108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 219: Bạch hổ giới chung khất

Thiên Thương Tinh Võ Tòng có thiên phú là hành trận. Trận pháp giống như mạng nhên này căn bản không cản được Vũ Tư U. Bàn Ti Yêu Vương thu tay lại, khẽ quát một tiếng, hướng bàn tay công kích Vũ Tư U, một đạo độc khí từ tơ nhện xuất ra, Thiên Trọng Vạn Kiếp ti mang theo phong áp mãnh liệt, chớp động mơ hồ, độc thảo trong nháy mắt bị dập nát, giống như lưỡi dao hướng từ bốn phía bay tới

Vũ Tư U nhếch miệng. Hạ Chu ti xuống, cúi người lao xuống, cả người gần sát với mặt đất, giống như cá chuốn đang lướt trên mặt nước. Tốc độ lại tăng lên.

Cùng lúc đó, tay phải cầm Quý Sương Yêu Liên tụ lực chờ đợi.

Một cổ khí thế sắc bén nghênh diện đánh tới. Bàn Ti Yêu vương chỉ cảm thấy khí lưu chung quanh tựa hồ so Thiên Trọng Vạn Kiếp võng của nàng còn lợi hại hơn rất nhiều, thân thể lại sinh ra cảm giác trói buộc một chút. Dường như không gian chung quanh cũng áp bách nàng tới cực đại. Làm cho Bàn Ti Yêu vương rùng mình trong tâm, cảm thấy bất khả tư nghị.

Nữ nhân này không đơn giản.

Bàn Ti Yêu Vương vũ động Thiên Trọng Vạn Kiếp võng của mình, lập tức làm ra một lớp phòng ngự, bất kể đối phương cường đại như thế nào, chỉ cần có Thiên Trọng Vạn Kiếp võng hộ thân, nàng nghĩ rằng sẽ không thương tổn đến mình. Nhưng vào lúc này, Vũ Tư U lãnh diễm đã lao tới trước mặt, Quý Sương Yêu Liên chém xuống Thiên Trọng Vạn Kiếp võng.

Thân ảnh của Bàn Ti Yêu Vương lập tức bị đánh bay vụt ra ngoài.

Dưới chân đột nhiên dụng lực, thân ảnh Vũ Tư U lướt nhanh tới, tốc độ cực nhanh. Nháy mắt đã vượt qua khoảng cách giữa hai người, bên mạn sườn, bả vai hướng ra phía ngoài gồ lên. Ở khoảnh khắc đó, VŨ TƯ U đem tất cả tinh lực tập trung lại mà không phải vũ khí, hồn nhiên đem mình làm thành một hung khí mang theo phong áp kịch liệt. Một lần nữa hung hăng đụng vào Bàn Ti Yêu Vương. Thân thể mãnh liệt nghiêng qua, bả vai hướng ra phía ngoài, ở trong khoảng khắc này, Vũ Tư U đêm tất cả lực lượng tập trung ở trên người chứ không phải trên vũ khí, hoàn toàn đem mình trở thành một hung khí, mang theo phong áp kịch liệt, lại đánh vào người Bàn Ti Yêu Vương một cách mạnh mẽ.

Thiên Trọng Vạn Kiếp bỗng nhiên bị xé ra, tầng tầng mạng nhện hướng Vũ Tư U bay tới.

Ba viên minh tinh sáng lấp lánh, Quý Sương Yêu Liên dễ dàng nghiền nát rồi đánh thẳng tới.

Cái này cho dù mọi người đối với Đấu Tinh ngu muội như thế nào cũng biết được sự thực.

Có thể đem Tinh võ luyện chế hiện ra Tinh thần, mà có thể kinh diễm như vậy. Nhìn khắp Lương Sơn chỉ có một loại người mới có thể làm được chuyện này.

- Ngươi là Tinh Tướng??!

Bàn Ti Yêu Vương ngây ra như phỗng.

Bên kia trăm tên dị binh cũng xung phong đi lên. Mấy Ngũ Độc dị binh này đều là thiên phú dị bẩm, thân khoác hắc khải. Cầm vũ khí muốn bao vây Vũ Tư U. Nhưng Tô Tinh làm sao để cho bọn chúng có cơ hội như vậy. Đột nhiên dùng sức giống như con báo nhảy đến giữa bọn dị binh.

