nói thật.
Cực hạn tu luyện bên trong Chích Nhiệt Chi Sa, đối với Vân Phi Dương mà nói chẳng qua là món ăn khai vị. Phải biết, trước kia hắn cũng có thể tu luyện trong hoàn cảnh càng kinh khủng hơn, tỉ như, nhảy vào dung nham, tỉ như bên trong tầng mây dày đặc lôi điện.
Nếu như ngoại giới học sinh biết, chống lại hơn mười canh giờ, chỉ như món ăn khai vị đối với Vân Phi Dương, sợ rằng bọn họ sẽ trực tiếp sụp đổ.
- Tên này, lại ngồi xuống, chẳng lẽ còn có thể chống đỡ?
- Thật đáng sợ, quá yêu nghiệt!
"Đinh —— "
Kỷ lục Công Kỳ Bài, lại đề cao thêm một canh giờ, mà loại thanh âm này, cách một đoạn thời gian, sẽ đúng giờ vang lên, kích thích thần kinh sớm đã chết lặng của mọi người.
Thời gian cực nhanh, một ngày trôi qua.
Lương Âm đặt ba mười canh giờ, sớm đã trở thành quá khứ, nàng không quan tâm một ngàn lượng kia, chỉ cần tên kia còn sống, vậy đã đủ rồi.
"Ha ha ha."
Thôi Băng Duệ giờ đang rất sảng khoái, bởi vì toàn bộ đám học sinh đăt tiền đã thua trận, hắn kiếm lời hơn mười hai vạn lượng, mặc dù món tiền nhỏ, nhưng dù sao cũng do hắn tự mình kiếm ra.
- Mau nhìn!
Đột nhiên, có người kinh hô lên, đám học sinh đồng loạt nhìn sang, liền thấy quanh thân Vân Phi Dương hiện ra Linh lực cuồn cuộn mắt trần có thể nhìn thấy, sau đó nhao nhao hoảng sợ nói:
- Đột phá!?
Không tệ.
Kinh lịch cao áp nhiệt độ tàn phá, cùng tuyệt đối tĩnh tâm lĩnh hội, Vân Phi Dương thuận lợi lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến tầng chín, tu vi nhất cử đột phá Vũ Lực cửu đoạn!
Cao tầng học phủ mắt thấy tên này đột phá, khóe miệng nhao nhao co giật.
Từ khi Luyện Võ Tháp tồn tại đến nay, chưa có học sinh nào trong lúc lịch luyện có thể đột phá tu vi cả!
Trang 48# 1