Chương 36: Đột phá trong Bách Hương Lâu (1)
- Là loại nổi danh nhất kia.
Lục Dương hơi co lại con ngươi, cực kỳ kinh ngạc, đã rõ Mạnh gia của Mạnh Cảnh Chu là cái nào.
Mạnh gia có rất nhiều, nhưng nói nổi danh nhất, đương nhiên là Mạnh gia Đế Thành.
- Là Mạnh gia Đế Thành đã từng cùng tổ tiên Hạ Đế dốc sức thống nhất thiên hạ, thành lập vương triều Đại Hạ? ! Lục Dương thật đúng là bị kinh hãi, Mạnh gia Đế Thành thế nhưng là có lai lịch rất lớn.
Mười vạn năm trước thiên hạ đại loạn, thường nói loạn thế xuất anh hùng, tổ tiên Mạnh gia cùng với tổ tiên Hạ Đế cầm vũ khí nổi dậy, chinh chiến thiên hạ, lập ra một đoạn cố sự truyền kỳ nổi tiếng kim cổ.
Cố sự cho đến nay vẫn còn vang vọng sinh động trong miệng người kể chuyện trà lâu cùng với trên đài hí kịch, kéo dài không suy.
Mười vạn năm trước, tiền vương triều loạn trong giặc ngoài mà sụp đổ, trở thành khởi đầu loạn thế, yêu ma cùng với hải thú ly khai lãnh địa riêng phần mình, muốn được chia một chén canh tại Trung Châu Đại Lục địa linh nhân kiệt.
Tổ tiên Mạnh gia quật khởi từ tổ địa phương đông, đánh đông dẹp bắc, trằn trọc chinh chiến không biết mấy trăm triệu dặm, giết yêu ma chạy trốn đến Yêu Vực, hải thú tránh về Đông Hải, loạn thần tặc tử chạy trốn, anh hùng cúi đầu xưng thần.
Tổ tiên Mạnh gia suất lĩnh quân đội hơn ngàn năm, chinh phạt nửa cái Trung Châu Đại Lục, là một trong hai vị bá chủ thiên hạ.
Một vị bá chủ khác là tổ tiên Hạ Đế chinh phạt một nửa còn lại.
Tổ tiên Hạ Đế cũng khu trừ man di yêu thú, kết thúc loạn thế, thống trị nửa bên giang sơn, công tích của hai người khó phân cao thấp.
Lúc ấy thế nhân đều cho rằng hai vị bá chủ hoặc là riêng phần mình thống trị một nửa Trung Châu Đại Lục, hoặc là triển khai một trận đại chiến tranh đoạt thiên hạ.
Thế là các lộ binh pháp gia bắt đầu tiến hành thôi diễn chiến tranh, suy tính phương nào có ưu thế lớn hơn, một phương khác phải làm như thế nào lấy yếu thắng mạnh.
Khiến cho thế nhân không ngờ tới là, tổ tiên Mạnh gia cùng với tổ tiên Hạ Đế đều cho rằng, đại lục đã loạn một ngàn năm, sinh linh đồ thán máu chảy thành sông, quả thật cảnh tượng luyện ngục, nếu như tiếp tục đánh nữa, không biết sẽ lại loạn thế bao nhiêu năm, đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người chết đi.
Bọn hắn chinh chiến thiên hạ là để khôi phục bình yên cho thiên hạ, không phải là vì hoàng vị vương triều.
Thế là tổ tiên Mạnh gia cùng với tổ tiên Hạ Đế từ bỏ quân đội, lấy thân phận tu sĩ triển khai quyết chiến trong tinh không mênh mông, trận chiến kia thiên tàn địa liệt, nhật nguyệt ảm đạm, hỏa tinh rơi xuống, cuối cùng tổ tiên Hạ Đế cao hơn một bậc, trở thành người thắng lợi cuối cùng.
Tổ tiên Mạnh gia có chơi có chịu, chắp tay thoái vị.
Lúc ấy tổ tiên Hạ Đế liền công khai tuyên bố, chỉ cần Đại Hạ còn tồn tại một ngày, Mạnh gia liền tuyệt đối sẽ không tiêu vong.
