Hắn đã nói sao, người Trình gia đều lớn lên đẹp, Trình Khanh lại không phải Trình gia nhận nuôi trở về, sao lớn lên không tuấn được?
Hóa ra không phải Trình Khanh không đủ tuấn, là thời gian Trình Khanh biến tuấn tương đối trễ.
Hắn cảm thấy Trình Khanh không chỉ có biến trắng, trên người còn thơm thơm, làm hắn không nhịn được tưởng dựa dựa.
Trình Khanh một chút cũng không phát giác ra.
Chỉ có Mạnh Hoài Cẩn, thái độ đối với Trình Khanh trước sau như một.
Hắn cùng Trình Khanh nói cũng là chính sự, "đại điển Truyền Lư đã sắp qua hai tháng, phong tấu chương kia của ngươi cũng nên giao."
Trình Khanh cảm thấy Mạnh Hoài Cẩn nói có đạo lý.
Quan trọng nhất là Trình Lục lão gia cũng tán thành loại cách nói này của Mạnh Hoài Cẩn.
Sau khi Trình Khanh đệ tấu chương đi lên, đã xảy ra hai việc, thứ nhất là nguyên hàn lâm học sĩ cáo lão hồi hương, Mai hàn lâm từ hầu đọc học sĩ thăng thành hàn lâm học sĩ.
Mai hàn lâm chân chính biến thành Mai đại nhân.
Đừng nhìn hàn lâm học sĩ chỉ có ngũ phẩm, cũng đã là "Tiểu Cửu khanh".
Hơn nữa, lần này Mai đại nhân không chỉ có thăng chức, hắn còn nhập các!
Người nào có thể vào Nội Các, người nào không thể nhập, là hoàng đế cùng Nội Các đánh giá.
Hiện có các nhóm triều thần tưởng mượn sức thế lực chính mình tiến vào, tăng mạnh trọng lượng lời nói của chính mình, hoàng đế làm sao ngồi xem Nội Các kết đảng, tự nhiên muốn xếp người của chính mình tiến vào.
Mai đại nhân nhập các, chính là thắng lợi của hoàng đế, bởi vì Mai đại nhân không thân cận với đại thần nào, hắn chỉ có thể là người của hoàng đế.
Có ngự sử lấy chuyện "Phú quý đổi tế" tới công kích nhân phẩm của Mai đại nhân, cách hai ngày, chuyện vị ngự sử này trộm nuôi nữ tử thanh lâu làm ngoại thất đã bị thọc tới trước mặt hoàng thượng.
Hoàng Thượng còn chưa nói muốn xử lý hắn, ngự sử đã chính mình xấu hổ đến đầy mặt đỏ bừng, cũng không dám bắt lấy sự tình nữ nhi Mai đại nhân hòa li không bỏ.
Vào nội các là loại sự tình bao nhiêu người khát vọng.
Dù sao Trình Lục lão gia Công Bộ thượng thư cũng muốn đi vào nội các.
Chương thị lang cũng hoàn toàn muốn đi vào nội các.
Hai vị này, một người là Thượng Thư nhị phẩm, một người là Thị Lang tam phẩm, tự cũng có thánh quyến, ở trên sự tình nhập các lại bị Mai đại nhân đè ép một bậc.
Chương thị lang tức giận vô cùng, gọi Trình Khanh đến giáo dục một phen, thấy Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ Trình Khanh đối với chính mình vẫn cung kính như trước, mới tìm được cảm giác tồn tại.
Chuyện thứ hai, là hoàng đế hạ chỉ phải vì Hoàng Hậu làm Thiên Thu Yến.
Hoàng Hậu không có con không được sủng ái, có thể chống đỡ thân phận hoàng hậu của nàng, chính là vị trí vợ cả nguyên phối của hoàng đế.
Năm nay hoàng đế hạ chỉ phải tổ chức Thiên Thu Yến cho Hoàng Hậu, quả thực lệnh trên dưới triều đình đều hồ đồ.
Đạo thánh chỉ này khiến Tiêu Vân Đình đã hồi lâu không ở trước mặt Trình Khanh xoát cảm giác tồn tại lại xông ra!
Thiên Thu Yến của Hoàng Hậu nương nương năm nay muốn làm lớn, hoàng đế sai thế tử Nghiệp Vương Tiêu Vân Đình chủ sự việc này.
Chủ sự Thiên Thu Yến của Hoàng Hậu nương nương, hoàng đế sợ Tiêu Vân Đình quá mức mệt nhọc, liền phái cho Tiêu Vân Đình hai phó thủ để sai khiến — kỳ thật cũng chính là để cho Tiêu Vân Đình treo tên tuổi, việc vặt đều do phó thủ làm.
Hoàng đế nguyên là muốn sai quan viên Thượng Bảo Tư làm phó thủ cho Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình lại điểm danh muốn Trình Khanh.
Tiêu Vân Đình cấp ra lý do Trình Khanh là Lục Nguyên Cập Đệ điềm lành, người có phúc khí như vậy tham gia Thiên Thu Yến của Hoàng Hậu nương nương, đối với Hoàng Hậu nương nương cũng tốt.
Hoàng đế đồng ý.
Hoàng đế vừa lúc xem xong sổ con Trình Khanh trình lên, liền triệu Trình Khanh từ Hàn Lâm Viện lại đây diện thánh.
Hoàng đế cũng đã nhiều ngày không gặp Trình Khanh, sau khi Trình Khanh tiến vào Hàn Lâm Viện, cũng đã đi theo Mạnh Hoài Cẩn vài lần diện thánh, đây là đãi ngộ đặc thù của Trình trạng nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, rốt cuộc Đàm bảng nhãn và Đổng thám hoa cùng năm với nàng đều vẫn đang ở Hàn Lâm Viện sửa sang lại điển tịch, nàng cũng đã có thể diện thánh.
Trình Khanh còn tưởng rằng hoàng đế xem xong tấu chương nàng nộp lên, tìm nàng có chuyện muốn nói, nào biết vào cung mới phát hiện Tiêu Vân Đình cũng ở đây.
Hoàng đế vừa thấy Trình Khanh liền phát hiện nàng biến hóa, nhưng hoàng đế không quá để ý.
Người lớn lên xấu không xứng xuất hiện ở trước mắt hoàng đế, hạn mức giá trị khiến hoàng đế kinh diễm rất cao, bề ngoài cần phải cùng một cấp bậc với Tiêu Vân Đình hoặc Mạnh Hoài Cẩn mới có thể làm hoàng đế kinh diễm một chút.
Nhưng thật ra Tiêu Vân Đình, thực chân thành khen Trình Khanh phong nghi càng hơn dĩ vãng.
Hoàng đế hơi hơi gật đầu, "Vân Đình ngươi và Trình biên soạn rất quen thuộc, vậy để Trình biên soạn hiệp trợ ngươi làm việc, trẫm cũng không cần lo lắng, hai người trẻ tuổi các ngươi cần trợ giúp lẫn nhau."
Trình Khanh thế mới biết, Tiêu Vân Đình lĩnh mệnh làm việc, tiện thể mang theo nàng!
Trình Khanh một chút cũng không nghĩ cảm kích Tiêu Vân Đình.
Đây con mẹ nó tính là chuyện gì!
Nàng mười năm gian khổ học tập…… Không, dù là bốn năm gian khổ học tập, thật vất vả mới cao trúng Trạng Nguyên, chẳng lẽ chính là vì trù bị sinh nhật yến cho người nào đó sao?
Tiêu Vân Đình đi theo bên người nàng ra cung, qua một đoạn đường thật dài, hắn bỗng nhiên cười nhạo:
"Trình Khanh, ngươi có phải dưới đáy lòng trộm mắng ta hay không?"
"Không dám không dám, hạ quan muốn đa tạ thế tử dìu dắt!"
Nếu thật là cảm kích hắn, nói chuyện liền sẽ không có lệ như vậy.
Tiêu Vân Đình cười cười, đáy mắt đều là lương bạc.
Trình Khanh cảm thấy nhận sai sự Thiên Thu Yến là đại tài tiểu dụng.
Tiêu Vân Đình cũng cảm thấy như vậy.
Sai sự Trình Khanh không nghĩ làm, chẳng lẽ Tiêu Vân Đình liền muốn làm sao?
Lương bạc và châm chọc nơi đáy mắt Tiêu Vân Đình gần như muốn hóa thành thực chất trào ra, "Ngươi hẳn nên cảm kích bổn thế tử, ngươi cảm thấy sai sự này không lên được mặt bàn, thực xin lỗi thân phận Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ của ngươi, nhưng sai sự này nếu làm tốt, sẽ có chỗ tốt ngươi không thể tưởng được."
Trình Khanh cũng không phải người đặc biệt thanh cao, đạo lý trong lời nói của Tiêu Vân Đình nàng đều hiểu, Hàn Lâm Viện tuy nghe thực thanh quý, kỳ thật còn không phải là một đám "Bí thư" hoàng đế nuôi sao.
Bí thư tốt có thể xử lý công vụ, càng sẽ giúp lão bản xử lý việc tư.
Tiêu Vân Đình nói đúng, xóa quang hoàn Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, nàng chính là một người mới đi làm, hiện tại ông chủ công ty muốn nàng cùng cháu trai bà con xa của hắn làm việc chung, tổ chức sinh nhật cho phu nhân lão bản, cơ hội này đối với người mới tới nói thật đúng là không tồi!
Trình Khanh quay đầu nhìn Tiêu Vân Đình:
"Vì sao lại giúp ta?"
Nghĩ đến Tiêu Vân Đình sống không quá 30 tuổi, mà nàng chính mình khả năng chỉ còn lại có 21 tháng sinh mệnh, ánh mắt Trình Khanh xem Tiêu Vân Đình liền rất đồng mệnh tương liên: "Tính, ta cũng không cùng thế tử khách khí, đã lãnh sai sự, ta sẽ hiệp trợ thật tốt cho thế tử!"
Di.
Tiêu Vân Đình nhạy bén nhận thấy được Trình Khanh ở trong nháy mắt thu hồi bén nhọn.
—— nhưng vì sao?
Trình Khanh lại chưa cho hắn thời gian suy nghĩ, chào hỏi xong liền trở lại Hàn Lâm Viện.
Mạnh Hoài Cẩn cũng cho rằng Trình Khanh được triệu kiến là vì chuyện tấu chương, không dự đoán được Tiêu Vân Đình giúp Trình Khanh lãnh sai sự.
Mạnh Hoài Cẩn tâm tình phức tạp: "Khi ta vừa mới tiến vào Hàn Lâm Viện, Tiêu Vân Đình cũng đã từng làm như vậy."
Sau này sai sự Mạnh Hoài Cẩn có thể lãnh đến liền càng ngày càng quan trọng, nhờ đó mới làm hắn ở Hàn Lâm Viện trổ hết tài năng, chân chính đập vào mắt hoàng đế.
Lại sau này, Tiêu Vân Đình bảo Mạnh Hoài Cẩn đi "Cứu giá", Mạnh Hoài Cẩn dùng ngón chân cũng có thể đoán được Thái Hậu gặp nạn không thoát được quan hệ cùng Tiêu Vân Đình, ngẫm lại Thái Hậu ngày thường yêu thích Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình cũng có thể mặt không đổi sắc lấy an nguy của Thái Hậu làm cơ hội tiến thân, Mạnh Hoài Cẩn đã chân chính nhận ra sự đáng sợ của Tiêu Vân Đình.