Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 271: Tăng lên! Tăng lên! Tăng lên!

Chương 271: Tăng lên! Tăng lên! Tăng lên!




Thôn Điền Viên không còn một ai. Sau khi Lâm Phàm bọn họ trấn áp giáo đồ của Thiên Thần giáo rời đi, mặt đất an tĩnh đột nhiên nổi lên một bọc nhỏ. Cái bọc nhỏ này càng lúc càng lớn.
Ầm!
Bọc nhỏ nổ tung, một con Huyết Trùng chui ra, quay đầu nhìn về phía mấy người Lâm Phàm biến mất, khẽ kêu mấy tiếng rồi bỏ chạy về phương xa.
Viêm Hoa tông, tông môn vẫn an tĩnh như là thường ngày vậy. Mặc dù nghèo khó nhưng mỗi đệ tử đều vô cùng vui vẻ. Vô Địch phong xuất hiện để bọn họ có cảm giác tông môn đã thay đổi, mọi người càng thêm hòa hợp.
Hai đệ tử trông coi sơn môn phát hiện phương xa có người bay tới. Khi nhìn thấy rõ người tới, bọn họ vui vẻ nói:
– Lâm sư huynh trở về.
Tông môn đại điện.
Mấy người Lâm Phàm đáp xuống từ trên không. Hiện tại, Lâm Phàm đã không kịp chờ đợi, muốn trở lại Vô Địch phong bế quan.
Từ các nơi trong tông môn, mấy bóng người bay tới.
– Đồ đệ, trở về rồi?
Thiên Tu đi đến trước mặt Lâm Phàm, hài lòng gật đầu. Lần này, đồ đệ của hắn đã lập đại công. Nhưng khi nhìn thấy những thôn dân bị trấn áp, hắn chau mày, nói:
– Thiên Thần giáo…
– Lão sư, ngươi có thể cảm giác được Thiên Thần giáo ký túc ở trong cơ thể những thôn dân này sao?
Lâm Phàm hỏi. Hỏa Dung trưởng lão cũng chỉ có thể có hơi cảm ứng. Không ngờ lão sư vừa liếc qua đã xem thấu. Hiển nhiên, lão sư lợi hại hơn Hỏa Dung trưởng lão rất nhiều.
– Ừm, mặc dù giấu giếm rất sâu, nhưng mà khí tức phát ra vẫn còn có thể cảm ứng được. Rốt cuộc là có chuyện gì?
Thiên Thần giáo như cái đinh một mực đóng ở trong lòng mọi người. Nếu như không diệt trừ Thiên Thần giáo này thì tổ chức này sẽ là vết thương trí mạng với Viêm Hoa tông.
Nhưng mà Thiên Thần giáo ẩn tàng quá sâu, muốn tìm được đại bản doanh của nó cũng giống như là mò kim đáy biển vậy, khó càng thêm khó.
Lúc này, Hỏa Dung cũng đã nói xong chuyện mà bọn họ gặp trên đường trở về từ Thái Thản tông.
Mấy người tông chủ lập tức ngưng trọng.
– Xem ra Thiên Thần giáo còn đang bố cục, chúng ta phải chuẩn bị tốt đối sách mới được.
Tông chủ nói. Lần trước, Hộ Giáo Pháp Vương cuả Thiên Thần giáo dám can đảm xông vào Viêm Hoa tông, ra tay trước mặt mọi người. Chỉ điều đó thôi cũng đã thấy được, Thiên Thần giáo cuồng vọng cỡ nào.
Thiên Tu tiến lên, vỗ ra một chưởng. Những thôn dân này nổ tung. Từng cục thịt xuất hiện. Vừa mới đi ra, những cục thịt này đã tức giận gào thét.
– Viêm Hoa tông, rồi có một ngày, các ngươi sẽ bị Thiên Thần giáo chúng ta hủy diệt. Giáo Vương chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
– Hừ, càn rỡ.
Thiên Tu nhanh chóng sưu hồn, một vài hình ảnh xuất hiện.
Chẳng qua tất cả những hình ảnh này đều là về việc những giáo đồ của Thiên Thần giáo ngược sát những thôn dân này như thế nào, không có một chút hữu dụng.
– Vậy mà không có bất kỳ tin tức gì.
Thiên Tu hất tay lên. Những cục thịt này lập tức nổ tung, hóa thành tro tàn.
– Lão sư, tông chủ, trưởng lão, con xin phép về trước.
Nếu không có bất kỳ thứ gì hữu dụng vậy thì mình cũng không cần lưu lại.
Nghĩ thế, Lâm Phàm nhanh chóng hóa thành một vệt sáng bay về Vô Địch phong.
Lúc này, ở trên ngọn núi, hai đệ tử đẩy tới đẩy lui giống như là có chút khẩn trương, lại có chút sợ hãi.
– Ngươi đi nói với Lã sư huynh đi. Ta không dám.
Một đệ tử đẩy một đệ tử khác và nói.
– Ngươi không dám. Ta cũng không dám mà.
Hai người tranh cãi đến nửa ngày ở ngay tại đan phòng bên ngoài đại điện.
– Các ngươi đang làm gì?
Lã Khải Minh vừa mới đi tra xét Vô Địch phong một lần. Lúc hắn đi ngang qua đan phòng, nhìn thấy hai đệ tử này tranh cãi thì tiến lên dò hỏi.
– Tham kiến Lã sư huynh.
Hai người lập tức cung kính nói.
Lã Khải Minh gật đầu, nói:
– Ừm, hai ngươi tranh cãi vì việc gì vậy?
Hai đệ tử liếc nhau, sau đó một người mở miệng nói:
– Khởi bẩm Lã sư huynh, tu vi của hai người chúng ta đã đến bình cảnh cho nên muốn lĩnh hai viên Ngưng Huyết Đan.
Lã Khải Minh nhìn hai người một chút, hài lòng gật đầu, nói:
– Không sai, tu vi đều là Tôi Thể cảnh tầng năm, hơn nữa rất sung mãn. Tốt! Hai người chờ một chút, sư huynh vào lấy cho các ngươi.
Rất nhanh, Lã Khải Minh lấy ra hai viên Nhân giai hạ phẩm Ngưng Huyết Đan. Mặc dù chỉ là Nhân giai hạ phẩm nhưng mà đây cũng không phải là thứ mà những đệ tử này có khả năng lấy được. Một viên chính là gần một ngàn Viêm Hoa Tệ. Lấy thực lực của hai người bọn họ, muốn kiếm khoản tiền này thì ít nhất phải hai tháng.
Hai người không ngờ Lã sư huynh vậy mà sảng khoái đồng ý như thế, cũng kích động muốn nhún nhảy.
Lúc chuẩn bị giao cho hai người, Lã Khải Minh vẫn không khỏi nói:
– Các ngươi phải cố gắng tu luyện, số đan dược này đều là Lâm sư huynh tân tân khổ khổ mới kiếm được, ngàn vạn không thể lãng phí. Sau này tu luyện có thành tựu phải trợ giúp sư đệ khác, đồng thời bảo vệ Vô Địch phong, hiểu chưa?
– Nghe theo sư huynh dạy bảo.
Hai người trịnh trọng gật đầu.
– Ừm.
Lã Khải Minh hài lòng giao đan dược cho hai người, nói:
– Cố gắng tu luyện đi, phải nhớ đến công sức mà Lâm sư huynh bỏ ra cho các ngươi.
Hắn quản lý đan dược của Vô Địch phong. Chỉ cần đệ tử tới yêu cầu, thông thường hắn đều sẽ thỏa mãn, đồng thời cũng sẽ nói qua về quy tắc của Vô Địch phong.
Lúc này, hắn nhìn thấy một vệt sáng lao tới, vội vàng tiến lên.
– Lâm sư huynh.
Lã Khải Minh ân cần thăm hỏi. Hắn biết Lâm sư huynh đi Thái Thản tông. Bây giờ trở về hiển nhiên là đã giải quyết xong mọi chuyện.
– Ừm. Ta đã trở về. Lã sư đệ, ta muốn bế quan một khoảng thời gian, bất kỳ người nào đến cũng không nên quấy rầy ta.
Hắn hiện tại đang nghĩ đến điểm tích lũy kiếm được ở Thái Thản tông. Điểm tích lũy khổng lồ như thế cũng không biết nên tiêu dùng như thế nào.
Lần này, lựa chọn đi Thái Thản tông thật sự là quá đúng đắn. Chỉ là Tượng Thần tông ngưng chiến quá nhanh.
