Dịch: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Vì Địa Thoái Tinh Đồng Dao đang luyện võ tại kiếm tràng nên đã thu hút hết lực chú ý của các đệ tử kiếm tông về đó nên việc đột nhập vào thần điện cũng rất thuận lợi.
Tuy nhiên bên trong lại có hai hộ vệ cao to lực lưỡng đang trấn giữ, Tô Tinh đang tính không biết có nên sử dụng chiêu dương đông kích tây hay không thì thời viện đã nhẹ nhàng lấy ra một cái hộp gỗ, nàng từ từ mở ra liền xuất hiện mấy con muỗi vo ve bay ra.
Thấy Tô Tinh có phần không hiểu, Thời Viện khẽ cười nói: "Ngươi cứ từ từ chờ xem đi!"
Thời Viện thổi nhẹ một hơi mấy con muỗi liền hướng hai gã thủ vệ bay đi, mấy con muỗi bay vo ve vòng quanh một gã một lát thì thấy tên này ngáp dài rồi chìm sâu vào giấc ngủ, gã hộ vệ kia thấy lạ nhưng không có động tĩnh một lát sau hắn cũng từ từ dựa vào tường rồi nằm xuống ngủ mê mệt.
"Oa! Đây là chiêu thức gì thế? Thủ đoạn này quá lợi hại đi a!"
Địa Tặc Tinh nhìn Tô tinh bĩu môi: "Đây chính là bổn tiểu thư cố ý nuôi dưỡng mấy con "Khạp thuỵ trùng mà thôi."
"Thật thần kỳ! Vài tên tinh vân tu sĩ đã ngã mà không cần động tay, nếu so với pháp khí còn có phần lợi hại hơn a"
Thời Viện lắc đầu, Khạp thuỵ trùng cũng không phải muốn là được, điều kiện là đối phương phải có tâm trạng bình thường, thoải mái không có chút nào cảm thấy căng thẳng.
Hai gã hộ vệ này vón là người có uy tín, chức vụ lại đứng canh trong đại điện, nếu vào đây ắt phải qua mấy cửa ai khó nên khi vào đây thì chúng cũng đã được thông báo, nên dùng Khạp thuỵ trùng trong trường hợp này là hoàn toàn yên tâm.
Tô Tinh nổi da gà, thầm nghĩ Lương Sơn đại lục có nhiều điều kỳ quái, không chừng một ngày nào đó sẽ có ai đó dùng Khạp thuỵ trùng với mình a.
"Chúng ta đi tiếp" Tô Tinh nói.
"Không cần lo lắng, ngươi là Hàng tinh giả, việc này sẽ có tinh tướng giải quyết giúp ngươi." Địa tặc tinh cười nói.
Hai người cùng đi tiếp, Tô Tinh canh gác cho Thời Viện một mình đọt nhập vào Quý thuỷ Tàng Kinh Điện.
Gió đêm thổi nhẹ, Tô Tinh đứng canh gác trên đỉnh Lạc Thuỷ, trên bầu trời là cả một dải ngân hà, hơn trăm ngôi sao thi nhau toả sáng, ánh sáng như ngọc phát ra liên tục.
Tô Tinh ngẩng đầu nhìn lên bất giác cảm thấy chạnh lòng.
Lâm Anh Mi ra khỏi tinh thai, nàng đi ra ngoài dạo mát bất chợt ánh mắt bị thu hút bởi sự náo nhiệt của kiếm tràng Quý thuỷ kiếm tông.
Lúc này trên kiếm tràng chỉ còn cảnh tượng của hơn trăm tên đệ tử kiếm tông vừa bị một chiêu của một đấu tinh có hạng, tên nào tên nấy ngã sóng xoài, sức cùng lực kiệt chỉ còn biết rên la.
Trên kiếm tràng chỉ có cô gái là vẫn đứng vững an toàn, tinh thần vẫn hiên ngang.
"Tốt lắm Dao nhi hôm nay đã tiến thêm một bước rồi." Trần Trọng Lân lau mồ hôi, thân là Hàng Ting Giả như hắn khi đấu tinh xuất chiêu mạnh như vừa rồi hắn cũng phải trợ giúp không ít tinh lực nên cũng rất mệt.
Địa Thoái Tinh thu lại pháp khí, khinh khỉnh bước xuống khỏi kiếm tràng.
"Đáng tiếc đám đệ tử kiếm không này cộng lại không thể so sánh một phần với Lâm Xung." Đồng Dao lẩm bẩm mang theo thất vọng.
"Điều này cũng khó trách, kiếm tu chân chính rất ít có thể đếm được trên đầu ngón tay."
Trần Trọng Lân cũng không nề hà gì, môn này vốn cần phải đánh từ xa nếu bị địch thủ tới gần sẽ coi như bỏ mạng, khi ấy chỉ còn là một động tác võ thuật đẹp, nên Đồng Dao đã không cho đám đệ tử Kiếm tông một cơ hội nào, nếu gặp đấu tinh ắt hẳn tình hình sẽ còn khó khăn hơn.
Phần lớn Đồng Dao luyện tập đều là với đệ tử môn phái, mà chúng thường bầy kiếm trận nên môn võ công này luôn phát huy được sức mạnh triệt để, nhưng khi gặp đấu tinh thì chỉ có hai người, nếu không đánh trúng đối thủ thật nhanh thì sẽ rất mau xuống sức.
Rèn luyện võ nghệ nhưng vẫn phải chú ý thêm tinh lực.
Đương nhiên, Đấu tinh Lương Sơn đại lục thường chỉ đơn lẻ hoặc là có thêm hàng tinh giả đi cùng, mà đám đệ tử kiếm tông kia lại đem kiếm trận phá phấp thuật thì đúng là đổ thêm dầu vào lửa, những chuyện này chỉ có trong truyền thuyết thôi.
Đi tới Lạc thuỷ phong, Đồng Dao đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằn vào đỉnh núi. Cặp mắt ánh lên vẻ ưu tư khuôn mặt lại nhăn khiến cho người bên cạnh không tránh khỏi giật mình.
Trần Trọng Lân hỏi: "Dao nhi! Làm sao vậy?"
"Dao nhi vừa rồi cảm giác thấy hình như có tỷ muội nào đó quanh đây thì phải. Ta nóng lòng muốn thử!"
Trần Trọng Lân cười nói: "Không có khả năng đi, tinh tướng kia đâu có ngu xuẩn vậy lại chạy đến Quý thuỷ kiếm tông tìm cái chết."
"Hừ"
Sắc mặt Đồng Dao làm Trần Trọng Lân giật mình, hắn cũng nghe nói qua chuyện một ít các tinh tướng có thể hấp dẫn nhau.
"Chẳng lẽ là thâu thực lôi chân pháp, chính là không có thần lôi cũng vô dụng a"
"Đi lên xem rồi nói sau."
"Hảo, ta còn một vài pháp quyết vẫn còn chưa thuần thục" Tràn Trọng Lân đồng tình.
Bên ngoài Quý thuỷ điện Tô Tinh còn đang đứng canh gác cho Thời Viện, Lâm Anh Mi suy nghĩ một lát rồi nhìn Tô tinh hỏi.
"Thiếu chủ, Ngô Dụng còn chưa tới thiếu chủ đã có gì chắc chắn?"
"Ý nàng là phòng ngừa ngoài ý muốn sao?"
Tô Tinh liếc mắt, Thời Viện đang ở trong điện: "Cẩn thận một chút, cho tới bây giờ cũng chưa có gì bất trắc!"
Lâm Anh Mi chấp thuận nhưng vẫn có thắc mắc.
"Thiếu chủ, vì sao lại tin tưởng Địa Tặc Tinh như vậy? Tâm Giải nói về hắn như vậy rất có đạo lý, tại hạ xem nếu là người khác thì đã bị Thiên Cơ Tinh thuyết phục rồi."
Báo Tử Đầu nhìn Tô Tinh với cặp mắt khác lạ, Ngô Dụng là người túc trí đa mưu dù sao cũng là một "Trí tướng", những phân tích của nàng nhất định làm người khác tin tưởng, nhưng Tô Tinh đã có ý tưởng khác tuyệt đối không bị quá khứ làm suy chuyển.
"Anh Mi, ngươi không phải cũng không ngăn cản ta sao? Tô Tinh cười.
"Tại hạ chính là tin tưởng ở thiếu chủ."
Lâm Anh Mi bình tĩnh trả lời: "Nếu kết qủa không như ý cũng có thể biết trước thì ngươi còn sợ hãi gì sao?"
Tô Tinh hỏi lại.
"Là như thế này sao?"
Lâm Anh Mi gật đầu.
"Địa Thoái Tinh đang hướng chỗ này đi tới" Lâm Anh Mi thay đổi thần thái, ánh mắt lạnh như băng nhìn xuống chân núi.
Tô Tinh sửng sốt. "Là Địa thoái tinh sao?"
"Đúng vậy!" Lâm Anh Mi vừa nói xong tay đã nắm chặt chuẩn bị tấn công Đồng Dao, Anh Mi nhìn Tô Tinh chờ quyết định của hắn xem có đánh hay không? Địa Thoái Tinh đã hướng nơi này đuổi đến.
Thật là khó khăn, nếu là chỉ hai người thì Tô Tinh cùng Lâm Anh Mi có thể thừa dịp chưa ai đến gần mà thoát đi, nhưng như thế thì phải vứt bỏ Thời Viện ở lại.
Nhìn tư thế thì chắc chắn chúng đang hướng Quý thuỷ điện đi tới.
Hẳn đây là trùng hợp, Tô Tinh suy nghĩ thật nhanh rồi quát: "Ngăn chúng lại!!"
Đồng Dao cảm thấy trong người hưng phấp càng mạnh, cảm giác kỳ lạ đó liên tục bám riết lấy nàng. Bỗng một lực đạo phóng tới và một tiếng quát vang lên: "Trần Trọng Lân!
"Thiếu chủ, cẩn thận!" Nguồn tại http://TruyệnFULL.com
Đồng dao kéo tay Trần Trọng Lân lùi mấy trượng chưởng pháp kia trượt phóng mạnh xuống đất là không khí bụi mù mịt.
Đám bụi vừa tan đã xuất hiện hai bóng người đứng phía trước bọn họ chặn lại.
"Hai tên yêu nghiệt, dám đột nhật Quý thuỷ kiếm tông ta coi như các ngươi muốn chết." Trần Trọng Lâm quát.
"Hàng tinh giả, bình tĩnh một chút ngươi nói như vậy là sai rồi. Phải nói đấu tinh đối đầu nhau như vậy mới là có ý tứ a." Tô Tinh vừa nói vừa xuất ra Thiên Hà Thuỷ Kiếm, bên cạnh Lâm Anh Mi trừng mắt nhìn, tay cầm trường thương.
"Hàng tinh giả??"
Trần Trọng Lân ngẩn ra.
"Báo tử đầu Lâm Xung!!!"
Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần Đồng Dao đồng tử co rụt lại.