Sự thật cũng chính là như thế, Đại Hạ sau khi thành lập, Mạnh gia định cư tại Đế Thành, chưa từng bị chèn ép.
Hoàng thất có quan hệ mật thiết với Mạnh gia, thường xuất hiện hôn sự thông gia.
Thiên tài Mạnh gia xuất hiện tầng tầng lớp lớp, mỗi khi thế nhân cho rằng Mạnh gia hao hết nội tình, đời sau đã không còn sức chống lên Mạnh gia, liền sẽ có thiên tài hoành không xuất thế, giơ cao đại kỳ Mạnh gia, lại nối tiếp truyền thuyết bất hủ của Mạnh gia.
Bởi vậy có lời đồn đại, Mạnh gia đã nối liền tộc vận của chính mình với quốc vận vương triều Đại Hạ, vương triều Đại Hạ một ngày không diệt, Mạnh gia liền sẽ không tiêu vong.
- Không có khoa trương như vậy nha.
Mạnh Cảnh Chu cười ha ha, khiêm tốn nói:- Nghĩ không ra các ngươi vẫn đoán được, ta chính là thiên tài hoành không xuất thế Mạnh gia kia."
. . ."
- Không, chúng ta không cảm thấy ngươi là người đó.
Lục Dương đang nói sự thật, Mạnh Cảnh Chu không đứng đắn nếu như giơ cao đại kỳ Mạnh gia, với căn cốt của hắn vậy truyền thuyết bất hủ của Mạnh gia liền nên dừng ở đây rồi.
Muốn nói thiên tài, vẫn là thiên tài Lục Dương hắn giơ cao đại kỳ Vấn Đạo Tông trong tương lai càng thêm xứng đáng với tên tuổi.
Hai người thổi phồng chính mình, gièm pha lẫn nhau, hoàn toàn quên đi Đào Yêu Diệp nắm giữ Vũ Hóa Tiên Thể so với độc thân linh căn cùng với kiếm linh căn càng thêm thiên tài ở một bên.
Cũng may hai người đều không xoắn xuýt đối với vấn đề này quá lâu, một cỗ khí thế Man Hoang bàng bạc khuếch tán từ dưới lầu, xung kích toàn bộ Bách Hương Lâu.
Nếu không phải Bách Hương Lâu kiên cố, chỉ là cỗ khí tức này liền có thể rung sụp một mảnh phòng ốc! Ba người Lục Dương giống như là bị một búa nặng nề đập vào đầu, thần trí nhất thời trống rỗng, nội tạng bị một bàn tay to lớn nắm lấy, bóp thành một đoàn, muốn bao nhiêu khó chịu có bấy nhiêu khó chịu.
Người bên cạnh có tu vi cao hơn ba người Lục Dương, là Kim Đan kỳ, trạng thái tốt hơn một chút, nhưng không có tốt hơn bao nhiêu.
- Đây là. . .
có người đột phá đến Nguyên Anh kỳ rồi? ! Có Nguyên Anh kỳ sư tỷ không bị ảnh hưởng, khẽ kinh hô một tiếng, xem xét cẩn thận, cỗ khí tức này lại có mấy phần cuồng dã.
Đồ ăn Bách Hương Lâu cũng không chỉ đơn thuần là ngon, một món ăn khiến tu vi tăng trưởng, hay là để công pháp vận chuyển thêm mấy Chu Thiên chỉ là chuyện bình thường, nếu có thể kết hợp đồ ăn một cách phù hợp kích thích tác dụng lẫn nhau, hiệu quả sẽ tốt hơn nữa.
- Đã sớm nghe nói ăn một bữa cơm tại Bách Hương Lâu liền có thể đột phá một đại cảnh giới, ta còn tưởng rằng là tin đồn, hôm nay gặp mặt quả thật như thế! - Chỉ là không biết là vị sư đệ sư muội nào may mắn như thế, có thể đột phá ở chỗ này.
Người bình thường đột phá, ai mà không phải bế quan hộ pháp cầu sự yên tĩnh, Bách Hương Lâu tiếng người huyên náo, tâm tư lộn xộn, bất lợi cho đột phá.