Tại đây, bọn dị binh chưa kịp phản ứng được trong nháy mắt đã đánh thẳng vào giữa phòng ngự bạc nhược của bọn chúng. Sau đó mãnh mẽ thâm nhập vào trong một dị binh khac, tay phải kẹp chặt cổ của dối phương, hung hăng quăng ra ngoài. Sức lực cự đại kia đem thân thể dị binh ước chừng hai trăm cân vứt ra ngoài giống như đạn pháo, bay vút thẳng tắp. Một tiếng nổ vang thật lớn, đánh vào trong tảng đá thật mạnh, nện xuống một cái hố thật sâu.

Các dị binh khác dường như không thấy được tình cảnh trên. Tất cả mọi người cùng nhau hướng Tô Tinh mà công kích. Hoặc là dụng độc, hoặc là hạ cổ, nếu không thì hoàn toàn gần người cận chiến, cho rằng tu sĩ tất cả đều giống nhau.

Vài tên dị binh độc tiễn giống như độc xà, động tác tinh tế mà hung mãnh. Bất ngờ xuất ra ám tiễn, rất khó tưởng tượng được bọn chúng ngoại hình thô lỗ như vậy lại có tài bắn cung tinh tế tỉ mĩ mà tràn ngập nguy hiểm như thế!

Độc quang chói mắt mở ra không khí, "Xoẹt xoẹt" tiếng vang không dứt, biểu hiện mấy dị binh này thực lực bất phàm.

Thân thể Tô Tinh giống như mất đi trọng lượng. Trăm tên dị binh vây công vẫn phiêu dạt lay động. Mặc kệ công kích có bao nhiêu nghiêm mật. Hắn sẽ luôn ở trong công kích tìm được sơ hở. cũng đúng lúc lách mình tránh ra. Thân pháp kia so với gió còn nhanh hơn. Chẳng qua là những dị binh này vũ lực cận thân cũng không tệ. Tuy công kích có không ít sơ hở, nhưng lại phối hợp với nhau mơ hồ có thể kiếm chế được Tô Tinh.

Tô Tinh không có tâm tình đùa cùng mấy dị binh này. Bất quá lại ngại dùng nhiều sức, có thể khiến cho đám người Đông Phương Vô Kỵ cách mấy ngàn thướt chú ý. Chỉ có thể tận lực đè thấp năng lực, trong mắt chợt hiện lên hàn quang.

Một tiếng kim thiết thanh thúy vang lên. Năm dị binh hợp kích chém ra lợi trảo va chạm vào nhau. Tô Tinh thấy bọn họ hợp kích đã thấp người gầm sát mặt đất. Cổ tay khẽ đảo, một thanh Tê Thiên giống như gió xoáy cuồng quét thành một vòng lớn, lực lượng cuồng mãnh dữ dội không gì không phá được. Tất cả dị binh chung quang cũng khó tránh khỏi kiếp nạn này.

Nhất thời tiếng kim loại va chạm trong không trung tạo thành một mảnh.

Sau đó Tô Tinh bay lên xuất hai chưởng một cước trong nháy mắt hướng về tứ phương. Lập tức thừa cơ xông lên đánh gục ba tên dị binh cuồng mãnh. Lúc này ở bàn tay, Tô Tinh âm thầm dùng lực lượng Tử Phủ Tiên lôi. Bị đè nén, Tử lôi xuất ra âm thanh trầm lắng, tràn ngập trong công kích của Tô Tinh. Không nghĩ Tử lôi nơi tay, công kích xuất ra ngược lại rất dị thường.

Vài tên dị binh sau khi ngã xuống, vài tên võ sĩ khác lại xông lên tiến công càng thêm hung mãnh.

Không mất bao lâu, trăm tên dị binh chết hơn phân nửa.

Tô Tinh lúc này chứng kiến Bàn Ti Yêu Vương đã bị Vũ Tư U bức đến đã bại lui. Đột nhiên Bàn Ti Yêu Vương rít lên một tiếng, song chưởng điên cuồng vũ động. Toàn thân toát ra một luồng hắc khí, hắc khí ngập trời, ác vân bốc lên. Bàn Ti Yêu Vương hé miệng, phun ra vạn luồng tơ nhện. Mấy tơ nhện này khắp bầu trời phóng tới, giống như pháo hoa nở rộ bao trùm phạm vi trăm mét khiến cho người khác căn bản không có lảng tránh. Bàn Ti Yêu Vương hiển nhiên đã liều lĩnh sử dụng thần thông mạnh nhất. Tô Tinh bấm pháp quyết.