– Số đan dược này đệ cầm lấy đi, cất kỹ.
Hắn hơi nhấc ngón tay. Đan dược trong nhẫn trữ vật bay ra. Mặc dù không quá nhiều nhưng cũng có thể bù một chút tài nguyên cho Vô Địch phong.
Đáng tiếc cho những nhẫn trữ vật của đệ tử Tượng Thần tông kia. Thế công của mình quá mạnh, không chỉ có thi thể bị mình đập chia năm xẻ bảy, thịt nát xương tan mà ngay cả nhẫn trữ vật cũng bị đập nát. Lãng phí. Thật sự là lãng phí vô cùng.
– Vâng.
Nhìn thấy số đan dược này, Lã Khải Minh cũng trợn tròn mắt. Mặc dù, số lượng đan dược không nhiều những phẩm giai rất cao, đại đa số đều là Huyền giai.
Từ bên trong lời nói của Lâm sư huynh, hắn tìm ra một đạo lý, tài nguyên mới là vật phẩm tốt nhất để bồi dưỡng một ngọn núi.
Đồng thời cần thưởng phạt phân minh, để đệ tử càng thêm trung thành với Vô Địch phong.
Mật thất im lặng, yên tĩnh, không có người nào đến quấy rầy.
– Ha ha ha!
Thân là phong chủ, ở trong Vô Địch phong, Lâm Phàm tự nhiên muốn biểu hiện nghiêm túc một chút, nhưng mà bây giờ đang bên trong mật thất phong bế, nào còn cần ngụy trang nữa. Hắn cười to.
– Để ta xem mình có bao nhiêu điểm tích lũy.
Hắn từ Thái Thản tông trở về, vẫn không có kiểm tra điểm tích lũy, chính là sợ hãi nhất thời không nhịn được mà thất thố.
Khi nhìn thấy điểm tích lũy, hắn lập tức nuốt nước bọt, sau đó cẩn thận nhìn thoáng qua một lần nữa.
Điểm tích lũy: 3 581 280.
Phù phù!
Phù phù!
Trái tim cũng bắt đầu bắt đầu nhảy lên, tựa như là sắp nhảy ra ngoài, nổ tung rồi.
Hơn 3 triệu điểm tích lũy, đây là con số khổng lồ cở nào.
– Nhiều điểm tích lũy như vậy, ta đến cùng nên dùng như thế nào đây.
Hắn sắp điên rồi, cố gắng cuối cùng rồi sẽ có thành quả. Nếu như lúc đi đến Thái Thản tông, mình cũng trấn thủ thành trì như các đệ tử khác vậy, chỉ sợ cũng sẽ không tu hoạch được điểm tích lũy khổng lồ như thế.
Có được nhiều điểm tích lũy như thế, còn có cái công pháp gì là mình không thể tăng lên.
Coi như duy nhất một lần tăng lên tới viên mãn thì cũng không phải là chuyện không thể nào.
– Ổn định, nhất định phải ổn định, không thể quá mức kích động. Để cho tâm tình của mình bĩnh tĩnh lại rồi mới tăng lên, không thể nóng vội được.
– Thảo, không nhịn được.
– A!
Lập tức, Lâm Phàm bật hết hỏa lực, khí thế mênh mông bạo phát ra. Sức mạnh cuồng bạo nhanh chóng quét sạch mật thất. Nếu như nơi này không phải do lão sư luyện chế, chỉ sợ đã sớm bị phá hủy.
Sức mạnh tùy ý bạo phát ra khiến không gian xung quanh không ngừng vỡ nát. Liên tục đấm ra một quyền lại một quyền khiến mật thất chấn ầm ầm chấn động.
Sau một lát.
– Không được, nhất định phải tự sát để lãnh tĩnh một chút.
Hắn lấy Thái Hoàng Kiếm ra, quả quyết chém mình một kiếm.
Mười giây sau!
Phục sinh.
Tinh khí thần sung mãn. Nội tâm nguyên bản hưng phấn, cũng bình tĩnh lại. Ở dưới trạng thái lạnh nhạt này, mình mới có thể sử dụng điểm tích lũy một cách hợp lý nhất.
Đại Băng Diệt Quyền Kinh là đại biểu hủy diệt, nhất định phải tăng lên tới cảnh giới viên mãn.
– Tăng lên
– Tiêu hao 80 000 điểm tích lũy.
– Đại Băng Diệt Quyền Kinh (tầng thứ tư)
Vẫn không dừng lại, hắn muốn tăng Đại Băng Diệt Quyền Kinh lên tới cảnh giới viên mãn.
– Tiêu hao 100 000 điểm tích lũy
– Tiêu hao 120 000 điểm tích lũy
– Đại Băng Diệt Quyền Kinh (viên mãn)
– Đặc tính: Hư không chấn vỡ, Lực lượng ý cảnh, cực hạn phá hư, Địa Diệt Thiên Hoang, Băng Diệt Tinh Hà.
Sau khi tiêu hao 300 000 điểm tích lũy, Đại Băng Diệt Quyền Kinh đã đạt đến cảnh giới viên mãn.
Sức mạnh trong cơ thể đột nhiên bạo phát ra. Mỗi một tế bào đều đang tham lam hấp thu.
– Quả là thế. Nếu như không dựa vào điểm tích lũy tăng lên, muốn tự mình tu luyện, độ khó không thể không nói rất lớn.
Bây giờ, Lâm Phàm phát hiện mình đã đạt tới Địa Cương cảnh tầng chín đỉnh cao, chuẩn bị đột phá đến Thiên Cương cảnh. Chỉ là mới tăng Đại Băng Diệt Quyền Kinh lên tới cảnh giới viên mãn còn không đủ, tế bào trong cơ thể còn lâu mới bão hòa.
Thực lực đã tăng vọt mà lại còn không có cách nào chất đầy nội tình của mình. Xem ra dung lượng của mình hiện nay đã cực kỳ khổng lồ, hoàn toàn khó mà hình dung.
Không thể dừng lại, mình nhất định phải tiếp tục điên cuồng tăng cảnh giới công pháp lên, hiện tại điểm tích lũy còn chưa tiêu hao hết cả phần số lẻ nữa.
Cực Diệt Phá Thể
– Tăng lên
– Tiêu hao 150 000 điểm tích lũy
– Cực Diệt Phá Thể (viên mãn)
– Đặc tính: Sức mạnh, tốc độ tăng gấp ba.
– Hồng hộc!
Lâm Phàm thở phì phò. Khí tức cũng bắt đầu bốc lên. Sức mạnh trong cơ thể không ngừng bành trướng.
Cường đại! Thật sự là quá cường đại! Nhưng mà còn chưa đủ, nội tình chưa viên mãn, mình còn phải tiếp tục tăng lên, nhất định phải siêu việt tất cả.
Kinh Long Đại Thiên Công
– Tăng lên!
– Tiêu hao 120 000 điểm tích lũy.
– Còn không đủ, Kinh Long Đại Thiên Công tầng thứ 3 còn không phải là cực hạn, tiếp tục tăng lên.
– Tiêu hao 160 000 điểm tích lũy.

– Kinh Long Đại Thiên Công (tầng thứ sáu)
– Đặc tính: Kinh Long cuồng bạo, tăng cường sức mạnh cực hạn, tăng cường cương khí cực hạn, Kinh Long Đại Thủ Ấn.
Đúng lúc này, mấy con cự long màu vàng xuất hiện, quấn quanh cơ thể của Lâm Phàm. Một sức mạnh mênh mông nhanh chóng bạo phát ra khiến cho mật thất chấn động. Sau đó, sức mạnh này chảy xuôi ở trong mật thất giống như là ngưng tụ thành thực chất vậy.
– Từ tầng thứ hai một mực tăng lên tới tầng thứ sáu, không ngờ lại có chênh lệch to lớn như thế. Thật sự là công pháp rất cường hãn.
Hắn hiện tại chỉ cảm thấy mỗi một tế bào trong cơ thể đều giống như là muốn nổ tung vậy.
Bây giờ tăng cao tu vi cũng đã được rồi.
Nhưng mà hắn không muốn kết thúc đơn giản giống như là thế này. Hắn muốn đạt tới Địa Cương cảnh cực hạn trong cực hạn.
Xoạt xoạt!
Làn da bên ngoài cơ thể nứt ra. Sức mạnh trong cơ thể tựa như là muốn hắn nổ tung.
Như vậy thì tới đi, để ta tăng vọt một lần sau cùng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất