Mới vào Cẩm Y Vệ, tuy có biểu dượng hộ giá hộ tống, Du Tam cũng có tính toán của chính mình:
“Cốc Hoành Thái, nếu ngươi tưởng tiến vào Cẩm Y Vệ cũng được, ta đang cần thủ hạ giúp đỡ, ta có thể cho ngươi làm giáo úy, nếu ngươi ghét bỏ coi như ta chưa nói qua, nếu nguyện ý đi theo ta, Du Tam ta có thịt ăn, Cốc Hoành Thái ngươi sẽ có canh ăn, chính ngươi suy xét rõ ràng!”
Giáo úy?
Giáo úy quá nhỏ.
Nhưng bản thân Du Tam hiện tại cũng chỉ vừa tiến vào Cẩm Y Vệ, có thể nhận lời cũng chỉ có giáo úy đi.
Cốc Hoành Thái biết chính mình đã bị trong nhà từ bỏ, Du Tam chịu dìu dắt hắn, cơ hội này cần phải bắt được.
“Du tổng kỳ, tiểu nhân về sau liền đi cùng ngài!”
Cốc Hoành Thái lập tức sửa lại xưng hô, tiểu tử này nhưng thật ra co được dãn được, Du Tam gật đầu, “Tốt lắm, sẽ không khiến ngươi thiệt thòi.”
Ai, mấy ngày trước tất cả mọi người vẫn còn là tiểu đồng bọn cùng nhau uống rượu, chớp mắt Du Tam đã là tổng kỳ Cẩm Y Vệ, Du Tam mặc quần áo Cẩm Y Vệ, uy phong nói không nên lời, người này dường như trời sinh nên ăn chén cơm này, đề bút dự thi, mới là chậm trễ Du tổng kỳ.
—— đi theo Du tổng kỳ, về sau nói không chừng thật là có thịt ăn.
……
Sau thi đình, Mai hàn lâm liền không có gì để vội.
Sau khi Trình Khanh tiến vào Hàn Lâm Viện, Mai gia cùng phủ Trường Hưng Hầu rốt cuộc đã bàn chi tiết hòa li.
Khi đi nha môn viết công văn hòa li, Dương Đái Anh còn khóc.
Người nha môn đều cảm thấy Dương Nhị thiếu gia còn rất thâm tình, không biết Dương Nhị nãi nãi vì sao tuyệt tình khăng khăng muốn hòa li như vậy.
Dương Đái Anh khóc rống, hốc mắt Mai Kiêm Gia cũng đỏ lên.
Nàng không phải luyến tiếc Dương Đái Anh, là đang thổn thức hôn nhân thất bại của chính mình.
Đương nhiên, cũng vô cùng cảm kích người nhà duy trì.
Mai Kiêm Gia biết rất nhiều cha mẹ đều kém khai sáng hơn Mai hàn lâm và Mai phu nhân, bọn họ không sợ bị người cười nhạo có nữ nhi hòa li trở về nhà, Mai Kiêm Gia mới có thể dựa theo ý nghĩ của chính mình sinh hoạt.
Đại bộ phận gia đình đều là con gái gả chồng như nước đổ đi, đừng nói nữ nhi chỉ ở nhà chồng chịu chút ủy khuất, dù nữ nhi chịu ủy khuất cả đời, cũng chỉ sẽ kêu nữ nhi nhẫn nại.
Cho nên chính mình thật là mệnh quá tốt.
Lần này có thể cùng Dương Đái Anh thuận lợi hòa li, cũng có quan hệ cùng việc Trình Khanh trúng liền sáu nguyên.
Trình Khanh làm phủ Trường Hưng Hầu cảm thấy áp lực, Hầu phủ đối với việc hòa li mới đáp ứng thống khoái như vậy!
Mai Kiêm Gia thổn thức hiển nhiên lệnh Dương Đái Anh hiểu lầm.
Dương Đái Anh thâm tình chân thành nhìn nàng:
“Kiêm Gia, chỉ cần ngươi nguyện ý, chúng ta vẫn cứ có thể gương vỡ lại lành, ta ——”
Mai phu nhân tiến lên ôm lấy bả vai kế nữ, cũng chặn ánh mắt thâm tình của Dương Đái Anh.
“Kiêm Gia, chúng ta về nhà đi, lễ cập kê của Kiều gia Tứ tiểu thư mời con, lại không trở về nhà sẽ không kịp tới chuẩn bị, con còn phải rửa mặt chải đầu trang điểm một phen, trên lễ cập kê Kiều Tứ tiểu thư có…… Khụ khụ, đi thôi, trở về lại nói!”
Mai Kiêm Gia gật đầu, thuận theo ý kiến của Mai phu nhân.
Dương Đái Anh ngạc nhiên.
Chân trước vừa mới hòa li, sau lưng Mai Kiêm Gia liền phải trở về vòng xã giao sao?
Nữ nhân hòa li không nên là thần thương ảm đạm trốn đi chậm rãi l.i.ế.m miệng vết thương sao, lại có thể không hề kiêng dè đi xuất đầu lộ diện ——
Dương Đái Anh nắm tay cắn răng, gân xanh trên mặt đều lồi ra tới.
Mai phu nhân quay đầu thấy hắn có phản ứng này, không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái: Đây là còn coi Kiêm Gia như vật sở hữu của Dương gia sao?
Phi, đều đã hòa li, chẳng lẽ còn muốn Kiêm Gia vì Dương Đái Anh thủ thân như ngọc!
Mai phu nhân âm thầm hạ quyết tâm, không chỉ có muốn mang theo kế nữ Mai Kiêm Gia thoải mái hào phóng trở về trong vòng xã giao kinh thành, còn muốn nghiêm túc chọn một hôn phu tốt cho Mai Kiêm Gia tái hôn.
Lễ cập kê của Kiều Ánh Chân, không chỉ có mời nữ quyến Mai gia, còn mời nhà Trình Khanh.
Mai phu nhân và Kiều phu nhân tính nết bất hòa, vốn cũng không lui tới nhiều, mời nữ quyến Mai gia, vẫn là vì Mai hàn lâm.
Mai hàn lâm kỳ thật không phải rất muốn lui tới cùng ngoại thích, nhưng Mai phu nhân muốn mang Mai Kiêm Gia đi giải sầu, cũng liền đáp ứng.
Mà Liễu thị khi thu được thiệp hỏi qua ý kiến của hai nữ nhi, Trình Tam Nương hỏi lại:
“Mẫu thân, bị bắt lại không phải Kiều Tứ tiểu thư sai, làm trắc phi hoàng tử cũng không phải Kiều Tứ tiểu thư chính mình có thể quyết định, nữ nhi sẽ không bởi vậy xem thường Kiều Tứ tiểu thư.”
Nữ nhân Trình thị không làm thiếp, Trình Tam Nương cũng không thích tiểu thiếp.
Nhưng Trình gia từng có thời gian nghèo túng, Trình Tam Nương cũng không ngốc đến “Sao không ăn thịt băm”.
Một tiểu nương tử phải làm tiểu thiếp cho người, không nhất định là lựa chọn của chính tiểu nương tử, cũng không đại biểu tiểu nương tử nhất định là người xấu.
Mọi người đều có bất đắc dĩ của chính mình, có thể nào bởi vì chính mình có đệ đệ Trình Khanh che chở, liền cao cao tại thượng đi cười nhạo lựa chọn của người khác.
Trình Tam Nương thực nguyện ý đi tham gia lễ cập kê của Kiều Tứ tiểu thư.
Liễu thị thấy hai nữ nhi đồng ý, mới tiếp nhận lời mời của Kiều gia.
Từ khi Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ, xã giao giống như vậy đột nhiên biến nhiều, thiệp của Kiều gia là trước khi Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ đã đưa tới, Liễu thị tự nhiên muốn đến Kiều gia trước.
Nhị Nương và Tam Nương năm nay đã mười chín tuổi.
Là hơi lớn chút.
Nhưng thậm chí như vậy, càng không thể sốt ruột.
Liễu thị đối với Trình Lục phu nhân Tần thị không quá tín nhiệm, cùng với bị động chờ đợi, đem hy vọng ký thác ở trên người Tần thị, còn không bằng chính mình tích cực chọn tế cho Nhị Nương, Tam Nương.
Mẫu tử ba người đi Kiều phủ dự tiệc.
Trình Khanh phải đi Hàn Lâm Viện làm việc, tự nhiên không có biện pháp đi cùng.
Nhưng Trình Khanh nói nếu các nàng trở về muộn, chính mình có thể đi Kiều phủ đón người.
Liễu thị mang theo hai nữ nhi đến Kiều phủ, được nhiệt tình tiếp đãi.
Kiều phu nhân bị bọn cướp tước đi nửa lỗ tai, thương thế đã sớm khỏi hẳn, lại trải qua tỳ nữ chải đầu khéo tay che giấu, hoàn toàn không nhìn ra được.
Kiều phu nhân không mừng một nhà Trình Khanh, đến nay vẫn còn đang hoài nghi Kiều Ánh Chân bị bắt là do Trình Khanh liên lụy, nhưng Kiều Ánh Chân lại muốn mời nữ quyến Trình gia tới lễ cập kê, Trình Khanh hiện giờ chạm tay là bỏng, Kiều phu nhân tự nhiên sẽ không để mẫu tử Liễu thị phải chịu vắng vẻ.
Liễu thị cũng không phải A Mông nước Ngô, đương nhiên biết nguyên nhân Kiều phu nhân nhiệt tình, càng không ngốc đến bởi vì Kiều phu nhân nhiệt tình tương đãi, nàng lập tức liền phải đào tim đào phổi hồi báo Kiều phu nhân.
Kiều phu nhân mặt ngoài đối với Liễu thị nhiệt tình, ngầm đối với Trình Nhị Nương và Trình Tam Nương lại rất cảnh giác.
Hai tỷ muội này lớn lên quá đẹp.
Trong nữ hài đồng lứa Kiều gia, lớn lên đẹp nhất kỳ thật là Kiều Tam Nương.
So với Kiều Ánh Chân ôn nhu ngây thơ, Kiều Tam Nương là đoan trang đại khí, loại vẻ đẹp thực dễ dàng khiến trưởng bối thích. Đáng tiếc các trưởng bối thích, tứ hoàng tử lại không thích, trái lại Kiều Ánh Chân càng hợp mắt tứ hoàng tử.
Bộ dạng tỷ muội Trình gia còn thắng Kiều Tam Nương một bậc, đặc biệt là Trình Tam Nương, ánh mắt linh động, thập phần đ.â.m mắt Kiều phu nhân.
Lễ cập kê hôm nay, tứ hoàng tử khẳng định sẽ tới, Kiều phu nhân sợ có người không an phận câu dẫn tứ hoàng tử.
Trình Tam Nương đã thành đối tượng trọng điểm theo dõi của Kiều phu nhân.
Kiều phu nhân giáp mặt cười nói yến yến, sau khi an bài ba mẫu tử Liễu thị ngồi xuống, lập tức thay đổi sắc mặt, dặn dò tỳ nữ phải từ đầu tới đuôi nhìn chằm chằm tỷ muội Trình gia, đặc biệt là Trình Tam Nương, không thể để nàng ở trên lễ cập kê đi một mình.