Chương 93: Giám khảo (1)
Tần Nguyên Hạo chần chờ một cái, hắn cũng không biết rõ như thế nào là đèn không hắt bóng, nhưng khi nghe được Lục Dương nói như vậy, đáy lòng sinh ra dự cảm không ổn.
Lục Dương không có rảnh rổi đến nổi giải thích nguyên lý trong khi chiến đấu cùng đối thủ, hơn mười tia sáng đánh lên trên người Tần Nguyên Hạo, cái bóng tư tư rung động, cho dù Tần Nguyên Hạo lộ ra thân thể ngăn cản tia sáng, hay là thân thể rút vào cái bóng, đều không cách nào ngăn cản quá trình này.
Cái bóng trở nên nhạt đi, cho đến cuối cùng, nhạt đến tình trạng dùng mắt thường không cách nào phân biệt ra cái bóng.
Nguyên lý đèn không hắt bóng cũng không phải để cái bóng biến mất, mà để cái bóng trở thành nhạt đến gần như không có.
Tần Nguyên Hạo gào thét một tiếng, chui ra từ bên trong cái bóng gần như đã nhìn không thấy, bản thể của hắn đã không cách nào lại trốn vào bên trong cái bóng.
Kiếm quang từ trên trời giáng xuống, như dải lụa đến từ thiên ngoại, xảy ra bất ngờ, khiến người ta khó mà phòng bị, xuyên thủng thân thể Tần Nguyên Hạo.
Lục Dương chờ chính là giờ khắc này.
- Nguy hiểm thật, kém chút để hắn chạy mất.
Mạnh Cảnh Chu gặp Tần Nguyên Hạo đã chết, nhẹ nhàng thở ra, nếu để cho hắn chạy, chuẩn bị những ngày qua đều uổng phí.
Mạnh Cảnh Chu cứ nghĩ bọn hắn đã chuẩn bị đủ đầy đủ, Tần Nguyên Hạo chắp cánh khó thoát, ai nghĩ tới công pháp của đối phương có quan hệ đến cái bóng, rất khó vây khốn.
Mạnh Cảnh Chu cười hì hì đẩy bả vai Lục Dương một cái:- May mắn trước khi lên đường ngươi nói muốn chế tác tụ quang trận.
- Đều là vận khí, ta chỉ hoài nghi công pháp của hắn liên quan cái bóng, cũng không có chứng cứ thực chất.
- Bất quá trước không nên cao hứng quá sớm, hủy thi diệt tích xong lại chúc mừng cũng được.
Nghe Lục Dương đề nghị, ba người đốt thi thể Tần Nguyên Hạo thành thây khô phân biệt không ra bộ dáng, ném vào trong huyệt động của Hổ yêu, lại nổ sập cửa vào huyệt động.
Cứ như vậy, trừ phi tận lực lục soát cả ngọn núi, không ai có thể tìm không thấy nơi này.
Lục Dương cầm nhẫn trữ vật của Tần Nguyên Hạo, nếm thử mấy lần tiếc nuối lắc đầu.
- Đáng tiếc, mai nhẫn trữ vật này chỉ có thể do chính Tần Nguyên Hạo mở ra, chúng ta lấy được cũng vô dụng, cưỡng ép mở ra sẽ chỉ làm không gian bên trong nhẫn trữ vật lưu vong, khó tìm.
- Đi nhà hắn xem một chút, nói không chừng có thu hoạch.
Lục Dương nói với hai người.
Ma hổ lừa gạt Tần Nguyên Hạo tới đi theo ở phía sau, Man Cốt cảm thấy ma hổ làm việc không tệ, quyết định ban thưởng hắn hai chuỗi thịt dê nướng —— từ trên lý luận, nướng cháy thịt dê nướng, ma hổ có thể ăn.
Về phần ma hổ ăn vào chính là thịt dê nướng nướng thơm ngon, hay là thịt dê nướng bị nướng cháy, thế thì cần thông qua thực tiễn chứng minh.
Chỗ ở của Tần Nguyên Hạo cũng không trang trí gì, một người ở chỗ này, lộ ra trống rỗng, không có gì.
Ba người đi vào phòng luyện công, nơi này ngoại trừ một pho tượng bằng ngọc ra, chỉ có hai hàng giá sách, phía trên trưng bày không ít công pháp bí tịch.
Tượng ngọc với khuôn mặt mơ hồ, mặc trường bào, phân biệt không ra nam nữ.
- Cái này chắc là tín ngưỡng của Bất Hủ giáo, Bất Hủ tiên nhân.
Mạnh Cảnh Chu vòng quanh pho tượng hai vòng, chất liệu của pho tượng cao cấp hơn pho tượng phổ thông, nhưng hình tượng còn kém rất xa.
Pho tượng nhà ai không muốn sinh động như thật? - « Tị Thủy Quyết » « trận pháp nhập môn » « kiếm chiêu phá chiêu ». . .
Đều là công pháp tương đối thường gặp, đều có thể tìm tới trong tầng một Tàng Kinh các của chúng ta.
Lục Dương đang xem giá sách, hắn rất thích loại cảm giác lật từng trang sách xem qua thế này.
- « Phương pháp phổ biến lấy lòng cấp trên » « lòng người » « lục đục với nhau », cái quỷ gì.
Lục Dương tiện tay cầm lấy một bản, chính là « Phương pháp phổ biến lấy lòng cấp trên », góc sách đều bị cuốn tròn, nhìn ra được Tần Nguyên Hạo lật xem rất nhiều lần.
- Phương pháp một, trở thành người nhà của cấp trên.
Xem tuổi cùng năng lực của ngài, có thể xác định mục tiêu là cấp trên, hoặc là con gái của cấp trên.
Tần Nguyên Hạo ở một bên ghi chú nói: Đà chủ chưa từng tháo mặt nạ xuống, thân phận không rõ, giới tính không rõ, không cách nào tới gần, không cách nào thành hôn.
- Phương pháp hai, hiến vật quý.
Lấy bảo vật quý giá ở cả vẻ ngoài và giá cả tặng người thì quá kiêu ngạo, không quá làm cho người ta yêu thích, đề nghị tặng cho cấp trên lễ vật vừa điệu thấp lại đắt đỏ.
.
Tần Nguyên Hạo ở một bên ghi chú: Vay mua một cái ghế ngọc cho Đà chủ, hi vọng có tác dụng.
- Phương pháp ba, bồi dưỡng hứng thú.
Chú ý hứng thú của cấp trên, bồi dưỡng hứng thú giống với cấp trên.
Tần Nguyên Hạo ở một bên ghi chú: Hứng thú của Đà chủ là câu cá, ta và Đà chủ cùng đi bờ sông câu cá, ta câu lên cá còn nhiều hơn Đà chủ, hi vọng Đà chủ không có ghen ghét thiên phú của ta.
- Phương pháp bốn. . .
- Phương pháp năm. . .
Tần Nguyên Hạo quả thật dụng tâm trong việc lấy lòng Đà chủ, chỉ là thu hoạch chẳng ra sao.
- Xem ra nội bộ Ma giáo cũng không dễ lăn lộn.
Lục Dương có chút buồn cười cảm khái nói.
Bất quá nhờ đọc qua các ghi chú của Tần Nguyên Hạo, Lục Dương có một sự hiểu rõ đơn giản về Đà chủ và từng chấp sự.
- Nội bộ Diên Giang đà từ thấp đến cao, theo thứ tự là giáo chúng phổ thông, chấp sự, Đà chủ.
Đám người giáo chúng phổ thông đông đảo, từ Luyện Khí kỳ đến Trúc Cơ kỳ không giống, giáo chúng phổ thông rất khó tiếp xúc đến cơ mật của Bất Hủ giáo.