Tử Khí Chân Cương dâng lên xuất ra đối kháng với mấy sợi tơ. Bàn Ti Yêu Vương làm sao dự đoán được Tô Tinh là tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ lại dám cùng nàng đối kháng, kinh ngạc! Thân hình Vũ Tư U, tiến lại gần mạng nhện, một kiếm hạ xuống! Bàn Ti Yêu Vương hé miệng, phun ra một luồng tơ nhện, Vũ Tư U mỉm cười, một cước quét tới!

Đá vào lồng ngực Bàn Ti Yêu Vương khiến nàng bị bay ra. Bàn Ti Yêu Vương còn chưa lấy lại tinh thần, đột nhiên đã phải chứng kiến một thân ảnh giống như đã chờ lâu lắm rồi giờ mới xuất hiện, y lui ra phía sau nơi đó. Đợi đến khi Bàn Ti Yêu Vương phát hiện, thấy được Tô Tinh đang cười lạnh.

Một khối lệnh bài trong mắt nàng chớp động.

Bàn Ti Yêu Vương trong lòng kêu to không tốt.Mười ngón tay huy động lại muốn thao túng tơ nhện. Nhưng Tô Tinh lại ra tay trước nàng một bước. Phong Thần bài phịch một tiếng đánh vào cái trán Bàn Ti Yêu Vương. Nữ nhân kêu thảm một tiếng, té ngã trên đất!

- Thu!

Tô Tinh không nói hai lời, tay liền hướng Phong Thần bài đánh vào một đạo thần niệm.

Phong Thần bài là thái cổ bí bảo của Chu Tước giới, chuyên môn dùng để vây Thần hồn tu sĩ, chính phản đều vây hai thần hồn. Bất quá người sử dụng thần niệm phải cao hơn người bị vây. Nếu không người bị vây sẽ dễ dàng thoát khỏi phản chế, quay lại cắn nuốt ngược lại thần niệm của người thi pháp thì hết sức gay go. Hiện tại Tô Tinh thu nhận sáu Tinh Tướng, thần niệm có thể nói là xưa nay chưa ai từng có. Vây tu sĩ Tinh Hải sơ kỳ thì rât dễ dàng.

Bàn Ti Yêu Vương vừa thấy Phong Thần bài làm cho thần hồn từ trên thiên linh huyệt nhập vào trong bài. Lập tức nghiến răng nghiến lợi, vận khởi thần niệm muốn phản phệ cắn nuốt ngược lại, còn âm thầm cười nhạo Tô Tinh ngu xuẩn. Tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ thu thần niệm của nàng quả thực là tự tìm đường chết. Nhưng chỉ sau vài hơi thở, Bàn Ti Yêu Vương đột ngột cảm thấy thần niệm của đối phương cường đại dị thường. Chính mình rèn luyện thần hồn, tuy nói không mạnh nhưng dù sao cũng là Tinh Hải kỳ. Nhưng không ngờ ở trước mắt đối phương lại giống như một con kiến.

Hàng Tinh giả!

Bàn Ti Yêu Vương hoảng hốt. Nàng lập tức có thể nghĩ đến Hàng Tinh giả ký hạ khế ước sẽ có Tinh thai. Mà Tinh thai vốn là thần niệm cường đại.

- Vì sao không giết nàng?

Vũ Tư U không hiểu.

- Đi Ngọc Phàn cung còn muốn nàng ta dẫn đường!

Tô Tinh trả lời.

- Ngươi sao lại có Thái cổ bí bảo này?

Bàn Ti Yêu Vương cừu hận nhìn vào Tô Tinh. Tô Tinh đem Phong Thần bài nhoáng lên. Bàn Ti Yêu Vương lập tức trở nên cung kính, không dám lên mặt.

Nếu Thần hồn trong Phong Thần bài bị diệt, nàng đi đời nhà ma cũng không khác gì lắm.

- Đừng nói nhảm. Cho ta biết về Xà Hạt nương tử còn có Ngọc Phàn cung Vạn Niên Cổ!

Tô Tinh lạnh lùng nói, khóe miệng cười nham hiểm:

- Ngươi ngoan ngoãn phối hợp, ta sẽ không khó dễ ngươi. Nếu bụng dạ ngươi khó lường, cũng đừng trách ta!

- Dạ!

Bàn Ti Yêu Vương khúm núm đáp.

Xà Hạt nương tử mười năm trước bắt đầu thiết lập cấm chế Ngũ Độc sơn. Ngũ Độc sau này có đệ lục độc Bích Hổ nhai là rãnh trời cực đại, vách đá trăm nhận(1), bóng loáng như gương. Tứ đại yêu vương cùng ngàn danh Ngũ Độc dị binh đều đóng ở đây. Nếu đổi lại là ngự kiếm phi hành, lá chắn Bích Hổ nhai tự nhiên là có thể xem nhẹ. Nhưng sau khi có cấm chế Ngũ Độc sơn, nếu muốn leo lên thì đúng là nằm mơ. Mà cấm chế Ngũ Độc sơn, cấm chế cuối cùng lại ở giữa vách núi.

Nghe đúng là rất giỏi, nhưng Xà Hạt nương tử một chút cũng không ngờ đến. Đó là Tinh Không tu sĩ lại đánh là chủ ý tới nàng. Tinh Không tu sĩ lấy thiên địa chi lực có thể sử dụng Tinh Không phi hành, đã không cần đến phi kiếm. Mà sau khi qua "Ngũ Độc", Bích Hổ nhai độc vụ, độc thảo cũng đã không còn.Dù sao Yêu vương dị binh cũng không có khả năng canh giữ ở bên trong độc vân.

Cho nên đợi đến lúc Tô Tinh đuổi đến Bích Hổ nhai chứng kiến cảnh Tinh Không tu sĩ Đông Phương Vô Kỵ đi phá "Bích hổ trụ" Xà Hạt nương tử phái người đi giết, đang đánh giằng co.

- Bằng Ma Vương vẫn chưa đến, Xà Hạt nương tử này đúng là tự đại!

Trên một con đường nhỏ hẻo lánh, Tô Tinh nhìn thấy Bích Hổ nhai mấy ngàn thướt. Thấy Đông Phương Vô Kỵ đang chờ mấy lão tổ. Nhìn Đông Phương Vô Kỵ bay lên trời, trở tay diệt trăm tên dị binh, khí thế thật đúng là rung động nhân tâm. truyện được lấy tại TruyệnFULL.com

- Hừ!

Bàn Ti Nhi nhếch miệng châm biếm.

Tô Tinh cảm giác được nét mặt của nàng có hy vọng:

- Chẳng lẽ nàng có sát chiêu gì?

Tô Tinh nghĩ đến có thể chính là Song Giải Tinh Tướng của Xà Hạt nương tử. Nhưng giáp mặt đối kháng với Tinh Không tu sĩ cũng là Đường Lang(2) ngăn cản, không biết lượng sức.

- Chủ nhân, tuy Bằng Ma Vương không tới, nhưng còn có Chung Khất?

- Chung Khất? Yêu Vương?

Yêu Vương vốn là cường giả vi tôn. Nếu Tô Tinh đã có thể thu nàng, Ban Ti Nhi cũng dung nhập vai trò nô tỳ, nàng đáp:

- Nô tỳ nào biết, chỉ biết rằng Bằng Ma Vương đối với Chung Khất chính là lễ độ cung kính. Nô tỳ chỉ biết hắn đền từ Bạch Hổ giới.

Bạch Hổ giới?

Lúc này đây, chính Vũ Tư U cũng không nhịn được vui mừng, nhướng mày lên.

Bạch Hổ giới là đại lục thần bí nhất Lương Sơn, cũng là nơi nguy hiểm nhất. Nơi này bao là vạn ức dặm, yêu thú vô số. Thương Long giới, Chu Tước giới, Huyền Minh giới yêu thú cũng không bình thường. Nhưng Bạch Hổ giới yêu thú quả thật là vô số kể. Thông thường sẽ có tu sĩ tổ đội kết bạn đi Bạch Hổ giới tầm bảo, nhưng mà nơi ấy linh khí thiếu hụt cực độ. Yêu thú cấp bảy hoặc tám đều có thể túy ý diệt một đoàn. Tu sĩ còn sống đem những lời đồn về Bạch Hổ giới càng thêm đáng sợ. Bởi vậy tất cả mọi người cho rằng Bạch Hổ giới là thời kỳ Hồng Hoang, Hoang thú còn sống. Tu sĩ dám đi có thể đếm trên đầu ngón tay. Hơn nữa cũng nghe nói nếu có thể thoát khỏi Bạch Hổ giới "Bát Hoang hòa Thiên Cổ". Là có thể tới Tinh Giới trong truyền thuyết.

1. Nhận: đơn vị đo lường thời xưa, bằng 8 thước hay 7 thước.

2. Đường Lang: con bọ ngựa, câu này chắc là bọ ngựa đá xe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất