Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 80: Quyết định mục tiêu nhỏ tiếp theo

Chương 80: Quyết định mục tiêu nhỏ tiếp theo



--------------------------------------
Lâm Phàm vẫn vác Lang nha bổng, đứng thẳng giữa biển máu, ánh mắt chăm chú nhìn phương xa, trông có vẻ chán nản. Hắn thở dài một tiếng, đối thủ kém cỏi thế này thật khiến hắn thất vọng.
Bạch Thạch lùn có hai thước (=2/3 mét), cứ ngỡ tên này sẽ tung ra sức mạnh như pháo hoa sáng chói, nhưng thực tế chứng minh, là do hắn tự nghĩ nhiều rồi.
Đâp cho một chùy đã nát bét, còn chả kịp hấp diêm đã tắt điện, đúng là chán như con gián.
Hắn nhìn máu thịt đầy đất, công việc hậu kỳ thì vẫn phải làm.
Mình nghèo đến phát khiếp, không lục lọi xác chết thì sao có thể làm giàu được chứ.
Chỉ là với tình huống hiện tại, tìm đồ trên mấy thi thể khó khăn vl. Hắn thực hối hận, sớm biết thế này thì đã để bọn chúng được chết toàn thây rồi, giờ máu me đầm đìa thế này lục mệt vãi.
Dừng ‘Bạo Huyết’ lại, hắn cảm thấy thân thể còn tàm tạm, chẳng qua chưa đạt đến mức hoàn mỹ, có một chút di chứng nhỏ tạm thời không cần quan tâm. Trước hết phải xử lí xong sự tình trước mắt này vẫn là quan trọng hơn.
Xem xét điểm tích lũy một chút, tâm tình thật mỹ mãn.
6760 điểm.
Giết Địa Cương tầng một có thể đạt được 200 điểm tích lũy, Địa Cương tầng hai có thể đạt 300 điểm tích lũy.
Sự chênh lệch này cũng không quá lớn, xem ra việc thu thập diểm tích lũy không phải cứ vượt cấp càng cao càng được cộng nhiều, mà quan trọng về số lượng hơn.
Được cái ‘Hám Sơn Kình’ này cũng ngon lành lắm, tăng sự bạo phát, thêm một tầng sức mạnh.
Vừa nãy đánh một chùy xuống, lực lượng bạo phát ra thực sự rất cường hãn. Bạch Thạch là Địa Cương tầng 2 vậy mà cũng không chống đỡ nổi, trong nháy mắt bị một chùy đập nát như tương.
Lâm Phàm quá ư hài lòng với thực lực của mình, cường hãn như vậy phát triển đến cuối cùng thì ngon phải biết.
Bắt đầu lục soát xác chết.
Mục tiêu đầu tiên chính là Bạch Thạch. Tuy rằng bị đập cho nát bét, nhưng cũng không ảnh hưởng đến cảm xúc sờ xác chết của hắn. Cơ mà Bạch Thạch cũng lùn vãi đái, đập có một chùy đã nát hết cả thân, đúng là câm nín.
- Ấy. - Mắt Lâm Phàm chợt sáng lên, một chiếc nhẫn xuất hiện trong tầm mắt hắn, đó là nhẫn kết giới trữ đồ của Bạch Thạch.
Hắn tràn ngập chờ mong, ngàn vạn lần đừng có khiến ta thất vọng đó nha.
- Mở ra!
- Đệt! - Khi nhìn thấy đồ đạc trong nhẫn kết giới, con trym Lâm Phàm nhảy dựng lên, giàu, giàu có vcđ.
Mười mấy bình đan dược, thật nhiều Viêm Hoa tệ, đồng thời còn có hai môn công pháp.
"Hoán bì liễm tức", công pháp thượng phẩm Nhân giai.
"Cuồng thân", công pháp hạ phẩm Huyền giai.
Từ trước đến nay, ngoài trừ lần ông già đó ra, đây là lần sờ thi thể khiến hắn kích động nhất.
Có điều "Hoán bì liễm tức" này hắn không thể tu luyện, chủ yếu vì công năng quá đơn điệu, chả có tác dụng kẹc gì. Mấy tên tà tu có thể dấu mình bên trong lớp da của người khác là nhờ vào loại công pháp này.
Ngược lại "Cuồng thân" này lại không tồi, có thể tu luyện được, chỉ là điểm tích lũy hiện nay không đủ dùng, đành để đó đã.
Hiện trường xác chết không tiện thu gom lắm, nhưng hắn cũng lấy được một ít đồ đạc, tuy không thể so sánh với tài phú của Bạch Thạch nhưng cũng tàm tạm.
Sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Hôm sau.
Mấy bóng người từ phương xa lao tới, lúc đến được nơi này, toàn bộ đều bịt mũi, mùi này quá mức gay mũi, khó mà chịu đựng được.
- Đều chết hết sao? - Một nam tử mặc trường bào màu xám, thứ duy nhất để lộ ra ngoài là ngón tay đang bịt mũi kia, mà trên ngón tay kia có đường vân màu đen. Khi nhìn thấy hện trường trước mắt này, lòng hắn đau đớn.
- Đại nhân, đều chết hết rồi. - Những kẻ xung quanh cũng nhìn quanh, xác định không còn người nào sống, ngay cả một thi thể lành lặn cũng không còn. Bọn họ đã gặp phải chuyện gì vậy, không phải là gặp phải yêu thú thích xé xác người đấy chứ.
- Bạch Thạch đâu? - Ngữ khí của nam tử dần lạnh lẽo, những kẻ xung quanh đều cảm nhận được khí tức lạnh giá từ người nam tử. Toàn bộ cúi đầu, lùi về phía sau một bước, không ai dám nhìn thẳng.
- Đại nhân, hắn ở dưới chân người.
Nam tử cúi đầu, nhấc chân lên. Vệt máu đặc sệt dính vào gót giày hắn, bên cạnh là nửa khuôn mặt của Bạch Thạch, con mắt còn sót lại kia lộ ra vẻ sợ hãi khôn cùng.
- Tại sao lại có thể như vậy chứ…
Hắn không thể tưởng tượng nổi sự tình này là như thế nào, tu vi Bạch Thạch không hề tệ, lại chết thảm như vậy. Hơn nữa nhìn vào hiện trường này, thủ đoạn ra tay quá ngoan độc, so với bọn hắn còn tàn nhẫn hơn gấp trăm lần.
- Đi thôn Cổ Hà…
Một đám người lao về phía xa, bọn chúng muốn bắt được hung thủ.
Lâm Phàm đã đi vào một khu rừng.
Hắn tìm thẳn đến một chỗ để bắt đầu nhấm nháp chiến lợi phẩm.
Vừa đổ đan dược vào trong tay, hắn vừa lẩm bẩm:
- Đan dược thượng phẩm Nhân giai không ít, đan dược thượng phẩm Huyền giai cũng rất nhiều, xem ra Bạch Thạch tích cóp được không ít thứ tốt.
Có được chỗ đan dược này, hắn quá ư là phấn khích. Tuy rằng đan dược thượng phẩm nhân giai với hắn mà nói không có mấy tác dụng, nhưng cũng là điểm khổ tu đúng không.
Đổ vào trong tay xong, hắn nuốt ực hết vào bụng.
Đan dược hóa thành một nguồn dược lực bùng phát, tràn ngập từng ngóc ngách trong cơ thể, không ngừng luyện hóa, điểm khổ tu tăng lên nhanh chóng.
Hiện tại hắn tự đặt cho mình một cái mục tiêu nho nhỏ, nhất định phải tu luyện đến cực hạn mới đi về, nếu không lần này ra ngoài thật phí công.
"Hám sơn kình" tổng cộng có sáu tầng, mình mới tăng đến tầng ba, không luyện đến cảnh giới cao nhất đã trở về thì biết giấu mặt đi đâu?
"Cuồng thân" dù mình chưa tu luyện cũng phải cố.
"Hóa thần kiếm trận" cũng cần 50 nghìn điểm tích lũy mới lĩnh ngộ được, mục tiêu này trước mắt còn cách rất xa, nhất định phải cố gắng mới được.
Xoạt!
- Dược lực có chút mạnh, tuy rằng mình chỉ dùng đan dược thượng phẩm Nhân giai. Nhưng uống vào một lượng lớn như vậy, dược lực khổng lồ bạo phát sắp chịu không nổi mất, may là mình đã ổn định. - Lâm phàm bất đắc dĩ nhìn làn da trước ngực có dấu hiệu nứt vỡ.
- Huyền giai đan dược dùng từng ít một vậy, đề phòng dùng nhiều quá, dược lực quá mạnh nổ tung cmn người mất.
- Được cái lần này thu hoạch cũng rất may mắn, đều là đan dược loại tu luyện, nếu là đan dược dạng phụ trợ thì có mà chán cmnl.
Lâm Phàm trong lòng mỹ mãn, cảm thán vận khí của mình thật tốt.
Xét phẩm chất trong các loại đan dược, đan dược dạng tu luyện so với đan dược dạng phụ trợ trân quý rất nhiều. Trừ một số rất ít đan dược dạng phụ trợ tương đối sang quý ra, thì hai loại đan dược này không thế nào so sánh được với nhau.
Hơn nữa đan dược ở từng phẩm cấp đều sẽ có dược lực tương đương, phẩm cấp càng cao, hiệu quả càng tốt, tác dụng phụ cũng càng thấp.
Mấy canh giờ trôi qua.
Tiêu hóa hết số đan dược, điểm khổ tu đã tăng hẳn lên 255470 điểm.
Xem xét lại số liệu bản thân.
"Tính danh: Lâm Phàm
Tu vi: Địa Cương cảnh tầng 1 (+)
Điểm khổ tu: 225470
Điểm tích lũy: 6760"
"Thiên phú: 'Thân bất tử', '100% tay không nhập Bạch Nhận'."
"Chủ tu: Kim thân luyện thể quyết (3)."
"Công pháp: 'Lang Nha Bổng mạnh mẽ’ max cấp, ‘Bạo Huyết’ max cấp, ‘Hám sơn kình’ tầng ba."
"Rút thưởng: Thanh Đồng (100), Bạch Ngân (300), còn lại chưa mở."
Dùng đan dược để tăng điểm khổ tu còn nhanh hơn tu luyện nhiều.
Lâm Phàm đã nghĩ xong xuôi, ở mỗi giai đoạn đều phải đạt đến cảnh giới viên mãn nhất.
"Kim thân luyện thể quyết" cũng phải tăng lên đến Huyền giai mới được. Bây giờ điểm không biết cần bao nhiêu điểm khổ tu để tăng lên một tầng cảnh giới nhưng tuyệt đối là con số lớn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất