Chương 368: Ngươi có phải là tên điên hay không
-----------------
Phốc phốc!
Một búng máu tươi phun ra.
Thương Chế Tài nhanh chóng đâm xuyên thân thể Lâm Phàm.
Bán Thần Chế Tài đại hỉ. Một chiêu này nếu đắc thủ liền có thể khiến cho kẻ này mất nửa cái mạng. Lập tức, từ bên trên Thương Chế Tài, một nguồn sức mạnh hủy diệt truyền lại, muốn đánh vỡ thân thể của Lâm Phàm.
- Chế Tài!
Bán Thần Hỗn Loạn bị đối đãi khuất nhục như vậy, lửa giận bùng nổ.
- Sấm sét...
- Sấm em gái ngươi.
Lâm Phàm không thèm để ý đến sát chiêu của Bán Thần Chế Tài. Một quyền đánh vào trên mặt của Bán Thần Hỗn Loạn. Dù ngực của hắn đã bị một thương của Bán Thần Chế Tài chọc thủng, máu tươi lăn xuống cũng không thể ngăn cản ý nghĩ muốn đánh nổ Bán Thần Hỗn Loạn của hắn.
Ầm!
Hắn đấm ra một quyền. Lực Lượng Chi Tâm trong cơ thể nhảy lên, sau mỗi một lần nhảy lên thì đều có Lực Lượng Pháp Tắc lao ra.
Mặt đất chấn động, có máu tươi phun ra.
Khuôn mặt của Bán Thần Hỗn Loạn đầy máu. Nhưng mà đối với Bán Thần cảnh , những vết thương này chỉ là vết thương da thịt, muốn chân chính giết chết Bán Thần cảnh thì chỉ vẻn vẹn lấy sức mạnh còn chưa đủ.
- Càn rỡ.
Bán Thần Chế Tài chợt quát một tiếng, lại một lần nữa ra chiêu. Thương Chế Tài trong tay bộc phát hào quang óng ánh, và một lần nữa đâm xuyên thân thể của Lâm Phàm. Sau đó, Bán Thần Chế Tài dùng sức, nhanh chóng nâng Lâm Phàm lên cao.
Thân thể của Lâm Phàm không bị khống chế, khi bị đối phương nâng cao cao thì ngay sau đó, một lượng lớn nước bọt nôn ở trên mặt Bán Thần Hỗn Loạn.
- Phi! Đồ rác rưởi, đợi lát nữa ta sẽ làm thịt ngươi.
- Du Long Chi Thương!
Lập tức, chỗ mũi nhọn của Thương Chế Tài tỏa ra quang mang. Sau đó, vô số hư ảnh hình rồng điên cuồng gào thét lao ra. Những con rồng này quấn quanh rồi xé rách thân thể của Lâm Phàm.
Ầm!
Lâm Phàm nổ tung, máu tươi rải đầy thánh địa.
Lạch cạch!
Chân của Bán Thần Chế Tài giẫm ở trên đầu Lâm Phàm, giẫm nát não của hắn khiến cho Lâm Phàm chết không toàn thây.
- Kẻ này thật đúng là cực kỳ đáng giận, nhưng nếu chết rồi thì thôi.
Bán Thần Hỗn Loạn đứng lên, lau vết máu trên mặt. Bán Thần cảnh có được vô số năng lực huyền diệu, Thiên Cương cảnh không hề có khả năng so sánh.
Bán Thần Hỗn Loạn bị Lâm Phàm đánh sưng mặt nhưng trong chốc lát đã khôi phục nguyên dạng, không còn nhìn thấy bất cứ dấu vết gì.
- Chết rồi...
Huyết Luyện Tôn Giả sửng sốt. Hắn không ngờ Lâm Phàm lại chết nhanh như vậy, thậm chí để hắn không kịp phản ứng.
Đáng giận! Sao kẻ này có thể chết?
Đây chính là nửa cái cẩu đầu quân sư của hắn. Sao có thể chết ở đây? Nhưng hắn tận mắt nhìn thấy một cước của Bán Thần Chế Tài đã giẫm nát đầu của Lâm Phàm. Chẳng lẽ kẻ này còn có thể có cơ hội sống lại hay sao?
Đột nhiên!
Lực Đế Chi Chủ hô lớn.
- Chế Tài đại nhân không nên khinh thường. Kẻ này có Khôi Lỗi Chết Thay, có thể chết thay hắn. Mặc dù nơi này có thể ngăn cách khí tức, nhưng kẻ này tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết như vậy.
Những lời này lập tức để mấy người ở đây kinh hãi.
Ngay cả hai vị cường giả Bán Thần cảnh cũng hơi biến sắc. Bọn họ cũng không ngờ Lâm Phàm lại có đồ tốt như Khôi Lỗi Chết Thay này.
Khôi Lỗi Chết Thay chính là bảo bối của Khôi Lỗi lão tổ. Ngay cả Thánh Đường tông bọn họ cũng chỉ vẻn vẹn có ba cái, mà lại chưa bao giờ cam lòng dùng đến.
Đây chính là đồ vật bảo mệnh tương đương với nhiều thêm mấy tính mệnh.
Lúc này, một thân thể trống rỗng xuất hiện. Sau đó, thân thể này mở to mắt, đứng lên.
- Đáng tiếc. Ta vốn muốn cho các ngươi một kinh hỉ, không ngờ Lực Đế Chi Chủ lại quen thuộc ta như thế, một lời nói toạc ra bí mật của ta. Thật đúng là làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ.
Lâm Phàm tỉnh lại, có chút hưng phấn. Sau khi điên cuồng chiến đấu, nội tình trong cơ thể tăng trưởng rất nhanh chóng. Nhưng bây giờ , dung lượng trong cơ thể thật sự là quá lớn, lớn đến mức làm cho người ta có chút sợ hãi.
Thiên Cương cảnh tầng tám cùng tầng bảy có khác biệt to lớn, dung lượng lớn nhỏ hoàn toàn chính là một trời một vực, căn bản là không có bất kỳ khả năng gì để so sánh.
Muốn dựa vào chiến đấu để tích lũy đủ nội tình thì xem ra phải tốn chút thời gian.
Nhưng hắn rất nguyện ý tốn thời gian. Bởi vì với hắn , cái gì đều trọng yếu nhưng chỉ có mẹ nó thời gian là không trọng yếu nhất.
Chỉ là, mấy người này lại vẫn cho rằng mình có Khôi Lỗi Chết Thay, thật sự là một đám gia hỏa thật đáng buồn.
Lão tử có Bất Tử Chi Thân, không biết liệu có chết được hay không.
Lâm Phàm vặn cổ, tiếng kẽo kẹt vang lên.
- Hai vị cường giả Bán Thần cảnh, chiến đấu vừa mới bắt đầu mà thôi.
Lâm Phàm cười. Hai cường giả Bán Thần cảnh này của Thánh Đường tông hoàn toàn chính xác là rất mạnh. Nếu như lần này, hắn có thể giết chết hai người này thì chính là một đòn đả kích nặng nề đối với Thánh Đường tông.
Nhưng căn cứ tình huống chiến đấu lúc trước thì việc này không dễ thành hiện thực.
Hiện giờ, mình vẫn chưa đột phá Bán Thần cảnh, mặc dù sức mạnh có thể sánh vai cùng Bán Thần cảnh nhưng mình cũng không có lĩnh ngộ được rất nhiều năng lực huyền diệu của Bán Thần cảnh.
Chỉ là, bây giờ sao còn cần để ý những điều này, hắn chỉ muốn trở nên càng mạnh mẽ hơn, còn lại tất cả đều không có ý nghĩa gì.
- Ngươi...
Bán Thần Hỗn Loạn vừa muốn mở miệng thì lại đột nhiên phát hiện Lâm Phàm đã biến mất. Mà khi kịp phản ứng thì hắn lại phát hiện kẻ này đã xuất hiện ở trước mặt.
- Chiến đấu thì nên chú tâm chiến đấu. Đừng nói chuyện. Ta biết các ngươi muốn nói gì.
- Nếu không phải bắt ta giao cái gọi là Khôi Lỗi Chết Thay kia ra thì cũng sẽ là có thể giết ngươi một lần liền có thể giết ngươi lần thứ hai. Những thứ này ta còn hiểu hơn cả các ngươi đó.
- Muốn tất cả mọi thứ của ta, vậy thì tới đi, giết ta đi.
Ầm!
Năm ngón tay nắm lại thành quyền, trong con mắt lóe ra hào quang sáng chói. Đây là thần sắc điên cuồng mà cuồng bạo. Lâm Phàm nở nụ cười.
- Đến đây nào!
Vừa dứt lời, thế công cuồng bạo lại bộc phát. Không phải Bán Thần cảnh, lại có năng lực đối đầu với Bán Thần cảnh, nếu để người khác biết chuyện này thì tuyệt đối phải kinh hãi đến mức trợn mắt há hốc mồm.
- Tiểu tử, ngươi quá càn rỡ.
Lửa giận trong lòng Bán Thần Hỗn Loạn bùng cháy lên cho nên hắn cũng bắt đầu ra tay độc ác.
- Vinh Diệu Chi Lộ!
Bán Thần Hỗn Loạn gầm thét. Từ dưới chân hắn, một con đường bằng đá xuất hiện, một mực đánh về phía Lâm Phàm.
Từ trên con đường bằng đá này, Lâm Phàm có thể cảm nhận được một sức mạnh kinh khủng. Khi con đường bằng đá này đánh gần tới nơi, Lâm Phàm nhanh chóng đấm ra một quyền. Phịch một tiếng. Con đường bằng đá vang lên tiếng vỡ nát nhưng cũng không có kết thúc như vậy.
- Vinh quang gia thân nặng nề như trời, ngươi sao có thể chịu nổi.
Bán Thần Hỗn Loạn chợt quát to. Ở trên con đường bằng đá kia có một uy thế mênh mông mà làm cho người ta sợ hãi bạo phát ra, đây là tinh thần uy áp.
Chỉ là, Lâm Phàm thoải mái di chuyển trên con đường bằng đá kia mà không có bất kỳ trở ngại gì.
- Sao lại thế này?
Bán Thần Hỗn Loạn kinh hãi, không dám tin tưởng.
Đây chính là tuyệt chiêu của hắn. Cho dù là cường giả Bán Thần cảnh cũng không dám nói có thể di chuyển thoải mái như vậy ở dưới uy áp cường hãn đến mức độ này.
Kẻ này sao lại làm được?
Ầm!
Ngay khi hắn còn đang suy nghĩ thì một quyền của Lâm Phàm đã đánh thẳng vào mặt của Bán Thần Hỗn Loạn. Một sức mạnh mênh mông nhanh chóng bộc phát khiến cho Bán Thần Hỗn Loạn phun máu mũi.
- Hỗn trướng. Hỗn trướng. Rõ ràng tiểu tử nhà ngươi đã có chiến lực ngang với Bán Thần cảnh, tại sao ngươi lại còn đánh nhau như lưu manh vậy hả. Chẳng lẽ ngươi chỉ biết dùng loại chiêu thức này hay sao?
Bán Thần Hỗn Loạn giận dữ hét. Hắn chính là cường giả Bán Thần cảnh, nhưng mà kẻ này năm lần bảy lượt dùng nắm đấm đập vào mặt. Hành vi đơn giản mà thô bạo như vậy hoàn toàn không có cách nào thể hiện uy thế của cường giả Bán Thần cảnh, là chuyện làm cho người ta khinh thường đến mức nào.
- Không sai. Ta chính là muốn dùng nắm đấm để đánh những Bán Thần cảnh như các ngươi phải ôm đầu chạy trốn đó.
Hắn sẽ không dùng chiêu thức nào khác, chỉ cần nắm đấm mà thôi. Mặc kệ ngươi dùng mọi loại năng lực, ta cũng muốn dùng một quyền đánh các ngươi mất hết năng lực, kêu cha gọi mẹ.
Đối với Thánh Đường tông, hắn thật sự rất thống hận. Đồng thời, nơi đó còn có một cái pháo hoa một mực chờ đợi hắn. Chờ sau khi đột phá Bán Thần cảnh, hắn nhất định phải giết đi qua, giết cho bọn họ biết tân tấn Bán Thần cảnh của Viêm Hoa tông là tồn tại kinh khủng đến cỡ nào.
- Càn rỡ.
Hai vị cường giả Bán Thần cảnh của Thánh Đường tông đang tức điên người. Địa vị của bọn họ cao bậc nào nhưng bây giờ, chỉ là một đệ tử có tu vi Thiên Cương cảnh tầng tám, lại bởi vì có năng lực đối đầu với Bán Thần cảnh liền dám càn rỡ với bọn họ như vậy. Bọn họ còn có thể tha cho hắn hay sao?
Đột nhiên!
Lâm Phàm xuất hiện ở trước mặt Bán Thần Hỗn Loạn và đấm ra một quyền.
Bởi vì giận dữ cho nên Bán Thần Hỗn Loạn cũng lấy nắm đấm đánh tới, chỉ là một quyền này so với Lâm Phàm thì càng thêm lộng lẫy, trên năm ngón tay có sấm sét đang gầm thét.
Trong mỗi một tia sét này đều ẩn chứa một phương thế giới bằng sấm sét.
- Ngươi không phải ưa thích dùng nắm đấm hay sao? Bản Bán Thần cảnh sẽ để ngươi xem một chút, cái gì mới thật sự là sức mạnh.
Ầm!
Hai quyền va chạm với nhau tóe ra lửa điện, còn có lực trùng kích cường hãn khuếch tán ra đến bốn phương tám hướng.
- Sao rồi? Ngươi cảm thấy như thế nào?
Bán Thần Hỗn Loạn cười lớn, bễ nghễ nhìn đối phương.
- Đó mới là sức mạnh của Bán Thần cảnh chân chính. Loại Bán Thần cảnh hư giả như ngươi sao có khả năng chống lại.
Duang~
Chẳng biết từ lúc nào.
Lâm Phàm đã cầm lấy cái chảo. Sau đó, hắn nhanh chóng đập vào mặt của Bán Thần Hỗn Loạn. Đột nhiên, Lâm Phàm nhận ra cái chảo vậy mà bị lõm vào tạo thành hình một bên mặt.
- Hỗn đản, ngươi lại dám hủy cái chảo của ta.
Sắc mặt của Lâm Phàm rất khó coi. Cái chảo này đã theo hắn từ rất lâu, lập xuống cho hắn công lao hiển hách.Thật không ngờ, chỉ đập một chảo vào mặt Bán Thần Hỗn Loạn đã khiến cho cái chảo bị hao tổn.
Cái chảo có cấp độ quá thấp, đã không có cách nào vượt qua sức mạnh của hắn. Đối mặt với cường giả Bán Thần cảnh, cái chảo hiển nhiên đã không đáng chú ý.
- Hỗn trướng.
Bán Thần Hỗn Loạn giận dữ, hét.
Mà đúng lúc này, Thương Chế Tài trong tay Bán Thần Chế Tài đánh về phía Lâm Phàm.
Trong lòng những Hộ Giáo Pháp Vương của Thiên Thần giáo đều cảm thấy phát lạnh. Bọn họ tự nhiên biết phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông nhưng không coi vào đâu. Hôm nay, nhìn thấy thực lực của Lâm Phàm khiến cho bọn họ run như cầy sấy. Bọn họ không ngờ kẻ này lại cường hãn như thế.
Nếu như bọn họ gặp phải thì chỉ sợ đến chết cũng không biết chết như thế nào.
Nhất là Lực Đế Chi Chủ thầm hét lên trong lòng. Trước đây một tháng, hắn còn có thể nghiền ép kẻ này, nhưng hôm nay đối phương căn bản không phải là người mà hắn có thể ngăn cản. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Phốc phốc!
Lâm Phàm cũng cảm nhận được Thương Chế Tài từ sau lưng đánh tới nhưng không thèm né tránh. Mặc cho Bán Thần Chế Tài đâm xuyên thân thể của mình, hai tay của hắn cùng không có dừng lại, không ngừng đánh vào mặt Bán Thần Hỗn Loạn.
Quyền ảnh chi chít, mỗi một quyền vung ra đều khiến cho hư không nổ tung. Lúc này, Lâm Phàm đã bật hết hỏa lực, sức mạnh đã sớm đạt đến đỉnh phong.
Trong lúc nhất thời, Bán Thần Hỗn Loạn bị Lâm Phàm chà đạp.
- Ngươi có phải là tên điên hay không?
Bán Thần Hỗn Loạn giận dữ hét. Kẻ này một mực đánh hắn, căn bản lờ đi Bán Thần Chế Tài. Hơn nữa mỗi một quyền đều đánh về phía khuôn mặt của hắn.
Mặc dù hắn là Bán Thần cảnh nhưng bị đánh như thế này, hắn cũng không chịu nổi.
- Đúng, ta chính là tên điên.
Lâm Phàm giận dữ hét. Song quyền cuồng bạo vẫn không dừng lại mà một mực đánh lên người Bán Thần Hỗn Loạn.
Máu tươi phun trào, đây chính là máu tươi của Bán Thần cảnh.
Bán Thần Hỗn Loạn có chút choáng váng. Đây là lần đầu tiên mà hắn gặp được đối thủ như thế này. Hắn cảm giác rất không cam lòng, mình có một thân bản lĩnh lại không thể thi triển.
Kẻ này một mực quấn lấy hắn, không ngừng chiến đấu cận thân, chỉ lấy sức mạnh thuần túy nhất đánh tới. Chuyện này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
- Bát Hoang!
Bán Thần Chế Tài hét lên. Thương Chế Tài trong tay bộc phát ra uy thế vô thượng, triệt để bao phủ Lâm Phàm.
- Nát!
Dưới một thương này, chỉ trong nháy mắt, Lâm Phàm đã tan thành mây khói.